Tiêu Lãng đang chạy nhanh đi thì trong đầu vang lên truyền âm:
- Tiểu tử, lập tức chui xuống đáy biển, che giấu hơi thở toàn thân, vận chuyển chiến kỹ Thiên Ma, giữ thực lực Vực Ngoại Thiên Ma cao cấp!
Tiêu Lãng giật nảy mình. Truyền âm đến từ tàn hồn thần hồn cường giả bí ẩn, có vẻ rất sốt ruột. Tiêu Lãng không chút do dự chui xuống biển, trước tiên biến thành Vực Ngoại Thiên Ma cao cấp rồi nhanh chóng lặn xuống đáy biển sâu.
Vù vù vù vù vù!
Không lâu sau, Tiêu Lãng mơ hồ nghe thấy tiếng xé gió. Tiêu Lãng lập tức giảm tốc độ, dường như không có việc gì chậm rãi đi qua Địa Ngục Hải, khiến thảo đằng thần hồn màu lam, tàn hồn của Tà Chủ đừng toát ra hơi thở nào.
Quả nhiên!
Một ý thức lạnh băng quét qua người Tiêu Lãng nhưng không chút dừng lại đã biến mất. Trong khoảnh khắc đó toàn thân Tiêu Lãng lạnh lẽo, ý thức kia cực kỳ cường đại khiến hắn không nổi lên chút chiến ý nào. Khỏi nói cũng biết đây là ý thức của Thiên Ma Thần.
Trước kia Tiêu Lãng từng nuốt mấy ức Vực Ngoại Thiên Ma mà không có chuyện gì, nhưng lần này có thể dẫn động Thiên Ma Thần ra mặt là bởi vì thảo đằng thần hồn màu lam nuốt Tử Thánh Thạch.
Tử Thánh Thạch rốt cuộc là báu vật gì mà khiến Thiên Ma Thần chú trọng như vậy?
Giây lát sau tàn hồn thần hồn cường giả truyền âm giải đáp thắc mắc trong lòng Tiêu Lãng:
- Tử Thánh Thạch là kỳ vật trong thiên địa. Tử Thánh Thạch có thể hấp dẫn linh khí hỗn độn, thế nên gần Tử Thánh Thạch thì tốc độ tu luyện nhanh gấp đôi. Chỉ đại vực diện mới có thứ này. Tử Thánh Thạch nào trong đại vực diện cũng vô cùng quý giá, ngươi khiến Mị Nhi một lúc phá hủy mấy trăm Tử Thánh Thạch sao không làm Thiên Ma Thần tức giận được?
Phản ứng đầu tiên trong đầu Tiêu Lãng là:
- Nói vậy là Mị Nhi nuốt nó sẽ có tác dụng? Không bằng lại đi nuốt mấy trăm Tử Thánh Thạch cho Mị Nhi tiến hóa?
Thứ tốt như vậy cho Mị Nhi nuốt thì rất có khả năng tiến hóa. Hiện tại năng lực cắn nuốt của thảo đằng thần hồn màu lam cực kỳ mạnh, không chừng lần tới nó tiến hóa có thể càn quét Thiên Ma Thần.
Tàn hồn thần hồn cường giả bí ẩn lạnh lùng cười:
- Ngươi muốn chết thì cứ đi.
- Ngươi cho rằng ngươi nuốt năng lượng của một vài Vực Ngoại Thiên Ma là thực lực đã rất cường đại? Ở trong mắt Thiên Ma Thần thì ngươi không khác gì một con kiến! Một ánh mắt của Thiên Ma Thần có thể làm linh hồn ngươi vỡ nát! Tử Thánh Thạch bị phá hư Thiên Ma Thần liền xuất hiện, ngươi vẫn chưa hiểu sao? Nếu ngươi dám tiếp tục hành động thì tuyệt đối không có cơ hội chạy trốn.
Tiêu Lãng thầm tiếc nuối. Mị Nhi nuốt mấy trăm Tử Thánh Thạch mà không có dấu hiệu tiến hóa chứng minh số lượng chưa đủ. Tuy nhiên, Tiêu Lãng không dám hành động lỗ mãng, nếu không thì hắn có chết tàn hồn thần hồn cường giả cũng sẽ không ra tay, chỉ dùng hết hồn lực mang thảo đằng thần hồn màu lam rời đi.
