Đám người Vân Tử Sam, Diệt Hồn, Thanh Mộc Thạch, Vọng Nguyệt các chủ đứng giữa không trung, mắt chớp lóe. Thiên Châu bị hủy là toàn bộ nhân loại chết hết, còn lại mấy người bọn họ có ý nghĩa gì? Không còn lực lượng tín ngưỡng, Vân Tử Sam muốn đột phá Đại Thần cảnh cũng khó khăn. Đám người Vân Tử Sam, Diệt Hồn, Thanh Mộc Thạch, Vọng Nguyệt các chủ không thể ở lại Thiên Châu nữa, vào trong không gian hư vô càng khó đột phá, cuối cùng chết già trong đó.
Cho nên nhất định phải giữ Thiên Châu, cho nên... Không thiể giết Vô Ngân Thiên Đế, Tiêu Ma Thần, Sát Đế, Mộc Tiểu Đao!
Nhưng mà...
Đám người Vân Tử Sam, Diệt Hồn, Thanh Mộc Thạch, Vọng Nguyệt các chủ nghĩ là một chuyện, Vô Ngân Thiên Đế, Tiêu Ma Thần, Sát Đế, Mộc Tiểu Đao lại nghĩ chuyện khác. Đoàn kết hợp tác? Hợp tác cái đầu mi! Giúp đám người Vân Tử Sam, Diệt Hồn, Thanh Mộc Thạch, Vọng Nguyệt các chủ trấn áp Vực Ngoại Thiên Ma xong chẳng phải cuối cùng vẫn bị giết sao? Ai trong số đám người Vân Tử Sam, Diệt Hồn, Thanh Mộc Thạch, Vọng Nguyệt các chủ đáng giá tin tưởng?
Cho nên người Vô Ngân Thiên Đế liên tục lấp lánh truy sát Diệt Hồn tiếp. Chết thì cùng nhau chết chung. Mới nãy Vô Ngân Thiên Đế tuyền âm với Tiêu Ma Thần, biết Tiêu Lãng bị hại rớt vào vực diện Thiên Ma. Giờ phút này, Vực Ngoại Thiên Ma xâm nhập Thiên Châu thì Tiêu Lãng còn sống nổi không?
Trong phút chốc Vô Ngân Thiên Đế không suy nghĩ nhiều, trước tiên giết Diệt Hồn rồi tính, sau đó muốn hợp tác thì được thôi, phe Vô Ngân Thiên Đế, Tiêu Ma Thần, Sát Đế, Mộc Tiểu Đao là chủ, bên kia ngoan ngoãn nghe lời.
Vù vù vù vù vù!
Trường thương xanh sẫm trong tay Vô Ngân Thiên Đế lắc lư, biến mất trên không trung, giây tiếp theo lại xuất hiện trước mặt Diệt Hồn. Diệt Hồn hoảng hốt vội vỗ ra một chưởng ngăn trường thương tới gần, nhanh chóng lùi ra sau.
- Vô Ngân, ngươi điên rồi sao? Vực Ngoại Thiên Ma xâm nhập mà ngươi còn dám nội chiến? Ngươi muốn tất cả người Thiên Châu cùng chết sao?
Vô Ngân Thiên Đế không lên tiếng. Bên kia, Tiêu Ma Thần lau máu nơi khóe môi.
Tiêu Ma Thần lạnh lùng nói:
- Không nội chiến cũng được. Diệt Hồn, ngươi và Vân Tử Sam tự sát đi! Các ngươi chết rồi, chúng ta sẽ hợp tác cùng nhau trấn áp Vực Ngoại Thiên Ma. Kết trận!
Tiêu Ma Thần quát to đánh thức nhiều đỉnh Nhân Hoàng cảnh bị hôn mê, đám người nghe lời gã nói, lòng cực kỳ sung sướng, cắn răng, lại kết trận.
