Yêu Giả Vi Vương

Chương 744: Hai chúng ta chơi đi?



Hải thú đã đi xa, mọi người còn đứng ngây tại chỗ, nhớ lại tình cảnh rung động vạn thú chạy chồm, đến giờ tim còn đập nhanh, máu sục sôi.

Mắt Lãnh Đế chớp lóe không ngừng, một lát sau đột nhiên quát lớn:

- Tất cả các ngươi về phủ đi, truyền lệnh của ta, phong kín tất cả tin tức tuyến đường của hải thú, bảo đảm tin tức hải thú lên bờ không truyền ra ngoài. Cố gắng hết sức giúp Tiêu Lãng giấu tin một thời gian!

Các Thiên Đế kinh ngạc sau đó tỉnh ngộ, hiểu ngay ý đồ của Lãnh Tình Nhi tiểu thư. Phong kín tin tức không chỉ giúp Tiêu Lãng mà còn giúp chính bọn họ. Tiêu Lãng có chỗ dựa, có thể ra tay không e ngại gì. Tiêu Lãng và Vân Phi Dương đối đầu, mặc kệ cuối cùng thắng hay thua thì đều có lợi cho mọi người.

Các vị Thiên Đế lập tức bay đi Lãnh Đế thành, dùng tốc độ nhanh nhất trở về phủ vực củam ình để bố trí. Tin tức, mệnh lệnh của Lãnh Đế truyền khắp phía đông Thiên Châu, sau đó tất cả thành trì bị phong tỏa tin tức. Vòng bảo hô jsáng lên, chỉ cho vào không cho ra, trên đường đi khắp nơi là hộ vệ quân, khống chế người trong thành trì, nghiêm cấm lộ tin tức ra ngoài.

Mấy vạn cường giả Nhân Hoàng cảnh vừa rồi tụ tập cũng cưỡi truyền tống trận đi trước hải thú, thanh lý người cản đường giúp Tiêu Lãng, bảo đảm trên đường hải thú đi Thần Hồn phủ không bị võ giả nào phát hiện.

Lãnh Đế a hàng loạt mệnh lệnh, Tiêu Lãng mang theo bốn, năm trăm vạn hải thú công khai đi trên Thiên Châu. Những hải thú có thực lực từ ba mươi vạn năm trở lên, tốc độ cực nhanh, tựa như một đám châu chấu xông hướng Thần Hồn phủ.

….. …. …. …. …..

Mọi người trong Thần Hồn phủ thấy khủng hoảng. Mặc dù Tiêu Ma Thần đột nhiên xuất hiện cứu vãn Thần Hồn phủ nhưng Diệt Hồn Điện mang theo mười Thiên Đế sắp đến nơi. Diệt Hồn Điện chính là Điện chủ của Tu La điện. Ở trong lòng các võ giả thì đây chính là siêu cấp đại thế lực. Đối với nhiều võ giả không hiểu nhiều xem Diệt Hồn Điện là thiên hạ đệ nhất nhân...

Nhưng phía bắc truyền tin Tiêu Lãng xuất hiện tại Ma Đế thành, điều này khiến mọi người tăng sĩ khí. Tiêu Lãng là phủ chủ của Thần Hồn phủ, là thần trong lòng của mọi người. Chỉ cần có Tiêu Lãng thì chuyện gì cũng dễ giải quyết.

Không khí trong phủ thành chủ rất nặng nề, bởi vì lúc này Trà Mộc không nắm giữ được tung tích của Tiêu Lãng. Phủ thành chủ chỉ biết rằng Tiêu Lãng truyền tống đi Lãnh Đế thành sau đó biến mất.

Tuy rằng mọi người biết Tiêu Lãng sẽ không bỏ mặc Thần Hồn phủ, nhưng Diệt Hồn Điện sắp đến rồi mà không có chút tin tức gì về hắn, mọi người khó tránh khỏi thấp thỏm lo âu. Thần Hồn phủ có Trinh sát tại Lãnh Đế phủ, bây giờ không truyền chút tin tức nào khiến mọi người lo rầu.

- Báo!

