Yêu Giả Vi Vương

Chương 695: Tiêu Lãng lại chạy trốn!



Ở ngoài Phượng Nham Thành vô cùng náo nhiệt. Có Huyễn Linh Cầm của Mộc Tiểu Yêu, trong khoảng thời gian ngắn hồn lực của mọi người đều được tăng cường lên rất nhiều. Lại thêm Âu Dương Tà có thần binh chí tôn, thực lực có thể so sánh với Thiên Đế. Còn có vô số cường giả Nhân Hoàng đỉnh phong, sau khi hồn lực tăng cường công kích hồn lực cũng có thể so sánh với Thiên Đế. Ngoài thành hoàn toàn là một cục diện mang tính áp đảo.

- Hỏa Long thiêu trời!

Âu Dương Tà là phong tao nhất. Bản thân hắn tu luyện thiên đạo hỏa. Chủ nhân trước kia của thần binh chí tôn này cũng cảm ngộ thiên đạo hỏa, hết sức phù hợp. Mỗi một lần trường thương đâm ra, đều có thể tạo ra một hỏa long dài mấy chục ngàn mét. Hỏa Long chạm vào gần đó hải thú cấp thấp, trực tiếp bị đốt cháy thành tro bụi. Ngay cả con Long Quy trăm vạn năm kia cũng chỉ có thể núp dưới mai rùa của nó, không dám chặn phong mang.

Biểu hiện của Lăng Phi Tiên cũng đáng nói tới. Bản thân là thực lực Nhân Hoàng lục trọng, phối hợp với thần binh lợi khí toàn thân, công kích rất cuồng dã. Hắn hoàn toàn không cần kiêng kỵ hải thú công kích của hắn, bởi vì hộ vệ Nhân Hoàng đỉnh phong bên cạnh sẽ chống đỡ giúp hắn. Hắn cầm trong tay một cái trường đao có trăm đạo ấn, lực công kích vô cùng cường đại.

Nhàn Long Vũ và mấy công tử còn lại kém hơn một chút, chỉ có điều đều có biểu hiện không tồi, dũng mãnh không sợ chết, ngược lại khiến đám hộ vệ phía sau bọn họ sợ đến mức tim đã vọt lên tới cổ họng.

Hai lão quái vật kia cũng ra tay. Một người quả nhiên thực sự có thể khống chế tử thi. Không biết hắn vận dụng thần thông gì, nhưng những hải thú đã chết lập tức có thể phục sinh chủ động công kích hải thú còn sống. Chúng đều biến thành thi thú. Những thi thú này có lực công kích tuy rằng yếu hơn một chút nhưng căn bản không giết chết được, cũng không có linh trí chỉ biết công kích.

Một người khác lại có thân pháp giống như quỷ mị, một hồi thoáng hiện bên này, một hồi lại thoáng hiện ở từ bên kia. Trong tay hắn có một con dao găm màu đen, mỗi lần xuất hiện đều có thể lấy đi sinh mạng của một con hải thú...

Mộc Tinh Hình chống lại một con hải thú kình thiên hải sư trăm vạn năm khác. Hai bên chiến đấu rất ác liệt. Thanh thế cũng cường bạo nhất. Một người một thú xét về công kích và phòng ngự đều vô cùng cường đại. Không có hải thú và võ giả nào dám tới gần.

Tiêu Lãng và Ấu Trĩ là nhẹ nhàng nhất.

Hai người cưỡi chiến xa chí tôn bay tới bay lui ở trên chiến trường. Hai người phối hợp với nhau vô cùng hoàn mỹ. Sau khi Ấu Trĩ đánh xuống từng đạo thần lôi, Thảo Đằng của Tiêu Lãng lập tức lao qua, biến từng bầy hải thú thành từng đống xương trắng.

Tốc độ hai người giết chết hải thú khiến vô số người phải xấu hổ. Đây còn là dưới điều kiện, Tiêu Lãng còn không sử dụng thần thông chữ Tình quỷ dị của hắn, còn chưa sử dụng Vô Tình Kiếm.

Chỉ có điều hai người Tiêu Lãng và Ấu Trĩ chỉ chuyên tìm những hải thú từ ba mươi vạn năm trở xuống để công kích, điểm ấy khiến mọi người cảm thấy bọn họ... có chút trơ trẽn.