Mặt Thanh Mộc Thạch lạnh lùng nói:
- Hồ đồ!
Thanh Mộc Thạch tức giận mắng:
- Tiêu Ma Thần, giữa chúng ta là mâu thuẫn nội bộ, còn Vực Ngoại Thiên Ma và nhân loại là mâu thuẫn chủng tộc. Trước nguy hiểm chủng tộc thì mọi mâu thuẫn nội bộ đều phải gác sang bên!
- Chó già, câm mồm!
Mộc Tiểu Đao chửi to:
- Đồ ăn cháo đá bát, năm đó tai kiếp Vực Ngoại Thiên Ma nếu không nhờ ca của ta thì Thiên Châu đã sớm diệt vong rồi. Thiên Châu rút lui các ngươi liền ám toán ca của ta, bây giờ còn có mặt mũi nói chuyện sao? Lão nhân gia Thanh Đế ở dưới suối vàng nếu biết chuyện chắc sẽ đánh chết tử tôn bất hiếu nhà ngươi!
Thanh Mộc Thạch, Diệt Hồn mặt lúc xanh lúc trắng.
Cuối cùng Vân Tử Sam lên tiếng:
- Ân oán giữa chúng ta tính sau đi. Các ngươi không giúp đỡ ngăn cản Vực Ngoại Thiên Ma thì thôi, chỉ hy vọng các ngươi đừng đâm dao sau lưng. Điện chủ, cung chủ, các chủ, chúng ta đi chiến trường Thiên Ma, nếu muốn thì không kịp.
Vân Tử Sam dẫn đầu xé rách không gian, Diệt Hồn hùng hổ rời đi. Thanh Mộc Thạch, Thanh Mộc Ngọc, Vọng Nguyệt các chủ thở dài thườn thượt, cùng đi.
Đám người Tiêu Ma Thần, Sát Đế, Mộc Tiểu Đao thở phào. Vô Ngân Thiên Đế bay trở về bàn bạc với mọi người, quyết định rời khỏi Thiên Châu, ít nhất bảo vệ đám người Đông Phương Hồng Đậu, Hòa Nhi, Liễu Nhã, Quân Thần Độc Cô Hành, Tiêu Thanh Y không bị bắt. Nếu như bị bắt thì bọn họ không nghĩ gì nhiều, cứ trực tiếp đâm một nhát.
Những Thiên Đế, đỉnh Nhân Hoàng cảnh bị thương không quá nghiêm trọng dắt dùi nhau bay ra ngoài. Bên ngoài là tây bộ Đại Thần cảnh. Đám người Tiêu Ma Thần ngửi mùi Thiên Châu, tinh thần phấn chân sau đó biểu tình buồn bã. Nếu trong Thiên Châu có mấy trăm Thiên Ma Vương thì e rằng sau này không thể nghiwr được mùi hương nức lòng người nữa.
Rất nhanh, Vô Ngân Thiên Đế, Tiêu Ma Thần, Sát Đế, Mộc Tiểu Đao tìm được đám Quân Thần Độc Cô Hành, đám người Đông Phương Hồng Đậu, Hòa Nhi, Liễu Nhã, Tiêu Thanh Y. Đám người Diệt Địa vừa lúc khống chế tất cả nhưng thu được mệnh lệnh của Diệt Hồn, không dám khó xử, nếu không thì Vô Ngân Thiên Đế, Tiêu Ma Thần, Sát Đế, Mộc Tiểu Đao sẽ nổi điên.
Tin Vực Ngoại Thiên Ma tấn công lại truyền khắp Thiên Châu, vô số người ùa hướng Long Tuyền phủ, Vô Ngân phủ ban đầu, định vào những không gian hư vô lớn tránh nạn. Võ giả từ Nhân Hoàng cảnh ngũ trọng trở lên lần nữa bị triệu tập, toàn bộ truyền tống đi Diệt Hồn thành rồi đến Tây Lương Sơn, tiến vào chiến trường Thiên Ma chống cự Vực Ngoại Thiên Ma.
