Yêu Giả Vi Vương

Chương 541: Bắt sống Tiêu Lãng cho bản đế



Ngày hôm nay, Lạc Diệp Phủ rất náo nhiệt. Truyền tống trận vẫn không ngừng chớp hiện. Hơn nữa người đến đều là nhân vật lớn. Đám hộ vệ canh giữ truyền tống trận sợ đến mức không không ngừng quỳ xuống, đầu gối cũng sưng cả lên.

- Xảy ra chuyện lớn gì vậy?

- Ai biết được? Các phủ chủ phía đông nam Thiên Châu cơ bản đều đến đây. Xem ra là phủ chủ ra lệnh triệu tập bọn họ!

- Lẽ nào có kẻ không mở mắt chọc giận phủ chủ?

Các võ giả trong Lạc Diệp Thành đã sớm kinh sợ. Vô số võ giả tập trung lại một chỗ bàn tán sôi nổi. Chỉ có điều, với thực lực và địa vị của bọn họ muốn biết chân tướng sự việc, thực sự rất khó khăn.

- Xảy ra chuyện gì vậy?

Trong đám người đó có một công tử cực kỳ anh tuấn, cầm trong tay một cái quạt giấy phong thái ung dung. Hắn nhìn đám cường giả không ngừng truyền tống đến, trong mắt lộ vẻ lo lắng, miệng khẽ lẩm bẩm nói:

- Lẽ nào tiểu tử Tiêu Lãng đã gây ra chuyện lớn gì sao? Bây giờ mới được mấy ngày chứ? Tiêu Lãng à Tiêu Lãng, dù thế nào ngươi cũng phải cố gắng chống đỡ, chờ ca ba năm!

Giờ phút này trong đình viện của Thiên Đế Lạc Diệp, mấy vạn phủ chủ đã tập trung đầy đủ, đang vô cùng nghi hoặc. Thiên Đế Lạc Diệp là bá chủ vô thượng ở phía đông nam Thiên Châu. Hắn triệu tập mọi người đến đây, không người dám không đến, lập tức một đường truyền tống đến. Ngay cả mười mấy Thiên Đế phía đông nam Thiên Châu cũng lấy tốc độ nhanh nhất truyền tống đến đây.

Thiên Đế Chí Tôn là Thiên Đế đỉnh phong. Chỉ dựa vào một mình Thiên Đế Lạc Diệp đủ để quét ngang tất cả phủ vực phía đông nam Thiên Châu. Hơn nữa Thiên Đế Lạc Diệp vẫn có thể tiếp tục đi tới trên con đường của Chí Cường Giả đại đế. Cho nên mọi người chờ ở đây nửa canh giờ, Thiên Đế Lạc Diệp còn chưa xuất hiện, mọi người cũng không dám lộ vẻ khó chịu.

Bên trong trong hành lang rốt cuộc truyền đến tiếng bước chân khe khẽ. Mọi người lập tức đứng dậy, trên mặt đầy vẻ cung kính đứng thẳng, nhìn về phía trước.

Trong hành lang có ba người đi tới. Người đi đầu chính là một nam tử trung niên trên người mặc áo vải màu trắng. Tướng mạo nam tử này xem ra rất bình tường. Trên người cũng không có khí tức cường đại. Bước chân của hắn rất nhẹ, giống như một nông dân đi ở trên ruộng. Ánh mắt của hắn không để ý tới mọi người, nhưng ánh mắt của mấy vạn người ở đây đều tập trung vào hắn. Trong mắt bọn họ lộ vẻ sùng bái và cuồng nhiệt.

Đi sau nam tử mặc áo vải là một nữ tử trẻ tuổi, thực lực không cao, chỉ mới tới Chư Vương đỉnh phong, tính tình có chút kiêu căng. Nàng hất cằm lên cao giống như một con khổng tước kiêu ngạo. Người đi cuối cùng lại là Thiên Đế Tùy Phong, người đã đi Dạ Nguyệt Thành, đuổi bắt Tiêu Lãng.

- Tham kiến đại nhân Lạc Diệp, tiểu thư Lạc Diệp, đại nhân Tùy Phong!

Một nhóm người thi nhau khom người cung kính hành lễ. Ngay cả những cường giả Thiên Đế cũng cúi người.

Thiên Đế Lạc Diệp đi tới chủ vị, bưng một chén trà nóng lên, chậm rãi uống một hớp, lúc này mới vung tay lên nói:

- Tất cả đều ngồi đi!