Một Trinh sát nhanh chóng đi đến, một gối quỳ xuống, trầm giọng quát:

- Bẩm đại nhân, Tinh Thần Điện chủ đã đến Hắc Mã thành, phía tây Thạch phủ, dự tính ba ngày sau sẽ tới Thần Hồn phủ.

Trà Mộc vẫy tay cho Trinh sát đứng lên, nhíu mày hỏi:

- Vẫn chưa có tin tức của phủ chủ sao?

Xích Hậu Thống lĩnh lắc đầu, nói:

- Trinh sát Đông Phương phủ vực vẫn chưa truyền tin gì.

Trà Mộc khẽ thở dài:

- Được rồi, ngươi đi xuống đi!

Trà Mộc đứng dậy, nhìn Tiêu Ma Thần nói:

- Ma Thần, ngươi nên đi đi. Tiêu Lãng xuất hiện rồi, Tinh Thần Điện chủ không dám ra tay trong một sớm một chiều. Nhưng ngươi đã giết ba người Bách Lý Đồ Tô Thiên Đế, chắc Tinh Thần Điện chủ sẽ ra tay với ngươi trwóc.

Đám người Đông Phương Bạch, Trà Thủy, Ẩn Đế, Nghịch Thủy Lưu, Tiêu Phù Đồ đưa mắt nhìn. Đúng vậy, có lẽ Diệt Hồn Điện sẽ e ngại Tiêu Lãng mà không dám giết đám người Trà Mộc, Đông Phương Bạch, Trà Thủy, Ẩn Đế, Nghịch Thủy Lưu. Nhưng Tiêu Ma Thần giết ba Bách Lý Đồ Tô Thiên Đế, hơn nữa tính cách của gã không tốt, nói không chừng khi đám người Diệt Hồn Điện đến sẽ bùng nổ đại chiến.

Khóe môi Tiêu Ma Thần cong lên nụ cười lạnh lùng, mắt nhìn hướng đông.

Tiêu Ma Thần lên tiếng:

- Không sao, Tiêu Lãng sẽ trở về. Ta có thể ra khỏi Dạ Ma sơn nói gì hắn. Tiêu Lãng sẽ mang đến niềm vui bất ngờ lớn cho chúng ta. Ta tin Tiêu Lãng!

Đám người Trà Mộc, Đông Phương Bạch, Trà Thủy, Ẩn Đế, Nghịch Thủy Lưu lắc đầu than thở, tính cách Tiêu Ma Thần bướng bỉnh lạnh lùng hơn Tiêu Phù Đồ, ai khuyên cũng vô dụng. Đám người Trà Mộc, Đông Phương Bạch, Trà Thủy, Ẩn Đế, Nghịch Thủy Lưu chỉ có thể chờ đợi Tinh Thần Điện chủ đến.

Ba ngày chớp mắt trôi qua. Quả nhiên Diệt Hồn Điện mang theo mười Thiên Đế nhanh chóng lao tới. Nhưng Diệt Hồn Điện không làm chuyện ác ôn đồ thành, gã dẫn người vọt thẳng đến Tiêu Đế thành.

Diệt Hồn Điện nhìn Tiêu Đế thành ở phía xa dần xuất hiện nơi cuối trời, biểu tình cực kỳ trầm trọng, lòng vô cùng rối rắm. Nếu Vân Phi Dương kêu Diệt Hồn Điện công kích Chí Tôn Thiên Đế khác thì gã sẽ đi làm ngay, nhưng Tiêu Lãng...

Giờ phút này, Diệt Hồn Điện cảm thấy kẹt giữa hai bên, nhưng gã đã đầu phục vào Diệt Hồn điện thì chỉ có thể đi đến cuối đường. Nếu như Diệt Hồn điện không chứa Diệt Hồn Điện thì gã không còn mặt mũi lăn lộn trong Thiên Châu.

Diệt Hồn Điện nhỏ giọng nói:

- Xin lỗi, Tiêu Lãng, ta bị bất đắc dĩ!

Diệt Hồn Điện nhanh như chớp bay tới trước, rất nhanh đã đến bên ngoài Tiêu Đế thành.

