Yêu Giả Vi Vương

Chương 209: Thật sự đi Mê Huyễn sâm lâm?



- Cái gì? Nghịch Uy chết rồi? Mấy ngàn người, hơn mười vị Thống lĩnh chết hết?

Bên ngoài Hắc Sam Lâm, mắt hai người Thiên Tầm, Tiêu Lãng tràn ngập giật mình, các Hồng Y Vệ sợ hãi.

Mới hơn mười ngày di? Bên Mê Huyễn sâm lâm đã có hơn mười Thống lĩnh, mấy ngàn đại quân chết!

Lúc thu săn mới bắt đầu, Tiêu Lãng thấy Long Nha Phỉ Nhi hưng phấn thì biết có nhiều Thống lĩnh quân dự bị, những đệ tử hoàn khố không học vấn không nghề nghiệp cứ mơ mộng sẽ công thành danh toại ồ ạt đi. Nhưng không ngờ Thống lĩnh trẻ tuổi của Nghịch gia đã chết.

Phong Sát vẻ mặt ngậm ngùi nói:

- Bên Huyết Vương triều có hai hoàng tử, khoảng hai mươi mấy tuổi mà thực lực đã là Chiến Vương cảnh. Còn có mấy thiên tài tuyệt thế nghe nói là đệ tử nhập thế của tông phái bí ẩn. Nghịch Thống lĩnh bị một thiên tài tuyệt thế một chiêu chém thành hai nửa, và... Nghịch Thống lĩnh, mười mấy vị Thống lĩnh bị chém đầu, bị bầm thây!

- Ui!

Các Hồng Y Vệ hút ngụm khí lạnh, sau đó tràn ngập sát khí. Huyết Vương triều tàn bạo như vậy? Giết người thì thôi đi, còn chặt đầu mang về Huyết Vương triều? Rồi còn bầm thây?

- Tông phái bí ẩn?

Hai người Thiên Tầm, Tiêu Lãng liếc nhau, trong mắt tràn ngập sát ý.

Huyết tông!

Quân Thần Độc Cô Hành từng nói Huyết tông không giống như Ẩn tông. Ẩn tông lựa chọn ám, hợp tác với một số người. Huyết tông hì tuyển nhận đệ tử ngoại tông, ban cho đan dược, bí kỹ, âm thầm bồi dưỡng. Đệ tử ngoại tông của Huyết tông đều là thiên tài tuyệt thế, chỉ cần không chết thì cuối cùng sẽ trở thành cường giả của Huyết Vương triều, ví dụ như huyết Y, Huyết Nô đã giết Tiêu Bất Tử.

Mấy thiên tài tuyệt thế này chắc chắn là đệ tử ngoại tông đời này của Huyết tông!

Tuy Tiêu Bất Tử bị Hắc Long hội âm chết nhưng người ra tay là đệ tử ngoại tông của Huyết tông, và còn phụ thân, mẫu thân của Tiêu Lãng cũng bị Hắc Long hội câu kết với đệ tử ngoại tông Huyết tông giết hại.

Phải giết Hắc Long hội, Tiêu Lãng cũng luôn muốn giết đệ tử Huyết tông, trả thù cho phụ mẫu của thân thể này, báo thù cho gia gia trong lòng hắn!

Hai người Thiên Tầm, Tiêu Lãng lộ ra sát khí khiến Phong Sát, một đám Hồng Y Vệ ngẩn ngơ. Đặc biệt là Tiêu Lãng phát ra sát khí làm Phong Sát thấy nghẹt thở.

Phong Sát là cảnh giới gì? Tiêu Lãng là cảnh giới gì? Trong tay Phong Sát nhuộm đầy máu.

Giờ phút này, nhìn khuôn mặt tràn ngập tà khí, mọi người đối với phó Thống lĩnh chỉ có Chiến Tướng cảnh nhìn bằng cặp mắt khác xưa. Có sát khí như vậy, người hoặc Huyền thú chết trong tay Tiêu Lãng không ít hơn bọn họ, thậm chí là càng nhiều. Có thể giết người mà vẫn sống tốt chính là một loại thực lực.