Tiêu Lãng lặn dưới biển hơn mười ngày, nhanh chóng lặn hướng đông nam. Ngày thứ hai mươi, Tiêu Lãng phát hiện có ý thức của Thiên Ma Thần quét qua.
Tiêu Lãng càng không dám ở lâu trong Địa Ngục Hải, từ đáy biển nhanh chóng lẻn hướng đông nam. May mắn Tiêu Lãng ngụy trang kỹ càng, trong Địa Ngục Hải có rất nhiều Vực Ngoại Thiên Ma, hơi thở Vực Ngoại Thiên Ma của hắn đủ đậm nên không bị Thiên Ma Thần nghi ngờ.
Một tháng sau, Tiêu Lãng lên bờ, không dám dùng tốc độ cao nhất chạy nhanh mà xen lẫn với hai con Vực Ngoại Thiên Ma cao cấp dẫn theo một đám Vực Ngoại Thiên Ma trung cấp đi trên hoang dã.
Địa Ngục Hải kịch biến, Thiên Ma Thần giận dữ, nhiều Vực Ngoại Thiên Ma tu luyện trong đó sợ chọc giận đến Thiên Ma Thần, chỉ có thể trở về lãnh idạ của mình. Tiêu Lãng lẫn trong bầy Vực Ngoại Thiên Ma, bởi vì khí thế rất là cường đại nên bọn chúng không dám làm khó hắn.
Tiêu Lãng thông qua giao lưu với Vực Ngoại Thiên Ma cao cấp khác biết chỗ này là lãnh địa của Ma Hồng, Hồng Cảnh!
Ma Hồng có tổng cộng mười vực diện, bây giờ trong vực diện liên tục có chiến tranh. Đoạn thời gian trước đệ tử Vực Ngoại Thiên Ma mạch Ma Hồng đều bị giết chết, Thiên Ma Thần khác đang tranh giành quyền lĩnh chủ Hồng Cảnh.
Tiêu Lãng tìm hiểu được tin tức này thì thầm vui mừng. Trong Hồng Cảnh hỗn loạn vừa lúc cho Tiêu Lãng thừa cơ hội đi tìm đường về Thiên Châu.
- Gru gru!
Tiêu Lãng chạy hơn mười ngày, phía trước có tiếng Vực Ngoại Thiên Ma gầm rống. Bầy Vực Ngoại Thiên Ma bên cạnh Tiêu Lãng náo động, không dám tới gần. Tiêu Lãng chạy thẳng đến trung tâm chiến trường, từ xa đã thấy vô số Vực Ngoại Thiên Ma đang hỗn chiến. Có tám Thiên Ma Vương.
Nếu muốn tìm đường đi Thiên Châu thì cách tốt nhất là bắt một Thiên Ma Vương lại hỏi.
Tiêu Lãng ẩn núp gần đó, từ xa thấy hai bên đang chiến đấu. Tiêu Lãng nhìn vô số Vực Ngoại Thiên Ma cắn xé, rất nhiều thổ bảo bị phá hủy, rất nhiều Vực Ngoại Thiên Ma ngã trong vũng máu.
Hai phe đại chiến cỡ mấy chục vạn Vực Ngoại Thiên Ma. Hai bên đều có Thiên Ma Vương dẫn dắt khai chiến, thực lực ngang ngửa nhau nhưng rõ ràng một bên chiếm ưu thế vì bên kia có một Thiên Ma Vương bị giết.
Hơn nửa canh giờ, một Thiên Ma Vương hú lên:
- %¥#*¥*...
Thiên Ma Vương đó chạy trốn, số Vực Ngoại Thiên Ma khác dần tan tác chạy tứ tán.
- Chính là ngươi!
Tiêu Lãng âm thầm đi một vòng, xông hướng Thiên Ma Vương chạy trốn.