Một mình Âu Dương Tà đấu với hải thú trăm vạn năm. Mấy người Lăng Phi Tiên cũng chiến đấu với hải thú 70, 80 vạn năm. Với thanh uy của Tiêu Lãng ở bên ngoài, ít nhất cũng phải tìm vài con hải thú bảy mươi, tám mươi vạn năm giao chiến chứ? Hắn lại chỉ chiến đấu với một đám hải thú cấp thấp thì tính là bản lĩnh gì?

Còn có nhiều người nghi hoặc, vì sao Tiêu Lãng không dùng tới công kích chữ tình lần trước? Hơn nữa vì sao hắn không dùng tới Vô Tình Kiếm cường đại nhất của mình? Vô Tình Kiếm bá đạo như vậy, sợ là vừa ra tay, mai rùa của con Long Quy kia cũng có thể bị xé rách?

Tiêu Lãng không để ý tới mọi người ánh mắt ngạc nhiên. Hắn và Ấu Trĩ không ngừng giết chết hải thú cấp thấp. Nếu như các ngươi thích chơi trội, vậy để các ngươi làm là tốt rồi.

Hắn không phải không muốn sử dụng thiên đạo vô tình và Vô Tình Kiếm, mà căn bản không thể sử dụng. Tâm ma sắp đến. Hắn nhất định phải giữ nguyên tình trạng tâm tính ổn định nhất. Tình thương công kích và Vô Tình Kiếm đều có thể ảnh hưởng tới nội tâm của hắn, tất nhiên hắn không thể sử dụng.

Cho dù Tiêu Lãng không xuất toàn lực, tình cảnh vẫn rất nhanh được khống chế. Hơn nữa mỗi thời mỗi khắc hải thú đều giảm xuống với tốc độ nhanh chóng. Cứ theo tốc độ thanh trừ như vậy, không đến nửa canh giờ nữa, hải thú tuyệt đối sẽ lui đi.

- Hỏa Long thiêu trời!

Âu Dương Tà có chút buồn bực. Lúc trước hắn khoe khoang khoác lác, muốn bắt một con hải thú trăm vạn năm. Lần này có hai con hải thú trăm vạn năm đột kích, một con là Long Quy, một con là Kình Thiên Hải Sư.

Lực công kích của hải sư quá cường đại. Hắn không dám công kích, chỉ có thể lựa chọn con Long Quy này.

Lực công kích của con Long Quy yếu hơn một chút, sẽ không gây ra nguy hiểm trí mạng đối với hắn. Nhưng hắn lại quên một điểm. Long Quy có lực phòng ngự cường đại nhất, cũng có thể so sánh với gia tộc Thần Khải Thiên Đế!

Cho nên tuy rằng hắn chiến đấu khí phách hung tàn nhất, nhưng trên thực tế công kích nửa ngày, nhưng không.. tạo thành chút thương tích nào đối với Long Quy. Nói cách khác hắn bận rộn nửa ngày, không có bất kỳ chiến tích nào. Mà trái lại đám người Lăng Phi Tiên đã giết chết không ít hải thú. Tiêu Lãng ít nhất đã giết chết mấy chục vạn hải thú...

- Tiêu phủ chủ, Long Quy này giao cho ngươi đối phó được không? Ngươi chỉ cần sử dụng Vô Tình Kiếm một chút, chắc hẳn đã có thể tiêu diệt được nó!

Tiếp tục kiên trì không phải là biện pháp. Tuy rằng thực lực của hắn đạt được Nhân Hoàng bát trọng, nhưng thần binh chí tôn mỗi lần phát ra đều tiêu hao lượng lớn hồn lực. Nếu tiếp tục nữa hắn chỉ có thể huyên náo một hồi, sau đó mặt mày xám xịt...

Tiêu Lãng âm thầm cười. Bản thân Âu Dương Tà này đã nâng tảng đá đập vào chân của mình.

Hắn tất nhiên không tiếp chiêu, cười dài một tiếng nói:

- Ha ha, công tử Âu Dương nói đùa. Con Long Quy này bị ngươi công kích nửa chết nửa sống. Ta sẽ không đi cướp công lao của công tử đâu!

