Yêu Giả Vi Vương

Chương 319: Ta chào hỏi ngươi thay nghĩa phụ của ta



Dịch Dung đan của Ẩn Đế có thể khiến khuôn mặt một người thay đổi, Huyết tông cũng có Đan dược cùng loại nhưng rõ ràng không lợi hại như Ẩn Đế. Mặt Lệ thân vương Kinh Lệ biến đổi nhưng Tiêu Lãng liếc mắt một cái liền nhận ra, hắn không kiêng nể gì phát ra sát khí, cực kỳ bá đạo. Không phải nói thực lực của Tiêu Lãng cường đại, thật ra lúc này gân mạch của hắn bị hủy, hoàn toàn không thể vận chuyển Huyền khí. Đây là một loại khí thế rèn luyện ra từ vô số sinh tử, một loại sát khí vô tận phát ra từ sâu trong lòng.

Khí thế phát ra, mọi người cảm giác nghẹt thở, bao gồm Huyết Hồng Nhật, đại hoàng tử của Huyết Vương Triều có cảnh giới Chiến Vương cảnh, bao gồm Kinh Lệ thân kinh bách chiến! Sai rồi, nên gọi gã là Lệ thân vương Kinh Lệ!

Mắt Huyết Hồng Nhật, đại hoàng tử của Huyết Vương Triều sáng lên, cửa đá đã đóng, trong căn phòng nhỏ này chỉ có gã có thực lực cao nhất. Hơn nữa nhiều hoàng tử có mặt, bao gồm nhi tử của Tông chủ của Huyết tông, Huyết Hồng Nguyệt chính mắt thấy Tiêu Lãng giết người, có thể đẩy hết trách nhiệm lên đầu hắn. Cơ hội tốt như vậy làm tim Huyết Hồng Nhật, đại hoàng tử của Huyết Vương Triều run lên, gã như thấy ngai vàng tím chờ đợi gã ngồi lên.

Thế là Huyết Hồng Nhật, đại hoàng tử của Huyết Vương Triều không chút do dự quát to:

- Tiêu tướng quân hãy mau đến bái kiến Lệ thân vương và các vị điện hạ, công chúa!

Tiêu Lãng mặc kệ Huyết Hồng Nhật, đại hoàng tử của Huyết Vương Triều, mắt nhìn chằm chằm vào Lệ thân vương Kinh Lệ, lạnh lùng hỏi:

- Nhi tử của Tông chủ của Huyết tông, Huyết Hồng Nguyệt? Kinh Lệ? Thượng tướng quân, đã lâu không gặp!

Lệ thân vương Kinh Lệ không nói chuyện nhưng hơi biến sắc mặt nhìn Tiêu Lãng, bản năng cảm giác nguy hiểm. Tuy nhiên, lúc này gân mạch của Tiêu Lãng bị hủy, Lệ thân vương Kinh Lệ dễ dàng cảm ứng được, nhưng không biết nguy hiểm đến từ đâu?

Lệ thân vương Kinh Lệ nhìn chằm chằm Tiêu Lãng, nét mặt sa sầm nói:

- Ngươi là Yêu Tà đúng không? Ngươi muốn làm cái gì?

Tiêu Lãng há miệng cười nói:

- Ha ha ha ha ha ha!

Tiêu Lãng đã xác định đúng người thì không còn e ngại gì nữa, khóe môi đầy yêu khí.

Tiêu Lãng trầm giọng quát:

- Ta muốn làm gì? Kinh Lệ, ta thay nghĩa phụ chào ngươi!

- Càn rỡ!

- To gan!

Tiêu Lãng mới nói dứt câu thì hai hoàng tử hoàng tử nổi giận đùng đùng đứng lên trầm giọng quát. Lệ thân vương Kinh Lệ cảm giác không đúng, đứng bật dậy, vận chuyển Huyền khí lạnh lùng tỏa định Tiêu Lãng.

Mắt Huyết Hồng Nhật, đại hoàng tử của Huyết Vương Triều càng sáng hơn, lại quát to:

- To gan, Tiêu tướng quân, ngươi muốn làm cái gì? Còn không quỳ xuống hành lễ đi!

- Quỳ xuống hành lễ!

Thân phận của Tiêu Lãng không cần quỳ xuống hành lễ, bốn chữ này là ám hiệu. Huyết Hồng Nhật, đại hoàng tử của Huyết Vương Triều và Tiêu Lãng sớm ước hẹn tốt, nói vậy nghĩa là kêu hắn lập tức hành động.

