Yêu Giả Vi Vương

Chương 291: Chúng ta đều là kẻ thất bại



Vào lúc thế này, nếu Thượng tướng quân Kinh Lệ là nội gian thì chắc chắn sẽ hành động, hoặc nghĩ cách khiến Thanh Y thành thất thủ, hoặc ra lệnh cho ba mươi vạn Trấn Bắc quân xuất thành chủ động chịu chết. Vân Tử Sam không đụng vào Thượng tướng quân Kinh Lệ, hiển nhiên gã không phải nội gian. Thượng tướng quân Kinh Lệ đi theo Quân Thần Độc Cô Hành hơn mười năm, đã có cảm tình sâu đặm. Quân Thần Độc Cô Hành không mong muốn Thượng tướng quân Kinh Lệ là nội gian nhất.

Vóc dáng Thượng tướng quân Kinh Lệ to lớn, lưng hùm vai gấu sải bước đi tới, vẻ mặt sốt ruột.

Từ xa chiến kỹ đã hét to: Đọc Truyện Online mới nhất ở truyen/y/y/com

- Nguyên soái đại nhân, rốt cuộc ngươi trở lại rồi, mau ra lệnh xuất chiến đi. Long Diệu thành, Tinh Dạ thành sắp thất thủ!

- Đi vào rồi nói, không cần gấp, rất nhanh sẽ có tin tức tốt.

Quân Thần Độc Cô Hành không cho là đúng, trực tiếp đi hướng Quân Thần phủ. Thượng tướng quân Kinh Lệ biểu tình sốt ruột, nhìn bốn phía đều là hộ vệ, ngập ngừng muốn nói lại thôi.

Thượng tướng quân Kinh Lệ đi vào chủ điện, lập tức vẫy lui thị nữ, móc một phong thư ra khỏi ngực.

Trong mắt chiến kỹ tràn ngập lo lắng nói:

- Đêm hôm qua công chúa điện hạ đi Long Diệu thành, để lại một phong thư, nói là chờ ngươi trở về lập tức giao ra. Đã tìm được nội gian rồi!

Mắt Quân Thần Độc Cô Hành sáng lên. Thanh Minh lộ vẻ tò mò nhìn lá thư. Quân Thần Độc Cô Hành, Thanh Minh biến sắc mặt. Trong thư viết tên hai người, là Thống lĩnh hàn môn Dạ Phi và Lạc Nhật tướng quân.

Mắt Quân Thần Độc Cô Hành lóe tia sắc lạnh, la lên:

- Nguy rồi, Yêu Tà và Tinh Dạ thành có nguy hiểm!

Thống lĩnh hàn môn Dạ Phi nằm trong dự đoán của Quân Thần Độc Cô Hành nhưng gã không ngờ Lạc Nhật tướng quân cũng là nội gian. Không biết tại sao Vân Tử Sam đi Long Diệu thành, vậy chắc chắn không thể chú ý bên Tinh Dạ thành. Nói không chừng lúc này Tinh Dạ thành đã thất thủ, Tiêu Lãng bị ám sát.

Lạc Nhật tướng quân chính là Phiêu Kỵ tướng quân, có năm vạn thuộc hạ. Lạc Nhật tướng quân âm thầm khống chế một vạn cũng đủ tạo thành tổn thương lớn cho Tinh Dạ thành. Đông Phương Nhất Tinh sẽ không đề phòng Lạc Nhật tướng quân, vậy là Tinh Dạ thành, Tiêu Lãng cực kỳ nguy hiểm.

Mắt Quân Thần Độc Cô Hành nghiêm túc, lòng tức giận:

- Thanh Minh, ngươi lập tức đi bảo vệ Tiêu Lãng, báo tin cho Đông Phương Nhất Tinh biết!

Không ngờ đến bây giờ Vân Tử Sam mới nói cho Quân Thần Độc Cô Hành biết có hai nội gian, nếu không thì gã đã chẳng bị động như vậy.

Thanh Minh hơi do dự, người không nhúc nhích. Nhiệm vụ của Thanh Minh là bảo vệ Quân Thần Độc Cô Hành, nếu ở bên kia Tiêu Lãng thật sự gặp nguy hiểm thì có lẽ bây giờ đã chết rồi.