Tường thành bị tổn hại của Tiêu Đế thành đã được tu sửa, trên tường thành không lóe sáng vòng bảo hộ. Đám người Trà Mộc, Đông Phương Bạch, Trà Thủy, Ẩn Đế, Nghịch Thủy Lưu, Tiêu Phù Đồ, Tiêu Ma Thần dẫn theo tám vạn Thần Hồn quân kiêu ngạo đứng trên tường thành.

- Tiêu Ma Thần?

Từ ánh mắt đầu tiên Diệt Hồn Điện đã nhìn chằm chằm vào một thiếu niên tóc đen người lạnh băng đứng cạnh Trà Mộc. Bởi vì ánh mắtk iệt ngạo bất thuần của thiếu niên tóc đen àm người ta ấn tượng khắc sâu. Diệt Hồn Điện đứng trên bầu trời cao, sau lưng là mười Thiên Đế xếp hàng ngang, khí thế nhiếp người.

Diệt Hồn Điện nhìn lướt qua mọi người, cuối cùng dừng lại ở Trà Mộc.

Diệt Hồn Điện lạnh nhạt nói:

- Kêu Tiêu Lãng đi ra gặp mặt!

Trà Mộc chắp tay nói:

- Phủ chủ đang trên đường trở về, không bằng Tinh Thần Điện chủ chờ vài ngày?

Diệt Hồn Điện do dự. Diệt Hồn Điện biết chuyện Tiêu Lãng xuất hiện tại Ma Đế phủ. Diệt Hồn Điện cố ý thả chậm tốc độ muốn gặp mặt Tiêu Lãng, chờ hắn xuất hiện buộc Mê Thần cung lộ mặt ra bảo vệ hắn, vậy thì Diệt Hồn Điện có thể nhẹ nhàng rút đi.

Nhưng... Tiêu Lãng không có mặt ở Tiêu Đế thành!

Diệt Hồn Điện trầm ngâm giây lát, cắn răng nhẫn tâm nói:

- Các ngươi tự sát đi, nếu sau này Tiêu Lãng muốn trả thù ta thì kêu hắn cứ đến!

Diệt Hồn Điện dười lời, khí túc sát đột nhiên bao phủ Tiêu Đế thành. Tiêu Ma Thần nhướng mày, trong tay chợt nắm một thanh chiến đao hẹp dài, ngoài người tỏa ánh sáng đỏ cho cảm giác như Tiêu Ma Thần tẩm trong ngọn lửa.

Tiêu Ma Thần giơ lên trường đao chỉ hướng Diệt Hồn Điện, mắt nhìn chằm chằm vào gã.

Tiêu Ma Thần trầm giọng hỏi:

- Tinh Thần Điện chủ, nghe nói ngươi rất mạnh? Không bằng hai chúng ta chơi đi?

Diệt Hồn Điện hừ lạnh một tiếng:

- Hừ! Hừ! Thứ nhãi ranh có được một thần binh của Đại Đế đã cho rằng mình vô địch thiên hạ?

Vù vù vù vù vù!

Tiêu Ma Thần vọt ra, hóa thành từng cái bóng, đôi tay nắm chiến đao múa một vòng giữa không trung, bỗng chém tới trước.

- Có mạnh hay không thì đánh rồi mới biết!

Chiến đao mang theo tiếng rít chói tai, một con hỏa sư tựa viễn cổ hoang thú ngưng tụ giữa không trung, không khíc bốc cháy. Hỏa sư mang theo khí thế ngạo nghễ vô song xông lên trước.

- Các ngươi tản ra! Chờ xem bổn Điện chủ diệt tiểu súc sinh này như thế nào!

Diệt Hồn Điện sừng sững không sợ, một thnah chiến đao bảy thước chợt xuất hiện, nhẹ nhàng chém đằn trước. Một đao mang màu đen dài mấy vạn thước xé gió bay đi. Nơi đao mang đen đi qua đâu là không gian liên tục nổ, tựa như kích phát vô số hỏa dược vậy, uy thế kinh thiên.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.