Phong Sát nuốt nước bọt khan, tiếp tục bảo:

- Hiện tại Bắc Cương sôi trào , đệ nhất công tử của Nghịch gia, Nghịch Thương thề sẽ trả thù cho Nghịch Uy. Thiếu tộc trưởng của Trà gia, Trà Mộc tuyên bố tòng quân, công chúa điện hạ quyết định tạm hoãn trở về đế đô, chờ thu săn. Các công tử, tiểu thư ở đế đô tham gia quân đội, thề chặt đầu hai hoàng tử, mấy thiên tài tuyệt thế của Huyết Vương triều xuống. Tả Kiếm Thống lĩnh và Đông Phương Ngạo Nhiên Thống lĩnh đã dẫn quân đi Mê Huyễn sâm lâm rồi.

Phong Sát tiếp tục báo cáo làm mọi người cảm giác nhiệt huyết sôi trào. Tiêu Lãng đã đoán trước Trà Mộc sẽ không trở lại. Nghịch Thương là thiếu tộc trưởng của Nghịch gia, phải báo thù cho Nghịch Uy thì cũng bình thường. Các công tử, tiểu thư ở đế đô không sợ hãi rút lui mà từ bỏ hoa tiền nguyệt hạ tiến nhập quân đội làm Tiêu Lãng bất ngờ.

Trong Chiến Vương triều vẫn có nhiều người có gan, tuy biết thu săn lần này nguy hiểm hơn trước, bọn họ tiến vào Mê Huyễn sâm lâm rất có thể sẽ chết vẫn hừng hực đấu chí, dũng mãnh không sợ chết.

Tiêu Lãng ra lệnh:

- Ừm! Báo cáo tin tức cho Thống lĩnh đi, sau đó tiếp tục tra xét Mê Huyễn sâm lâm, nửa tháng báo tin một lần.

Tiêu Lãng tăng vọt sát khí, trầm giọng quát:

- Tất cả mọi người dốc hết học thuật cơ quan cạm bẫy, chờ khi các ngươi học thành thì chúng ta lập tức lao tới Mê Huyễn sâm lâm, báo thù cho Nggịch Thống lĩnh, mười mấy vị Thống lĩnh và mấy ngàn chiến sĩ đã chết!

Mọi người đồng thanh kêu lên:

- Tuân lệnh!

Đám Hồng Y Vệ biểu tình kích động, bận rộn phân công nhau. Phong Sát và Trinh sát kia xoay người chạy hướng Long Nha thành. Giờ phút này, mọi người bị Huyết Vương triều đồ sát kích thích, cùng chung mối thù, chiến ý cao ngất, chuẩn bị nghiên cứu thuật cơ quan cạm bẫy chờ đi Mê Huyễn sâm lâm đại sát tứ phía.

Thiên Tầm biết Tiêu Lãng luôn muốn kéo dài thời gian, không định đi Mê Huyễn sâm lâm. Giờ Thiên Tầm thấy sát ý trong mắt Tiêu Lãng thì không hiểu ý định thật sự của hắn là gì.

- Yêu Tà, thật sự đi Mê Huyễn sâm lâm sao?

Tiêu Lãng kiên quyết gật đầu, ánh mắt nóng cháy.

Tiêu Lãng nói nhỏ:

- Đi, cho dù có lộ thân phận thì ta cũng đi! Cùng lắm giết đã tay xong khiến Độc Cô thúc thúc sắp xếp cho chúng ta đi xa thiên nhai. Huyết tông hại phụ mẫu của ta, giết gia gia của ta, thù này không trả ta thề không làm người! Ta không giết cường giả của Huyết tông được, ta quyết chặt đầu mấy thiên tài tuyệt thế, nếu không thì... Ta còn mặt mũi nào tiếp tục ở lại Bắc Cương?

Thiên Tầm im lặng, gã rất hiểu suy nghĩ của Tiêu Lãng. Mắt thấy hung thủ giết phụ mẫu, gia gia của mình lởn vởn trước mặt, không ai bì nổi, lại còn giết mười mấy Thống lĩnh của Chiến Vương triều, bản thân thì như con rùa rút đầu, sống như vậy còn ý nghĩa gì?