Mọi người tụ tập lại bàn bạc đường lui, nhưng rất nhanh có mấy bóng người vọt tới, chính là đám người Âu Dương Thúy Thúy, Mộc Sơn Quỷ, Lạc Diệp Thiên Đế Lạc Diệp Tùng.
- Ma Thần, Vô Ngân. Vực Ngoại Thiên Ma xâm nhập, cơ bản xác định rầm rộ hơn lần tấn công trước, tình hình cực kỳ nghiêm trọng, e rằng cấm chế chiến trường Thiên Ma không thể chống được bao lâu. Chúng ta không phải nói giúp cho Diệt Hồn, chẳng qua nếu Thiên Châu thật sự diệt vong thì sau này chúng ta chỉ có thể chết già trong không gian hư vô. Không bằng lập thần chi huyết thệ cùng đám Diệt Hồn? Sau này bọn họ không được công kích chúng ta nữa, rồi... Cùng nhau hỗ trợ trấn áp Vực Ngoại Thiên Ma?
Người nói chuyện là Âu Dương Thúy Thúy. Mộc Sơn Quỷ, Lạc Diệp Thiên Đế Lạc Diệp Tùng cũng đến, không phải nói giúp cho lão Loan mà vì toàn bộ con dân Thiên Châu.
Vù vù vù vù vù!
Lúc này không gian lấp lánh, tàn hồn Thiên Ma Đại Đế xuất hiện nhìn đám Tiêu Ma Thần.
Tàn hồn Thiên Ma Đại Đế nói:
- Tiêu Ma Thần, các ngươi đi hỗ trợ đi. Làm nhân tộc Thiên Châu, chủng tộc sinh sản, kéo dài là điều quan trọng nhất. Các ngươi có thể buộc đám Diệt Hồn lập thần chi huyết thệ, không ai dám làm trái loại lời thề này. Hồn lực của ta không còn nhiều, ta bất lực, nếu không thì đã có thể hỗ trợ gia cố cấm chế...
Tàn hồn Thiên Ma Đại Đế gần như đã trong suốt, nàng thật sự dầu hết đèn tắt, tùy thời biến mất trong thế giới này. Vào lúc như vậy tàn hồn Thiên Ma Đại Đế còn đi ra nói câu này chứng minh nàng rất để ý thế giới nàng từng thống trị.
- Được!
Quân Thần Độc Cô Hành bỗng lên tiếng:
- Làm phiền Âu Dương sắp xếp cho người chúng ta vào không gian hư vô trong Long Tuyền phủ, võ giả từ Nhân Hoàng cảnh ngũ trọng trở lên lập tức đi Diệt Hồn thành!
Thực lực của Quân Thần Độc Cô Hành không cao, thực lực Vô Ngân Thiên Đế đạt đến Bán Thần cảnh vậy mà gã dám ra lệnh cho Vô Ngân Thiên Đế? Vô Ngân Thiên Đế, Tiêu Ma Thần, Sát Đế, Mộc Tiểu Đao cực kỳ tin phục Quân Thần Độc Cô Hành, không nói gì thêm.
Đám người Âu Dương Thúy Thúy, Mộc Sơn Quỷ, Lạc Diệp Thiên Đế Lạc Diệp Tùng mừng rỡ. Lạc Diệp Thiên Đế Lạc Diệp Tùng lập tức báo tin cho Diệt Hồn. Đám người Vân Tử Sam, Diệt Hồn, Thanh Mộc Thạch, Vọng Nguyệt các chủ đã đến Tây Lương Sơn, rất nhanh truyền tin về, chỉ cần lại đây hỗ trợ thì bọn họ đồng ý lập thần chi huyết thệ. Thiên Châu bị hủy diệt, đám người Vân Tử Sam, Diệt Hồn, Thanh Mộc Thạch, Vọng Nguyệt các chủ không có đường để đi. Tiêu Lãng đã chết, không giết đám người Tiêu Ma Thần, Sát Đế, Mộc Tiểu Đao cũng được.