Mọi người lại chắp tay, lần lượt ngồi xuống. Lúc này Thiên Đế Lạc Diệp mới thản nhiên nhìn Thiên Đế Tùy Phong một chút, nói:

- Tùy Phong, ngươi kể lại chuyện đó một chút đi!

Thiên Đế Tùy Phong gật đầu, ánh mắt lướt qua mọi người, mở miệng nói:

- Ngày hôm trước, trong Dạ Nguyệt Thành tại Dạ Sâm Phủ đã xảy ra một chuyện. Vưu Gia trong Dạ Nguyệt Thành bị một người tàn sát không còn một người. Người này tuổi không lớn lắm. Hắn chỉ khoảng hai mươi tuổi, thực lực bên ngoài chỉ là chiến kỹ Thiên Ma tứ trọng, nhưng có một loại thần thông thần bí. Tay phải có thể biến thành vuốt rồng màu ánh kim, có thể dễ dàng xé xác võ giả Nhân Hoàng cấp thấp. Còn nữa, hắn có thần hồn Thảo Đằng, có thể phân thân thành mấy trăm ngàn. Hắn còn có một chiếc chiến xa chí tôn, cùng với một... thần binh chí tôn. Dựa vào những bảo vật này, hắn đã tàn sát hết hơn một vạn người của Vưu Gia. Cuối cùng tại Dạ Nguyệt Thành, hắn ngang nhiên dùng kiếm khí của thần binh chí tôn một chiêu chém chết tất cả cường giả Nhân Hoàng trong Dạ Nguyệt Thành. Chờ tới lúc ta chạy tới Dạ Nguyệt Thành, hắn lại xé rách không gian thoát đi. Có vẻ như cùng loại với thần thông bay vượt qua hư không...

Giọng nói của Thiên Đế Tùy Phong rất bình thản, nhưng nội dung hắn nói ra lại không hề tầm thường. Tuy rằng mấy vạn người phía dưới không châu đầu ghé tai bàn tán sôi nổi, cũng không có biểu hiện quá mức kinh sợ, nhưng trong mắt bọn họ vẫn lóe lên hào quang. Điều đó cho thấy trong lòng bọn họ đang chấn động!

Hai mươi tuổi, chiến kỹ Thiên Ma, vuốt rồng, thần hồn Thảo Đằng, chiến xa chí tôn, thần binh chí tôn!

Mới chừng ấy tuổi, lại nắm giữ thần thông quỷ dị cường đại như thế. Giết chết tất cả võ giả Nhân Hoàng của một thành sao? Đây không phải đại biểu hắn đã là vô địch trong Nhân Hoàng cảnh rồi sao?

Chắc chắn là thiên tài tuyệt thế!

Nếu như chuyện này truyền ra ngoài, sợ rằng sang năm, người này chắc chắn sẽ có tên trong bảng mười đại công tử. Hơn nữa rất có thể hắn còn đứng ở trong năm vị trí đầu.

- Không đúng!

Mắt một Thiên Đế đột nhiên lóe sáng, đứng phắt dậy kêu lên thành tiếng. Hắn là người đầu tiên nghi ngờ thân phận của Tiêu Lãng. Hắn ngạc nhiên nói:

- Năm ngoái có hai người rơi vào trong vực sâu tử vong. Trong đó có một người dường như cũng có chiến xa chí tôn, vuốt rồng và Thảo Đằng thì phải? Ta nhớ hắn cũng tu luyện chiến kỹ Thiên Ma?

- Đúng vậy. Ta cũng nhớ ra rồi. Sẽ không trùng hợp như thế chứ?

- Đúng, ta nhớ hắn đã cùng Phá Hài của Phá Thiên phủ rơi vào trong vực sâu tử vong. Dường như nguyên nhân là do Phá Hài quan hệ bất chính với con dâu của Trầm gia? Nếu quả thật chính là tiểu tử này, chuyện này thật sự khó mà tin nổi...

- Trời ạ. Không ngờ lại có người đi vào vực sâu tử vong còn có thể đi ra được? Vậy, vậy không phải chí bảo của Kiếm Ảnh Đại Đế có thể hiện thế sao?

- Ta thấy không phải vậy đâu. Thiên Đế Tùy Phong nói cuối cùng hắn rất có thể đã bay vượt qua không gian rời đi? Bay vượt qua không gian chính là tuyệt kỹ độc môn của Âu Dương gia. Hắn làm sao có thể biết được? Lẽ nào hắn là người của Âu Dương gia?

