Trở lại trong khách sạn, Tiêu Lãng lại nộp 50 ngàn huyễn thạch, thanh toán năm ngày tiền phòng, và Thanh Minh hai người tiến vào trong gian phòng. Hắn đầu tiên là lấy ra địa đồ quan sát, Thanh Minh trực tiếp nâng võ đạo tâm kinh bắt đầu cân nhắc, hắn có thể kẹt ở Chiến Hoàng đỉnh phong đã lâu rồi.
Tiêu Lãng rót huyền lực vào địa đồ, ý niệm chìm vào trong địa đồ. Hình ảnh trước mắt Tiêu Lãng lập tức thay đổi. Trước mắt xuất hiện là một đại lục rộng lớn vô biên. Đại lục nhanh chóng bị chia thành vô số mảnh. Phía trên ghi rõ tên gọi của từng phủ vực. Liếc qua một chút quả nhiên có hơn hai trăm vạn phủ vực.
- May quá, may quá! Hắc Lân phủ và Phá Thiên phủ chỉ cách nhau gần trăm phủ vực. Nói vậy bên này hẳn không treo giải thưởng truy nã ta chứ? Hơn nữa lão chó Hắc Hà kia khẳng định không nỡ bỏ ra huyền thạch treo giải thưởng truy nã ta ở Tu La điện? Nói như thế nào ta cũng chỉ là một nhân vật nhỏ!
Tiêu Lãng rất nhanh đã tìm được Hắc Lân phủ và Phá Thiên phủ ở phía đông Thiên Châu. Hai phủ vực cũng không tính là lớn. Khoảng cách giữa hai phủ cũng không tính là gần.
Chờ tới khi ánh mắt Tiêu Lãng một đường quét về phía nam, ở phía nam Thiên Châu tìm được Thần Khải phủ, mới âm thầm kinh hãi. Theo tỉ lệ, Thần Khải phủ lớn gấp mười Phá Thiên Phủ. Gia tộc của Tiểu Đao và Mộc Tiểu Yêu quả nhiên trâu bò.
Một phủ vực có mấy chục vạn thành thị lớn nhỏ. Cường giả Nhân Hoàng khẳng định phải đến mấy chục ngàn. Chỉ nhìn sơn trang Phá Hài đã có mấy tên cường giả Nhân Hoàng. Hắn tùy tiện điều động hơn mười cường giả trong gia tộc, Tiêu Lãng đã không tra xét ra được thực lực. Ít nhất bọn họ đều là Nhân Hoàng ngũ trọng trở lên. Mà người mạnh nhất dường như... vẫn đứng thứ mười ba?
Tiêu Lãng hoàn toàn chết tâm khi nghĩ tới gia chủ Hắc Lân. Hắn chỉ có chút thực lực như vậy, chắc hẳn còn không nhìn thấy được Đông Phương Hồng Đậu đã bị tiêu diệt. Hắn lại càng thêm quyết tâm kiên định đi tới Thần Khải phủ. Thần Khải phủ lớn hơn gấp mười lần so với Hắc Lân phủ. Chắc hẳn gia tộc phải vô cùng cường đại?
Nếu như Tiểu Đao có thể nhận ra hắn, dẫn theo hắn đi gặp nhân vật quan trọng của gia tộc Hắc Lân, sợ rằng gia tộc Hắc Lân dù rắm cũng không dám thả một cái.
Cân nhắc một hồi, Tiêu Lãng lại lấy ra bản giới thiệu liên quan đến chiến kỹ Thiên Ma, xem.
Quyển bí tịch này cũng không có nội dung quá cao thâm, đơn giản chính là giới thiệu một vài cảm ngộ tâm pháp Thiên Ma cần thiết để tu luyện chiến kỹ Thiên Ma. Tu luyện chiến kỹ Thiên Ma đến tầng thứ mấy thì thực lực sẽ đạt tới mức độ cỡ nào, tâm ma khủng bố thế nào.
Tuy nhiên, nó lại có rất nhiều tác dụng đối với Tiêu Lãng. Hắn đã hiểu tu luyện chiến kỹ Thiên Ma càng về phía sau thực lực càng cường đại. Bây giờ hắn vừa đột phá tam trọng, đạt được thực lực Chư Vương tam trọng. Nếu như tu luyện tới tứ trọng, trực tiếp đạt được thực lực Chư Vương đỉnh phong. Tu luyện tới ngũ trọng, chính là Nhân Hoàng tam trọng. Tu luyện tới lục trọng, chính là Nhân Hoàng đỉnh cao. Trên sách nói rõ, nếu như có thể đột phá thất trọng, chắc hẳn có thể đạt được thực lực Thiên Đế. Chỉ có điều chưa từng có ai đột phá, cho nên không thể nào khảo cứu...
