Yêu Giả Vi Vương

Chương 697: Thần Khải phủ xong



Phía xa một bóng đen cực lớn vẫn còn rất mơ hồ, nhưng khí tức khiến người ta nghẹt thở kia đã truyền đến. Hơn nữa kèm theo bóng đen cực lớn kia di chuyển, mặt đất bắt đầu khẽ rung lên.

Bóng đen kia còn ở cách xa mấy chục ngàn dặm, lại có thể phát ra khí tức khủng bố như vậy, còn có thể khiến mặt đất chấn động. Quan trọng nhất là bóng đen kia giống như ngọn núi cao, cao tới hơn mười vạn mét. Thân thể khổng lồ như vậy, chỉ có thể là thú hoàng ngàn vạn năm.

Thiên Châu có vài con thú hoàng đều đều ở trong cấm địa sinh mệnh. Ở biển Loan Luân, biển Thần Hồn, trong biển Băng Tuyết cũng có một ít.

Nhưng thú hoàng và võ giả nhân loại đỉnh phong đã có hiệp nghị, tuyệt đối sẽ không chủ động xuất hiện ở trong thế lực của nhân loại. Giờ phút này nó đột nhiên xuất hiện, giải thích duy nhất chính là thú hoàng này đã bị máu độc nguyền rủa cảm hoá bạo động!

Thú hoàng thực lực cường đại đến mức nào? Tốc độ càng nhanh như tia chớp. Nếu như bị thú hoàng đuổi theo, mọi người đều phải chết. Cho nên Mộc Tinh Hình biết rõ mình đi chuyến này chắc chắn phải chết, nhưng hắn chỉ có thể đi chịu chết. Bởi vì phía sau hắn có vô số người Mộc gia, có một vị tiểu thư và công tử kiệt xuất nhất Mộc gia! Còn có vô số công tử gia tộc siêu cấp!

- Tiểu thư chạy mau!

Mấy cường giả Nhân Hoàng đỉnh phong, không hề nghi ngờ mang theo Mộc Tiểu Yêu chạy về phía trong thành trì. Mọi người vừa chạy vội vừa nhìn theo bóng Mộc Tinh Hình càng ngày càng xa, nhìn bóng đen kia càng ngày càng gần, tất cả con mắt đều đỏ lên.

Giờ phút này Mộc Tinh Hình so với nó thật sự quá nhỏ bé, cảm giác giống như một con thiêu thân, việc nghĩa chẳng từ nan bay vào trong một đám lửa...

- Thúc thúc Tinh Hình!

Trong đôi mắt đẹp Mộc Tiểu Yêu đã ngân ngấn nước mắt. Tiểu Đao cũng bắt đầu điên cuồng hét lên. Mặc dù Mộc Tinh Hình là đường thúc, nhưng đối với huynh muội các nàng từ nhỏ đã rất yêu thương bảo hộ. Giờ phút này bọn họ lại chỉ có thể trơ mắt nhìn hắn đi chịu chết!

Tuy rằng trưởng lão Mộc gia đã truyền tin cho Mộc Sơn Quỷ, nhưng giờ phút này Mộc Sơn Quỷ đang ở trong những thành trì khác. Chờ tới khi hắn truyền tống lại đây, sợ rằng Mộc Tinh Hình đã chết. Mà Mộc Tinh Hình không đi ngăn cản một lát, sợ rằng người chết chính là bọn họ!

Ầm!

Thân ảnh Mộc Tinh Hình đã không nhìn thấy nữa. Chỉ có điều bóng đen kia lại càng ngày càng gần! Mọi người đều cảm giác ở sâu trong linh hồn cũng đang run rẩy. Khí tức hủy thiên diệt địa kia khiến tất cả mọi người cảm giác mình giống như một con giun con dế...

Rầm rầm!

Phía xa truyền đến những tiếng nổ mạnh và từng hào quang màu vàng kim chói mắt. Mộc Tinh Hình đã khai chiến. Nhưng mọi người căn bản không dám dừng lại quan sát, chỉ có thể một đường cúi đầu lao nhanh vào trong thành trì!