Đoàn người nhanh chóng bay đi Diệt Hồn thành, trong thành có một truyền tống trận siêu lớn có thể trực tiếp truyền tống đến quảng trường bên ngoài Diệt Hồn Điện. Đây là Diệt Hồn cố ý tạo ra sau khi xây Diệt Hồn thành.
Vù vù vù vù vù!
Ba mươi vạn người liên tục truyền thống, lại lần nữa đến quảng trường bên ngoài Diệt Hồn Điện. Trong quảng trường đã có rất nhiều mãnh thú, hải thú, và võ giả đông như kiến. Càng nhiều võ giả nhanh chóng truyền tống đến.
Đám người Vân Tử Sam, Diệt Hồn, Thanh Mộc Thạch, Vọng Nguyệt các chủ đứng ở cửa nghênh đón đám Vô Ngân Thiên Đế, Tiêu Ma Thần, Sát Đế, Mộc Tiểu Đao, thấy bọn họ không có dấu hiệu ra tay thì tập thể thở phào. Khi mọi người định bàn bạc việc lập thần chi huyết thệ thì bỗng nhiên cấm chế trên bầu trời chớp lóe, lắc lư. Đám người Vân Tử Sam, Diệt Hồn, Thanh Mộc Thạch, Vọng Nguyệt các chủ biến sắc mặt.
Vốn còn tưởng rằng cấm chế có thể ngăn cản một, hai ngày vậy mà nhanh chóng bị phá vỡ rồi? Rốt cuộc có bao nhiêu Thiên Ma Vương đến?
Đám người Vân Tử Sam, Diệt Hồn, Thanh Mộc Thạch, Vọng Nguyệt các chủ lập tức lao ra, bay hướng trung tâm chiến trường Thiên Ma. Đám Vô Ngân Thiên Đế, Tiêu Ma Thần, Sát Đế, Mộc Tiểu Đao không nói nhiều, bây giờ làm gì có thời gian lập huyết thệ.
Toàn bộ võ giả, mãnh thú, hải thú phóng lên cao bay hướng chiến trường Thiên Ma, muốn nhìn xem rốt cuộc có bao nhiêu Vực Ngoại Thiên Ma, còn chống cự được không?
Rất nhanh bọn họ biết đáp án, bởi vì bầy Vực Ngoại Thiên Ma bay ra từ trung tâm chiến trường Thiên Ma. Không có nhiều Vực Ngoại Thiên Ma, khoảng ba, bốn trăm con nhưng... Toàn bộ đều là Thiên Ma Vương!
- A?
Không đúng!
Sao lại có một nữ nhân mặc y phục, diện rất giống nhân loại? Đây là Vực Ngoại Thiên Ma loại hình gì vậy?
Khi mọi người kinh ngạc nhìn nữ nhân kia thì một Thiên Ma Vương bên cạnh nàng nở nụ cười, một tiếng truyền âm vang bên tai đám người Vân Tử Sam, Diệt Hồn, Thanh Mộc Thạch, Vọng Nguyệt các chủ.
- Lão cẩu Diệt Hồn, công chúa điện hạ, cung chủ, các chủ, đã lâu không gặp! Ta rất nhớ các ngươi!
Tiêu Lãng!
Thanh âm vô cùng quen thuộc. Mặt Diệt Hồn, Thanh Mộc Thạch, Vọng Nguyệt các chủ trắng như tờ giấy. Người Vân Tử Sam run bần bật, giống như bị ai hiếp đến kiệt sức. Tiêu Lãng không chết, hắn đi vực diện Thiên Ma một vòng đã trở về, còn mang theo một đám Thiên Ma Vương?