Điều khiến Tiêu Lãng cảm thấy nhức đầu chính là trong sách nói rõ, chiến kỹ Thiên Ma tam trọng đến tứ trọng cần vạn viên huyền thạch Hoàng phẩm, hoặc là ngàn viên huyền thạch Huyền phẩm. Còn huyền thạch Địa phẩm, người tu luyện trong sách này không có ghi chú rõ ràng. Hiển nhiên chưa từng thử qua. Mà từ tứ trọng đến ngũ trọng cần bao nhiêu huyền thạch cũng không nói. Rất rõ ràng người này đến chết vẫn chỉ dừng lại ở tứ trọng...
- Vạn viên huyền thạch?
Tiêu Lãng có chút buồn bã. Đây mới là tam trọng. Chờ sau khi hắn xem xong quyển giản lục đi lại trong Thiên Châu, lại càng thêm buồn bã. Bởi vì hắn hiểu đến thế giới này nếu muốn thu hoạch huyền thạch là chuyện khó khăn tới mức nào. Bõ giả Chư Vương đỉnh phong bình thường, ở trong quân phủ lĩnh bổng lộc, một năm chỉ có năm viên huyền thạch...
- Ha ha, ta đã hiểu, ta rốt cuộc đã hiểu!
Ngay thời điểm Tiêu Lãng chuẩn bị đi ra ngoài đi dạo tìm hiểu về Tu La điện, xem làm thế nào để tiếp nhận vụ nhanh chóng thu được huyền thạch, Thanh Minh ở bên cạnh đột nhiên kêu lên đầy quỷ dị, khiến Tiêu Lãng và Tiểu Bạch đang ngủ say cũng giật mình.
- Thế nào? Thanh Minh cảm ngộ bình cảnh sao?
Tiêu Lãng quay đầu nhìn lại, nhìn thấy Thanh Minh vui mừng lập tức ngồi thiền nhập định. Tiêu Lãng trầm ngâm một lát, quyết định trước tiên chờ Thanh Minh xuất quan rồi mới đi. Hắn ném có Tiểu Bạch mấy viên huyễn thạch. Hắn cũng bế quan tu luyện chiến kỹ Thiên Ma. Hắn không vội vã luyện hóa huyền thạch. Luyện hóa mấy viên huyền thạch này, thực lực cũng không tăng lên quá nhiều. Vẫn nên giữ lại vạn nhất có lúc cần dùng gấp cũng không bị bó chân bó tay.
...
Tiêu Lãng và Thanh Minh ở trong khách sạn bế quan, lại không biết giờ phút này Phá Thiên Thành đang vô cùng náo nhiệt.
Mấy Truyền Tống Trận cực lớn của Thành chủ không ngừng chớp hiện, truyền tống đến vô số cường giả. Cường giả trong mấy trăm ngàn thành trì trực thuộc Phá Thiên Phủ đều tập trung ở trong Phá Thiên Thành.
- Oa, kia là công tử Dật Hiên, một trong Thập đại công tử sao?
- Mau nhìn kìa. Tiểu thư Tô Ngôn, đứng thứ sau trong bảng Thập đại mỹ nữ cũng tới. Tiểu thư Tô Ngôn quả nhiên không hổ là một trong Thập đại mỹ nữ. Quá xinh đẹp!
- Vị kia thật giống như phủ chủ Diệt Thiên phủ?
- Trời ạ, Phá Thiên Phủ phát sinh chuyện lớn gì vậy? Lẽ nào có liên quan tới chấn động kịch liệt ở phía đông ngoại thành trong thời gian trước sao?
- Nhất định là vậy. Ngày đó ta còn tưởng trời sắp sụp xuống. Ngươi không thấy hiện tại toàn thành đều bị phong tỏa sao?
Trong thành náo nhiệt vô cùng. Trên quảng trường, các võ giả cấp thấp cả đời cũng chưa từng thấy nhiều nhân vật lớn như vậy. Tất cả hưng phấn không thôi. Đám Phá Giáp quân cũng khẩn trương không gì bằng. Những nhân vật lớn này chỉ cần giậm chân một cái đã khiến mặt đất xung quanh chấn động.
Điều khiến mọi người cảm thấy có chút tiếc nuối chính là, những nhân vật lớn, công tử tiểu thư chỉ lóe lên trong truyền tống trận, sau đó lập tức lên các loại thuyền Thiên Cơ, bay về phía đông. Mà trong thành đã bị phong toả. Các võ giả bình thường không có tư cách đi ra ngoài. Bọn họ hoàn toàn không biết phía đông ngoại thành xảy ra chuyện gì.