- Mở vòng bảo hộ ra. Tất cả người lấy tốc độ nhanh nhất truyền tống tới Thần Khải Thành!

Chờ sau khi Mộc Tiểu Yêu và tất cả cường giả Nhân Hoàng tiến vào Phượng Nham Thành, Tiểu Đao lập tức rống lên. Nhưng đám người Âu Dương Tà, Lăng Phi Tiên đã sớm truyền tống rời khỏi đây. Cũng không phải bọn họ nhát gan, cũng không phải bọn họ không muốn tiếp tục biểu hiện ở trước mặt Mộc Tiểu Yêu. Trong lúc lựa chọn giữa cái sống và chết, tất cả chỉ là phù vân. Cho dù bọn họ tự nhận là mình yêu Mộc Tiểu Yêu tha thiết...

- Vù!

Một truyền tống trận đột nhiên sáng lên. Một lão đầu trên người mặc áo tang, tóc tai bù xù, đi chân trần đột nhiên xuất hiện ở trong thành. Sắc mặt hắn ngưng trọng, ánh mắt hung tợn quét qua, nhất thời quát lớn:

- Tiểu Yêu Tiểu Đao các ngươi còn chưa cút trở lại núi Thần Khải sao? Người đâu lập tức đưa bọn họ về!

Nói xong thân thể Mộc Sơn Quỷ lập tức phóng ra ngoài. Vòng bảo hộ thành trì đã mở ra. Hắn lại trực tiếp xé rách vòng bảo hộ phóng về phía nam.

Thiên Đế Chí Tôn và Thú Hoàng ngàn vạn năm, sắp triển khai một trận đại chiến kinh thiên động địa! Nhưng mọi người không có tư cách đi quan sát, cũng không dám tới xem. Tất cả mọi người lo lắng bất an, tâm nguội như tro tàn.

Thần Khải phủ xong rồi!

Thú Hoàng ngàn vạn năm cũng bị máu độc kia cảm hoá. Cho dù lần này Mộc Sơn Quỷ có thể đẩy lùi thú hoàng này, vậy nếu như những thú hoàng còn lại cũng cảm hoá thì phải làm sao? Trong biển Loan Luân có thể có bảy, tám con Thú Hoàng ngàn vạn năm. Nếu như tất cả đến công kích, đến lúc đó Thần Khải phủ sẽ bị san bằng trong mấy ngày! Võ giả dám cả gan ở lại trong Thần Khải phủ, tất cả sẽ vĩnh viễn chôn xương ở đây.

Không cần phải nói một khi chuyện hôm nay truyền ra ngoài, phần lớn con dân Thần Khải phủ sẽ lập tức chạy tán loạn. Thật sự không ai muốn chết. Nói không chừng giờ phút này, người núi Thần Khải đã thu thập châu báu nữ trang, chuẩn bị chạy trốn...

Mộc Tiểu Yêu và Mộc Tiểu Đao bị cứng rắn ép truyền tống đi. Hai vị chủ nhân nhỏ này chính là hy vọng của Thần Khải phủ trong tương lai. Đặc biệt là Tiểu Đao. Hắn chính là chiến sĩ Thần Khải vạn năm khó xuất hiện. Chỉ cần hắn đột phá Thiên Đế, dựa vào phòng ngự cường đại, hắn có thể dễ dàng quét ngang tất cả Thiên Đế!

Truyền tống trận truyền tống quá chậm. Trong thành còn có mấy chục vạn người. Cuối cùng trưởng lão Mộc gia đóng vòng bảo hộ, để vô số võ giả bỏ chạy về phía bắc. Bằng không nếu như Mộc Sơn Quỷ không ngăn cản được con thú hoàng kia, mọi người trong thành trì này sẽ phải chết!

Hai người Tiểu Đao truyền tống về Thần Khải Thành, quả nhiên phát hiện trong Thần Khải Thành đã hoàn toàn đại loạn. Trong sân viện của vô số gia tộc đang bận rộn thu thập, chuẩn bị cả tộc chạy trốn...

Thần sắc hai người buồn bã, trong lòng lại cực kỳ lo lắng. Tuy rằng Mộc Sơn Quỷ là người có lực phòng ngự cường đại nhất Thiên Châu, nhưng đó lại là thú hoàng trong truyền thuyết.