Thượng tướng quân Kinh Lệ nhìn ra Thanh Minh lo âu, lên tiếng:

- Nguyên soái đại nhân, để ta đi đi. Có Thanh Minh bảo hộ ngươi thì an toàn hơn chút.

Quân Thần Độc Cô Hành tràn ngập ý lạnh lùng nói:

- Không cần. Trong Thanh Y thành có mấy chục vạn Trấn Bắc quân, ai có thể bị thương ta? Ngươi ở lại đi, chút nữa cần mang binh xuất chiến, giờ phút này chắc Huyết Y và Huyết Nô đã chết rồi, tin Huyết Vương triều đại loạn truyền đến. Lần này ta muốn khiến hơn một trăm vạn Huyết Man tử có ít nhất một nửa ở lại Bắc Cương!

Quân Thần Độc Cô Hành quát với Thanh Minh:

- Thanh Minh, sao còn chưa đi? Nếu Yêu Tà chết thì ta không còn mặt mũi nào gặp Thanh Y! Xem như lần cuối ta xin ngươi, phải bảo vệ Yêu Tà!

Thanh Minh cắn răng hóa thành ảo ảnh chạy ra ngoài Quân Thần phủ.

Mắt Thượng tướng quân Kinh Lệ đầy kinh ngạc nói:

- Nguyên soái đại nhân nói là... Huyết Y và Huyết Nô đã chết? Huyết Vương triều sẽ đại loạn? Sao... Sao có thể?

- Tại sao không thể?

Quân Thần Độc Cô Hành lạnh lùng nói:

- Huyết Y và Huyết Nô muốn cứu Huyết Hồng Nguyệt hì chỉ có thể đích thân ra tay. Lúc này trong Long Diệu thành có ba quốc sư, lão thái giam hoàng thất mai phục, Huyết Y và Huyết Nô sống được không? Hừ, ta biết lần này Huyết Vương triều không chỉ phái hai Chiến Đế cảnh đến. Chiến Đế cảnh trấn thủ Tuyết Nhân tộc chắc cũng đến rồi. Nhưng bốn đánh ba dù gì cũng sẽ có hai người gục ngã!

- Còn về Huyết Vương triều đại loạn... Ha ha ha ha ha ha! Thật ra là sát chiêu lớn nhất trong kế hoạch của ta. Đại quân trấn thủ Tuyết Nhân tộc bị điều đi hết, Chiến Đế cảnh kia ẩn trong Bắc Cương, ngươi nói nếu như ta phái mười cường giả Chiến Hoàng cảnh lẻn vào giết Tuyết Nhân tộc dẫn đến bọn họ bạo động hì Huyết Vương triều sẽ như thế nào? Ha ha ha ha ha ha! Thật ra từ khi Huyết Đế điều đại quân trấn thủ Tuyết Nhân tộc đi thì đã định Huyết Vương triều đại bại rồi.

Trong mắt Thượng tướng quân Kinh Lệ tràn ngập giật mình, gã không thể ngờ mưu kế của Quân Thần Độc Cô Hành độc ác như vậy, hơn nữa sát chiêu lớn nhất không phải Bắc Cương, cũng không phải năm mươi vạn Huyết Đế quân mà là Tuyết Nhân tộc!

Tuyết Nhân tộc và Man nhân không khác gì nhau, lông như máu, dễ bị chọc giận. Tuy mùa đông Tuyết Nhân tộc ẩn dưới lớp tuyết ngủ đông nhưng nếu thật sự có mười cường giả Chiến Hoàng cảnh công kích bậy thì mấy chục vạn Tuyết Nhân tộc sẽ tức giận, giết người khắp nơi. Nếu Tuyết Nhân tộc phát hiện đại quân trấn thủ bọn họ đều biến mất thì sẽ tiến nam, huyết tẩy Huyết Vương triều.

Nhất đại quân Thần, quả nhiên là kỳ trí như yêu, bày mưu lập kế quyết thắng ngoài ngàn dặm.

Thượng tướng quân Kinh Lệ nghĩ thông vụ việc, trên mặt không còn vẻ giật mình, cũng không có tôn sùng, kính nể mà là biểu tình lạc lõng.

- A?

Quân Thần Độc Cô Hành thấy bộ dạng của Thượng tướng quân Kinh Lệ thì nhíu mày, con ngươi co rút.

Quân Thần Độc Cô Hành định hét to thì dị biến đột nhiên xảy ra.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.