- Truyền Tống Trận lại sáng lên. Lần này là ai đến vậy?
Truyền Tống Trận giữa quảng trường bị Huyết Giáp quân bao vây tầng tầng lớp lớp, lại có một hào quang trùng thiên. Chỉ một lát sau mấy chục thân ảnh xuất hiện ở trong Truyền Tống Trận.
- Vị này... Vị này không phải là tiểu thư Mộc Tiểu Yêu, đứng thứ hai trong bảng Thập đại mỹ nữ sao?
- Là nàng. Ngoại trừ nàng ra còn ai có thể có khí chất phiêu dật xuất trần như vậy? Trời ạ, ta lại có hân hạnh được tận mắt nhìn thấy thiên nhan của tiểu thư Mộc Tiểu Yêu?
- Ồ? Bên cạnh nàng lại có một võ giả mới đạt tới Chư Vương nhất trọng. Người này xem ra còn rất trẻ tuổi. Lẽ nào đó cũng là công tử của gia tộc Thần Khải?
- Gia tộc Thần Khải thật cường đại. Hơn mười hộ vệ đều là cường giả Nhân Hoàng đỉnh phong. Nhiều cường giả như vậy, đủ để quét ngang Phá Thiên Phủ chúng ta?
Xung quanh quảng trường có mấy trăm ngàn đôi mắt đồng thời tập trung lại. Trong truyền tống trận có mấy chục người vây quanh một công tử và một tiểu thư. Còn tất cả Phá Thiên quân bao vây xung quanh Truyền Tống Trận đều quỳ một gối xuống, trên mặt vô cùng cung kính. Nếu như giờ phút này Tiêu Lãng ở Phá Thiên Thành, nhất định sẽ hưng phấn kêu to. Bởi vì nam tử trẻ tuổi bên cạnh Mộc Tiểu Yêu rõ ràng là Tiểu Đao.
- Ca, đi thôi. Đi xem xem thử mộ Long đế rốt cuộc có gì đáng ngạc nhiên không?
Mộc Tiểu Yêu vẫn dáng vẻ lãnh đạm, ánh mắt không hề nhìn xung quanh một chút nào, chỉ cười nhạt nhìn khuôn mặt lãnh khốc vô tình của Tiểu Đao.
Vù!
Vào thời khắc này, Truyền Tống Trận bên cạnh lại sáng lên. Đám người Mộc Tiểu Yêu vốn định rời đi, chợt dừng bước. Khi thấy hào quang Truyền Tống Trận nhạt đi, một đám cường giả Nhân Hoàng bảo vệ một công tử này và một tiểu thư xinh đẹp mặc hồng y xuất hiện, khóe miệng Mộc Tiểu Yêu chợt hiện lên một nụ cười nhạt:
- Đứng thứ tám trong bảng Thập đại mỹ nữ... Đông Phương Hồng Đậu quả nhiên không tồi. Biệt hiệu mỹ nhân băng sơn thật ra danh xứng với thực!
Trên quảng trường lại chấn động. Công tử Hắc Kỳ gia tộc Hắc Lân và tiểu thư Đông Phương Hồng Đậu đến.
Tại phía đông Thiên Châu, công tử Hắc Kỳ có danh tiếng ngang với công tử Phá Hài. Xem ra lời đồn đại quả nhiên không sai. Công tử Hắc Kỳ này luôn theo đuổi Đông Phương Hồng Đậu. Chỉ có điều Đông Phương Hồng Đậu giống như biệt hiệu băng sơn của nàng, không hề để ý tới hắn.
Mộc Tiểu Yêu thản nhiên nhìn một chút. Khi thấy ánh mắt công tử Hắc Kỳ sáng lên nhìn về phía nàng, sắc mặt nàng lập tức lạnh xuống.
Nàng quay đầu nhìn lại, không ngờ nhìn thấy Mộc Tiểu Đao đang sững sờ thất thần nhìn Đông Phương Hồng Đậu, nàng thầm buồn cười nhỏ giọng nói:
- Thế sao? Ca coi trọng vị tiểu thư này sao?
- Đi!
Mộc Tiểu Đao khẽ lắc đầu. Trong con mắt loé lên một tia mơ hồ. Ngay sau đó sắc mặt lại trở nên lạnh lùng vô tình, vung tay lên. Trong Tu Di Giới trên tay hắn liền xuất hiện một chiếc chiến xa sang trọng. Mộc Tiểu Đao lên chiến xa. Đám cường giả Nhân Hoàng kia lập tức đi theo.
Mọi người lại nhắm thẳng hướng đông phá không đi tới. Phá Thiên quân trên tường thành xung quanh căn bản không dám ngăn cản. Tất cả vẫn quỳ một gối xuống.