Tính cách của Tiêu Lãng giống như Tiêu Thanh Y, rất cứng đầu, càng xúc động, nhiệt huyết hơn, đã quyết định chuyện gì là sẽ không thay đổi. Thiên Tầm biết rõ điềun ày nên không khuyên nhủ thêm.

Hai người Thiên Tầm, Tiêu Lãng sắp đặt một phen, lại chạy vào trong Hắc Sam Lâm. Lần này Tiêu Lãng bất chấp tất cả, không sợ lộ thân phận, điên cuồng cắn nuốt tất cả Huyền thú gặp phải. Tiêu Lãng không trở về doanh, buổi tối nghỉ ngơi trên cây.

Thiên Tầm cực kỳ căng thẳng, không có cách nào khuyên nhủ Tiêu Lãng, chỉ có thể mở rộng phạm vi cảnh giới ra gấp đôi. Thiên Tầm giống như con chó không ngừng tra xét bốn phía.

Khiến Thiên Tầm giật mình muốn rớt tòng mắt là... Rốt cuộc gã đã nhìn thấy thảo đằng thần hồn màu tím của Tiêu Lãng.

Hơn mười ngày trước Tiêu Lãng che giấu rất tốt, mỗi lần phóng thảo đằng thần hồn màu tím ra đều giấu Thiên Tầm, dùng tốc độ nhanh nhất chui xuống đất, lúc thu lại là từ dưới chân nhập vào người. Bình thường khi Tiêu Lãng phóng thảo đằng thần hồn màu tím ra thì Thiên Tầm vội vàng cảnh giới xung quanh nên không hề phát hiện. Hơn mười ngày qua thảo đằng thần hồn màu tím của Tiêu Lãng từ mấy thước biến thành mấy chục thước.

Khi Thiên Tầm thấy thảo đằng dài mấy chục thước nhanh chóng lao ra khỏi người Tiêu Lãng, cắn nuốt trường trảo sa thử to cỡ nghé con ở phía trước thì gã đã hiểu tại sao hắn muốn điên cuồng cắn nuốt Sa Nghĩ. Phát hiện này khiến Thiên Tầm suýt cắn lưỡi.

Thần hồn của Tiêu Lãng có thể trưởng thành?

Thảo đằng thần hồn màu tím không ngừng cắn nuốt Huyền thú trưởng thành?

Tiêu Lãng như nhập ma, hoàn toàn không xem tình huống xung quanh tàn sát tứ phía. Thần kinh Thiên Tầm căng thẳng như dây đàn, khi thảo đằng thần hồn màu tím xuất hiện là gã như người điên dùng tốc độ nhanh nhất tra xét bốn phía, sợ có ai xông vào phát hiện thần hồn của Tiêu Lãng.

Thiên Tầm biết rõ một thần hồn có thể trưởng thành rung động người đời như thế nào. Nếu sự việc lộ ra thì chắc chắn Tiêu Lãng sẽ bị cường giả toàn bộ Thần Hồn đại lục truy sát. Text được lấy tại TruyệnFULL.vn

Tuy nhiên, lòng Thiên Tầm mừng rỡ chưa từng có, gã tin tưởng chỉ cần cho Tiêu Lãng thời gian thì thành tựu của hắn đủ làm mọi người rớt tròng mắt. Đi theo chủ tử như vậy, cái tên Thiên Tầm sẽ có thể danh dương tứ hải.

Giết, giết, giết!

Ma tính ẩn giấu trong người Tiêu Lãng, và gần đây liên tục nuốt Sa Nghĩ, Huyền thú khác khiến lệ khí ẩn trong người hắn ngày càng trầm trọng. Từ tu luyện Huyền khí, ăn cơm ngủ ra, thời gian còn lại Tiêu Lãng điên cuồng săn giết Huyền thú.

Thảo đằng thần hồn màu tím quái dị không ngừng biến dài trong ánh mắt kinh khủng của Thiên Tầm.

Bốn mươi thước, sáu mươi thước, tám mươi thước...


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.