Thiên Ma Vương này chạy lung tung vào trong rừng sâu. Tiêu Lãng vận chuyển Thiên Ma biến thành một con Thiên Ma Vương nhanh chóng đuổi theo, tốc độ nhanh như tia chớp, nhanh hơn Thiên Ma Vương kia gấp đôi. Chỉ nửa canh giờ sau Tiêu Lãng nhẹ nhàng đuổi theo Thiên Ma Vương đo.
Nhưng Tiêu Lãng không vội hành động. Thiên Ma Vương thấy có Thiên Ma Vương khác truy sát, tuy lạ mặt nhưng khủng hoảng chạy cắm đầu cắm cổ.
Vù vù vù vù vù!
Tiêu Lãng không biết thực lực của mình đạt đến tình trạng nào nhưng hắn cảm giác đối phó với Thiên Ma Vương không cần dùng Liệt Thần Thủ. Tiêu Lãng vận chuyển chiến kỹ Thiên Ma, đánh ra hai đấm. Thiên Ma Vương quay đầu lại cào một cái, Tiêu Lãng không thèm tránh né, dốc sức cào một cú.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Răng rắc!
Cánh tay Thiên Ma Vương kêu bùm bùm rồi vỡ nát, người văng ra. Thân thể Tiêu Lãng không có chút phản ứng. Tiêu Lãng nhìn Thiên Ma Vương bò dậy lại chạy trốn, thầm gật gù. Xem ra lần này nuốt mấy ức Vực Ngoại Thiên Ma làm thực lực của hắn cỡ Diệt Hồn.
Đương nhiên đây chỉ so sánh về lực lượng, tốc độ, năng lực phản ứng. Thiên đạo của Diệt Hồn chính là thiên đạo hủy diệt, lực công kích cực kỳ bá đạo. Tiêu Lãng có Liệt Thần Thủ, cho hắn cơ hội tới gần tập kích Diệt Hồn thì chắc chắn sẽ chết. Tiêu Lãng, Diệt Hồn mà đối đầu thì thật khó nói ai sẽ chết.
Tiêu Lãng dễ dàng đuổi kịp Thiên Ma Vương, đánh ra vài đợt công kích trọng thương nó. Tiêu Lãng vác Thiên Ma Vương đào một cái hố, khiến tàn hồn của Tà Chủ luyện hóa.
Lúc tàn hồn của Tà Chủ còn sống là cường giả Bán Thần cảnh nhưng bây giờ chỉ là một chút tàn hồn, luyện hóa Vực Ngoại Thiên Ma cao cấp còn đỡ, với Thiên Ma Vương thì hơi khó. Nhưng có Tiêu Lãng phối hợp là gạo xay ra cám. Xuất động Tình Thương, tình động, trong mắt Tiêu Lãng chớp lóe ánh sáng màu vàng liên tục ảnh hưởng linh hồn của Thiên Ma Vương. Tàn hồn của Tà Chủ chỉ tốn nửa canh giờ rốt cuộc luyện hóa xong Thiên Ma Vương.
Tàn hồn của Tà Chủ dùng tiếng Vực Ngoại Thiên Ma giao lưu với Thiên Ma Vương, hỏi tình hình Hồng Cảnh, đương nhiên quan trọng nhất là con đường đi Thiên Châu.
Rất nhanh đã hỏi ra, đáp án khiến Tiêu Lãng rất nhức đầu.
Lúc này Hồng Cảnh thật sự đại loạn, mười lĩnh chủ lớn nhỏ chinh chiến muốn trở thành lĩnh chủ mới của Hồng Cảnh. Đường đi Thiên Châu nằm ở hướng nam Hồng Cảnh, phòng ngự bên đó là yếu nhất hiện nay.
Nhưng mà...
Cho dù Tiêu Lãng thành công đến lối vào thì cũng không đi Thiên Châu được, bởi vì rất khó mở ra, trừ phi là Thiên Ma Thần dùng thần lực hay tụ tập lực lượng năm trăm Thiên Ma Vương. Thiên Ma Vương trong Hồng Cảnh trải qua lần trước xâm nhập Thiên Châu, lần này đấu nội bộ chỉ còn chưa đến trăm con.
Không thể trở về sao?