- Thôi đi, thôi đi. Việc này quá kỳ lạ!

Ban đầu mọi người chỉ kinh ngạc cảm thán khi Tiêu Lãng còn nhỏ tuổi đã có thực lực cường đại như vậy. Nhưng giờ phút này, trong lòng mọi người đã nổi lên một trận sóng to gió lớn. Liên tưởng đến chuyện Thiên Đế Lạc Diệp triệu tập mọi người đến đây, khả năng thân phận của người này là Tiêu Lãng hẳn là vô cùng lớn. Nghĩ đến chuyện có thể cùng Thiên Đế Lạc Diệp tiến vào vực sâu tử vong tìm kiếm mộ phần của Kiếm Ảnh Đại Đế, vô số người ở đây đều hưng phấn, thân thể có chút run rẩy.

Phần mộ của đại đế đời thứ nhất, bất luận bên trong có bảo vật gì đi nữa, chỉ cần có thể đi một vòng bên trong, tìm một cái thiên đạo chi ấn do Kiếm Ảnh Đại Đế lưu lại, cũng đủ cho bọn họ nhận được ích lợi không nhỏ. Trước đây mọi người đi vào đều chết, bởi vậy không có người nào dám mạo hiểm nữa. Nhưng hiện tại có đường có thể đi ra, trái tim tất cả mọi người đều trở nên rộn ràng.

- Khụ, khụ!

Một tiếng ho khan khẽ vang lên, cắt đứt tiếng bàn tán nghị luận của mọi người. Ánh mắt mọi người lập tức tập trung vào người vừa phát ra tiếng ho kia, chờ đợi hắn đưa ra đáp án.

Thiên Đế Lạc Diệp dùng một tay khẽ chà lên lá trà mấy lần, lại nhấp một hớp nước trà, lúc này mới thản nhiên mở miệng nói:

- Ta dám khẳng định người này chính là Tiêu Lãng đã cùng Phá Hài của Phá Thiên phủ rơi vào vực sâu tử vong kia!

Thiên Đế Lạc Diệp vừa nói dứt lời, cho dù mọi người không dám lớn tiếng náo động, nhưng vẫn phát ra vài tiếng kêu kinh ngạc. Hào quang trong mắt bọn họ càng sáng hơn.

- Đại nhân, vì sao đại nhân có thể chắc chắn như thế? Người này rất có thể bay vượt qua hư không rời đi...

Thiên Đế Tùy Phong có chút nghi hoặc cau mày nói.

- Bởi vì thần kiếm chí tôn kia!

Thiên Đế Lạc Diệp lạnh nhạt nói, ánh mắt quét qua tất cả mọi người ở đây, khẳng định:

- Các ngươi hẳn cũng biết, có một Thiên Đế Chí Tôn đã từng rơi vào vực sâu tử vong. Nhưng có lẽ các ngươi không biết tên của Thiên Đế Chí Tôn kia. Ta biết! Ta dám khẳng định thanh kiếm kia chính là của Thiên Đế Chí Tôn đó!

Thiên Đế Tùy Phong lập tức trở nên thoải mái. Mấy vạn người có mặt tại đó đều nín thở, chờ đợi mệnh lệnh của Thiên Đế Lạc Diệp.

Mệnh lệnh rất nhanh đã được đưa ra. Thiên Đế Lạc Diệp đứng lên nói:

- Tất cả các ngươi trở về phủ, phát động tất cả mật thám, đuổi theo, truy tìm tung tích của người này cho ta. Cho dù có phải lật tung cả phía đông nam Thiên Châu, cũng phải tìm ra được người này. Một khi tìm được người này, nhớ kỹ không được giết chết, phải bắt sống. Một khi xác định có biện pháp đi ra vực sâu tử vong, ta sẽ dẫn theo tất cả các ngươi tiến vào phần mộ của Kiếm Ảnh Đại Đế!

Thiên Đế Lạc Diệp không chờ mọi người đáp lời, lại căn dặn:

- Trước khi bắt được người này, không được phép tiết lộ tin tức ra ngoài. Còn nữa... Tùy Phong, ngươi sai người đi Âu Dương phủ tìm hiểu một chút, xem người này có quan hệ gì với Âu Dương phủ hay không. Bằng không, nếu lão già Âu Dương kia phát điên lên, chuyện sẽ trở nên phiền toái!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.