Âu Dương Tà thầm mắng Tiêu Lãng không tử tế, nhưng lại không thể làm được gì. Trong số tất cả mọi người ở đây, ngoại trừ Tiêu Lãng và hắn ra, không ai công kích có thể hoàn toàn ép được Long Quy này chạy trốn. Nếu như hắn không tiếp tục công kích áp chế, vậy sẽ rất mất mặt. Hắn chỉ có thể cắn răng tiếp tục công kích!

Cũng may hải thú không ngừng giảm bớt, khiến hai con hải thú trăm vạn năm này cũng cảm thấy khủng hoảng. Hai con hải thú trăm vạn năm bắt đầu nôn nóng bất an. Mà lão quái bật kia có thể khiến thi thể hải thú biến thành thi thú trong nháy mắt, đã khống chế không ít thi thú công kích Long Quy. Điều này khiến Âu Dương Tà thoải mái hơn nhiều.

- Ngao!

Long Quy đột nhiên phát cuồng. Hai cái đầu rùa cực lớn há mồm phun ra từng đợt thủy tiễn. Những thủy tiễn kia không phải là thủy tiễn do đám phi ngư bắn ra. Mỗi thủy tiễn của nó đều có uy lực kinh người.

Hộ vệ Nhân Hoàng đỉnh phong bảo vệ Âu Dương Tà, trong nháy mắt có bảy, tám người bị đánh trúng. vòng bảo hộ hồn lực trên người nhất thời nổ tung, thổ huyết bay ngược ra ngoài, dễ dàng bị trọng thương. Tuy rằng lực công kích Long Quy của không mạnh, nhưng nói như thế nào cũng là hải thú trăm vạn năm.

- Lùi lại!

Sắc mặt Âu Dương Tà ngưng trọng, trường thương đâm ra một cái lại bắn ra một Hỏa Long áp chế Long Quy, nhưng thân thể lập tức bắn tới. Điều khiến hắn không nghĩ tới chính là, Long Quy kia hoàn toàn nổi giận lại không tiếp tục tránh né nữa, liều mạng dù bị thương cũng không ngừng bắn thủy tiễn về phía hắn.

- Công tử cẩn thận!

Còn lại hơn mười hộ vệ bên cạnh Âu Dương Tà lập tức giúp Âu Dương Tà chống đỡ.

Chỉ có điều có quá nhiều thủy tiễn, tốc độ lại quá nhanh, Âu Dương Tà khó tránh khỏi trúng một thủy tiễn, vòng bảo hộ trên người lập tức nổ tung. Cũng may chiến giáp màu bạc trên người đã cứu hắn một mạng. Nhưng ngực hắn bị đánh lõm vào, tất cả xương ngực gãy, bị trọng thương.

- Tiêu phủ chủ, còn không ra tay?

Âu Dương Tà điên cuồng phun ra một ngụm máu tươi, thân thể bị hộ vệ ôm lùi về phía sau. Hắn lại nhìn về phía Tiêu Lãng đang ở xa gầm nhẹ.

Long Quy phát cuồng, người bình thường công kích tuyệt đối không thể áp chế được. Nếu như không có người tới trấn áp nó, sợ là sẽ có không ít người bị thương, thậm chí chết!

Vô số người kinh sợ lùi về phía sau. Tất cả người đưa ánh mắt nhìn về phía Tiêu Lãng. Ngay cả Tiểu Đao Hòa Mộc Tiểu Yêu cũng nhìn Tiêu Lãng, chờ đợi hắn ra tay, đại triển thần uy một lần ép hoặc đánh trọng thương Long Quy.

Vô số ánh mắt tập trung ở trên người Tiêu Lãng. Thời điểm mọi người cho là hắn sẽ động thân, trực tiếp ra lực chém Long Quy, hắn lại làm một chuyện khiến tất cả mọi người phải há hốc mồm!

Tiêu Lãng lại khống chế chiến xa chí tôn quay đầu bay vào trong thành. Hơn nữa bay rất quả quyết dứt khoát, hoàn toàn không chút do dự!

Hắn... Lại chạy trốn!

...


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.