Tiêu Lãng thật sự ra tay, ảo ảnh vòng quanh sau lưng, thảo đằng thần hồn màu đỏ rít gào bay ra nhưng không vọt hướng Lệ thân vương Kinh Lệ mà vòng quanh người Tiêu Lãng. Ánh sáng xanh lấp lánh, vết thương trong người Tiêu Lãng chớp mắt lành lại. Chữa lành gân mạch, Huyền khí từ bên trong đan điền tràn ngập toàn bộ gân mạch. Khí thế trên người Tiêu Lãng run lên, Huyền khí vờn quanh người, trước tiên Huyền khí chiến giáp.

Mọi người nhìn mà rung động, không hiểu Tiêu Lãng biến ảo thuật gì, một người gân mạch bị hủy mà có thể Huyền khí chiến giáp? Có nhiều người từng thấy thảo đằng thần hồn màu đỏ của Tiêu Lãng nhưng không ngờ nó có thể chớp mắt trị lành vết thương?

Ngay cả Huyết Hồng Nhật, đại hoàng tử của Huyết Vương Triều cũng kinh ngạc, nhưng giây tiếp theo gã mừng như điên. Quả nhiên Tiêu Lãng không lừa Huyết Hồng Nhật, đại hoàng tử của Huyết Vương Triều, hắn thật sự có thủ đoạn. Lệ thân vương Kinh Lệ chết chắc rồi.

Huyết Hồng Nhật, đại hoàng tử của Huyết Vương Triều lại quát to:

- Tiêu tướng quân, quỳ xuống!

Vù vù vù vù vù!

Thảo đằng thần hồn màu đỏ rời khỏi người Tiêu Lãng hóa thành con rồng đỏ vô thanh gầm rống, uy thế kinh thiên khiến mọi người người nghẹt thở. Mặt Lệ thân vương Kinh Lệ xám xịt, thân thể Huyết Hồng Nguyệt run rẩy. Bởi vì thảo đằng thần hồn này như ác mộng với Huyết Đế thành. Mắt Huyết Hồng Nhật, đại hoàng tử của Huyết Vương Triều sáng như sao, vài hoàng tử, công chúa trợn mắt há hốc mồm nhìn chằm chằm vào thảo đằng thần hồn màu đỏ rít gào lao hướng Lệ thân vương Kinh Lệ.

- A!

Ngay sau đó, mọi người mờ mịt, chính Huyết Hồng Nhật, đại hoàng tử của Huyết Vương Triều, Lệ thân vương Kinh Lệ cũng bất ngờ. Bởi vì đến nửa đường thì thảo đằng thần hồn màu đỏ đột nhiên chuyển hướng lao hướng Huyết Hồng Nhật, đại hoàng tử của Huyết Vương Triều.

- Không!

Thảo đằng thần hồn màu đỏ hóa thành ảo ảnh quấn chặt Huyết Hồng Nhật, đại hoàng tử của Huyết Vương Triều, gã giật mình tỉnh lại, rống to một tiếng, toàn thân vận chuyển Huyền khí muốn Huyền khí chiến giáp để tránh thoát.

Nhưng tốc độ của thảo đằng thần hồn màu đỏ quá nhanh, Tiêu Lãng cố ý công kích làm sao để Huyết Hồng Nhật, đại hoàng tử của Huyết Vương Triều trốn thoát được? Trong khoảnh khắc thảo đằng thần hồn màu đỏ đâm thủng đầu Huyết Hồng Nhật, đại hoàng tử của Huyết Vương Triều, diệt thức hải của gã. Huyết Hồng Nhật, đại hoàng tử của Huyết Vương Triều mới vận chuyển Huyền khí ra ngoài người lập tức tan biến, mặt gã tràn đầy khó tin, người mềm nhũn té xuống đất.

Huyết Hồng Nhật, đại hoàng tử của Huyết Vương Triều, chết!

Huyết Hồng Nhật, đại hoàng tử của Huyết Vương Triều, Chiến Vương cảnh, có thực lực cao nhất trong số người ở đây. Nếu Huyết Hồng Nhật, đại hoàng tử của Huyết Vương Triều có chút cảnh giác thì chắc chắn Tiêu Lãng không thể giết gã ngay được, chỉ cần Huyền khí chiến giáp là mọi chuyện êm xuôi. Nhưng Huyết Hồng Nhật, đại hoàng tử của Huyết Vương Triều không dám lộ ra, cộng với gân mạch của Tiêu Lãng bị hủy. Bây giờ lòng Huyết Hồng Nhật, đại hoàng tử của Huyết Vương Triều cực kỳ căng thẳng nên mới bị Tiêu Lãng tập kích giết thành công.