Chờ tới lúc hai người vội vàng trở lại núi Thần Khải, lại phát hiện Mộc Tinh Hà đã trở về, còn đang triệu tập tất cả con cháu trẻ tuổi trong gia tộc Thần Khải, chuẩn bị để con cháu trẻ tuổi trong gia tộc Thần Khải bắt đầu rời đi...

Nhìn vô số đôi mắt kinh hoàng không biết phải làm sao của đám hài đồng từ vài tuổi tới hơn mười tuổi trong Mộc gia, nước mắt Mộc Tiểu Yêu chợt chảy xuống. Mộc Tiểu Đao lại nắm chặt nắm đấm, trên cánh tay nổi gân xanh, trên mặt lộ ra sát khí lẫm liệt.

Gia tộc Thần Khải, gia tộc đệ nhị Thiên Châu, hùng bá phía nam Thiên Châu mấy vạn năm, lại xuống dốc tới mức đưa con cháu trẻ tuổi đi tị nạn...

Hai người đỏ mắt nhìn Mộc Tinh Hà đang sai người đưa già trẻ, phụ nữ trong Mộc gia đi, hoàn toàn không biết phải làm sao. Tất cả con cháu đích tôn của Mộc gia đều đứng ở trong sân, mặt nghiêm lại chờ đợi tin tức.

Sau nửa canh giờ, tin tức truyền đến, xác định Mộc Tinh Hình đã chết trận, Mộc Sơn Quỷ và Thú Hoàng ngàn vạn năm kia vẫn đang đại chiến. Chỉ có điều chiến trường của hai bên đã chuyển vào trong biển Loan Luân. Thám tử căn bản không dám đi theo dò xét.

May mắn duy nhất chính là hiện nay chỉ phát hiện ra một con Thú Hoàng ngàn vạn năm nổi khùng. Hải thú ở các thành trì còn lại đã bị đánh lui. Nếu Mộc Sơn Quỷ có thể ép được con thú hoàng vào trong biển Loan Luân, hiển nhiên là chiếm thượng phong.

Mặc dù như thế, núi Thần Khải vẫn bị bị bóng đen tuyệt vọng bao phủ, Thú Hoàng ngàn vạn năm, dựa vào Mộc Sơn Quỷ căn bản không giết chết được. Nếu như máu độc nguyền rủa có thể cảm hoá một con thú hoàng, vậy có thể sẽ cảm hoá con thú hoàng thứ hai, thứ ba...

Đừng nói có mấy con thú hoàng đột kích, cho dù hai con thú hoàng đồng thời công kích, Thần Khải phủ cũng có thể trở thành một tử địa!

Tới lúc đêm xuống, trong ánh mắt trông mòn con mắt của mọi người, Mộc Sơn Quỷ rốt cuộc đã trở về. Hắn mặc áo tang, tóc tai bù xù, đi chân trần trầm mặc tiến vào núi Thần Khải. Nhìn những đôi mắt hy vọng ở trong sân, hắn chậm rãi mở miệng. Một ngụm máu tươi lại từ khóe miệng hắn chậm rãi tràn ra...

Bước chân hắn lảo đảo vài bước, giơ tay chặn lại tiếng kêu kinh sợ của mọi người. Hắn không lau máu tươi trên khóe miệng, con mắt nhắm lại hít một hơi thật sâu. Lúc này hắn mới mở mắt ra, trong mắt đầy vẻ mất hồn lạc phách nói:

- Ngân Hà, ngươi dẫn theo tất cả con cháu đời thứ ba rút khỏi Thần Khải phủ, tìm một nơi dừng chân. Con cháu đời thứ hai nếu muốn có thể đi cùng. Không nên ở lại cùng sống chết với ta và Thần Khải phủ...

Tất cả mọi người ở đó đều yên lặng. Thân thể mọi người run lên, sau đó vô số người bắt đầu nhỏ giọng khóc. Từ trong lời nói của Mộc Sơn Quỷ, tất cả mọi người có thể nghe thấy... sự tuyệt vọng!

Thần Khải phủ xong rồi!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.