Thật ra hôm nay Huyết Hồng Nhật, đại hoàng tử của Huyết Vương Triều sắp đặt cục này, Tiêu Lãng đi vào phát hiện cửa đá đóng kín liền xác định người thứ nhất phải chết chính là gã. Bởi vì Tiêu Lãng hiểu rõ sau khi hắn giết Lệ thân vương Kinh Lệ, Huyết Hồng Nhật, đại hoàng tử của Huyết Vương Triều sẽ ra tay diệt hắn ngay.

Nhìn Huyết Hồng Nhật, đại hoàng tử của Huyết Vương Triều ngã xuống đất chết không nhắm mắt, các hoàng tử, công chúa ngẩn ngơ. Bọn họ mơ hồ đoán được là Huyết Hồng Nhật, đại hoàng tử của Huyết Vương Triều sắp xếp Tiêu Lãng tiến vào để ám sát Lệ thân vương, nhưng tại sao hắn bỗng nhiên giết Huyết Hồng Nhật, đại hoàng tử của Huyết Vương Triều?

Đầu Huyết Hồng Nhật, đại hoàng tử của Huyết Vương Triều đổ máu ồ ạt bừng tỉnh mọi người. Vũ công chúa ôm bộ ngực căng tròn, nhắm mắt lại toàn thân run lẩy bẩy, phát ra tiếng hét chói tai như heo bị chọc tiết:

- Giết người, cứu mạng!

Một hoàng tử từng ăn cơm chung với hoàng tử nhìn mắt hắn đỏ rực như ác ma khát máu thì tay gã cầm ly rượu cũng run run.

Hoàng tử lắp bắp nói:

- Tiêu Lãng làm phản, a, không, hắn căn bản không làm phản. Là Chiến Vương triều phái Tiêu Lãng đến giết chúng ta, hắn muốn giết chúng ta. Người đâu! Giết hắn! Người đâu! Giết hắn!

Hoàng tử này hét lên khiến các hoàng tử, công chúa càng kinh khủng hơn. Bọn họ đứng bật dậy, thụt lùi, hét to. Một công chúa xinh đẹp váy vướng góc bàn, vì chạy trốn mà xé rách váy lộ ra một khúc đùi trắng và quần lót màu đỏ.

Công chúa xinh đẹp không rảnh để ý đến lộ cảnh đẹp, hét to một tiếng:

- Người đâu, người đâu! Giết cẩu tặc, giết tên giặc phản quốc này!

Nhưng cửa đá dày chắn tiếng bọn họ truyền ra, người bên ngoài không nghe thấy. Huyết Hồng Nhật, đại hoàng tử của Huyết Vương Triều thiết kế cục này biến chỗ này thành tử đi.

Chỉ có hai người không động, đầu tiên là Lệ thân vương Kinh Lệ, thứ hai là nhi tử của Tông chủ của Huyết tông, Huyết Hồng Nguyệt. Biểu tình của Lệ thân vương Kinh Lệ biến cực kỳ bình tĩnh, gã biết muốn sống tiếp thì chỉ có thể dựa vào bản thân. Nhi tử của Tông chủ của Huyết tông, Huyết Hồng Nguyệt thì hoàn toàn tuyệt vọng, trong lòng gã cực kỳ sợ hãi thủ đoạn của Thiếu Niên Hầu giống như yêu nghiệt.

Vù vù vù vù vù!

Thảo đằng thần hồn màu đỏ giết Huyết Hồng Nhật, đại hoàng tử của Huyết Vương Triều xong nhanh như chớp mấp máy, thành cái bóng lao vút hướng Lệ thân vương Kinh Lệ. Phía đối diện, Lệ thân vương Kinh Lệ hành động, chớp mắt phát ra Huyền khí đao mang rồi người lăn trên mặt đất tránh né thảo đằng thần hồn màu đỏ công kích.

Huyền khí đao mang không công kích Tiêu Lãng mà là cơ quan cửa đá. Lệ thân vương Kinh Lệ biết rõ thực lực hiện tại của gã chưa hồi phục, muốn tự cứu thì chỉ có nước công kích cơ quan mở cửa đá ra.

- Kinh Lệ, chết đi!

Tiêu Lãng mặc kệ Huyền khí đao mang kia, mắt lạnh băng nhìn chằm chằm vào Lệ thân vương Kinh Lệ. Thảo đằng thần hồn màu đỏ vạch đường cong xinh đẹp ở giữa không trung, như con rắn độc trí mạng vọt ra từ mặt cỏ quấn quanh Lệ thân vương Kinh Lệ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.