Yêu Giả Vi Vương

Chương 977: Cần phải chết



Ầm ầm ầm!

Thành bảo tại trung tâm Hắc Nhật Thành có ba tầng. Tầng thứ nhất chiêu đãi khách thông thường. Tầng thứ hai chiêu đãi khách quý. Tầng thứ ba là chỗ ở của Hắc Phàm. Giờ phút này Thần quân Hắc Phàm nổi giận phá nát một phòng với những điêu khắc tuyệt mỹ.

Hắn là đại thống lĩnh Hắc Nhật Thành. Tại Hắc Nhật Thành, lời nói của hắn chính là thánh chỉ. Cho dù đi tới Thần Vực, trong gia tộc của hắn cũng được xem là một nhân vật lớn. Hôm nay lại bị một võ giả rác rưởi ngay cả thần thể cũng không phải, cứng rắn sỉ nhục mấy lần, còn gây ra ảnh hưởng không nhỏ liên quan đến tinh vực Hắc Nhật. Quan trọng nhất là, giờ phút này hắn vẫn chỉ có thể trơ mắt nhìn Tiêu Lãng, dẫn theo Hắc Dương lên phi vân bàn nhanh chóng rời đi.

- Chỉ cần Tiêu Lãng ta không chết, các ngươi dám đuổi giết ta, ta sẽ khiến Hắc gia các ngươi chó gà không tha!

Nghĩ đến lời nói của Tiêu Lãng trước khi đi, Thần quân Hắc Phàm nhất thời lửa giận thiêu tâm. Câu nói này không phải là đánh vào hắn, mà đánh mặt của toàn bộ Hắc gia. Nếu như để chuyện này truyền tới Thần Vực, sợ là lão tổ tông bọn họ cũng sẽ tức giận chứ? Lão tổ tông Hắc gia dù gì cũng là một Thiên Tôn?

- Người đâu!

Hắc Phàm phát tiết một trận, lập tức trầm giọng quát lớn. Một võ giả mặc chiến giáp màu lam lập tức đi tới, quỳ một gối xuống nói:

- Thống lĩnh!

- Hắc Phong Hỏa, ngươi lập tức đi tìm ở phía tây, truyền lời của ta tới đám người Bạch Ma Tử! Tra xét xung quanh một chút, trước tiên đón thiếu gia an toàn trở về, sau đó bắt tất cả mấy tên rác rưởi kia về cho ta! Nói ta ra trăm vạn tử thánh thạch.

- Bạch Ma Tử?

Hắc Phong Hỏa có chút do dự hỏi:

- Đám người Bạch Ma Tử là hải tặc hỗn độn. Mấy tên rác rưởi vừa nãy mới từ chỗ chúng ta bay đi. Nếu như đám người Bạch Ma Tử lập tức động thủ, truyền đi sợ ảnh hưởng không tốt?

- Hừ!

Thần quân Hắc Phàm lạnh lùng hừ một tiếng nói:

- Không cần quản nhiều như vậy, mấy người bọn họ không giết, việc này truyền tới chỗ lão tổ tông, vị trí Vực chủ của phụ thân cũng không giữ được. Nếu không tìm mặt mũi trở về, chúng ta cũng không cần lăn lộn nữa. Nhớ kỹ phải đợi bọn họ thả người mới động thủ.

Hắc Phong Hỏa vẫn nghi hoặc hỏi:

- Nếu như bọn họ không tha người thì phải làm sao?

- Bọn họ sẽ thả người!

Ánh mắt Hắc Phàm lạnh lùng lóe lên nói:

- Trên người Hắc Dương có tín vật của gia tộc. Tiểu tử kia cẩn thận như vậy, tuyệt đối sẽ thả người sau đó lập tức chạy trốn! Bằng không phụ thân trở lại, trong tay của hắn có con tin cũng không khác gì không có.

Hắc Phong Hỏa gật đầu, trong mắt lóe lên sát ý, nhanh chóng lui ra sắp xếp.

...

Phi vân bàn nhanh chóng rời khỏi tinh vực Hắc Nhật. Ma Thanh Thanh tiến vào phi vân bàn, trước tiên khống chế bay về phía Thần Vực. Tiêu Lãng đánh một quyền trực tiếp khiến Hắc Dương hôn mê. Hắn vẫn không yên tâm vận dụng một lần công kích tình diệt, lúc này ánh mắt mới lóe lên tra xét xung quanh.

Đám người Nhàn đế nhìn nhau, không biết mấy người đi một chuyến tới tinh cầu tại sao lại nhanh chóng trở lại như vậy? Hơn nữa còn bắt theo một người? Chỉ có điều tất cả mọi người không dám hỏi nhiều, chỉ truyền âm hỏi Vô Ngân.

Khi biết được Tiêu Lãng lại dám ở trong Hắc Nhật Thành động thủ, tất cả mọi người đều âm thầm kính phục, nhưng cũng vô cùng lo lắng, hy vọng không bị liên lụy tới chết.

Phi vân bàn nhanh chóng tiến lên. Sau khi bay gần nửa canh giờ, Tiêu Lãng đột nhiên thấp giọng nói với Ma Thanh Thanh:

- Bay phía bên trái, đi vực diện Khôi Lân!

- A?

Ma Thanh Thanh mở miệng, cảm thấy rất mơ hồ hỏi:

- Vực diện Khôi Lân là một vực diện tam đẳng, hơn nữa có người nói bên đó rất hỗn loạn. Lần trước ta và phụ hoàng đi ngang qua đó, thấy có hỗn chiến. Ngươi đi tới chỗ đó làm gì?

Tiêu Lãng vừa nghe, con mắt trái lại liền sáng lên, thét hỏi:

- Hỗn chiến? Lập tức đi tới đó. Lập tức bay hết tốc lực!

Vừa nãy hắn nhìn địa đồ một chút, phát hiện vực diện gần đây chính là vực diện Khôi Lân này. Giờ phút này hắn cũng không giải thích nhiều. Thật ra Ma Thanh Thanh cực kỳ tín nhiệm hắn, không hề do dự khống chế phi vân bàn nhanh chóng bay đi.

Sau hơn một canh giờ, phi vân bàn dừng lại trên không trung của vực diện Khôi Lân. Tiêu Lãng bảo Ma Thanh Thanh nhanh chóng hạ xuống. Thời điểm bay một trăm ngàn dặm ở phía trên bầu trời vực diện, Tiêu Lãng cảm nhận được phía dưới có vô số thân ảnh đang phá không lao lên trên. Ngay lập tức hắn bảo Ma Thanh Thanh mở vòng bảo hộ ra. Hắn nắm lấy Hắc Dương ném xuống phía dưới, đồng thời chợt quát một tiếng:

- Mọi người trong vực diện Khôi Lân nghe đây. Bản nhân là thiếu vực chủ tinh vực Hắc Nhật, hiện tại trưng dụng vực diện các ngươi. Tất cả đầu hàng, bằng không giết không tha!

Sau khi kêu xong, Tiêu Lãng bảo Ma Thanh Thanh trực tiếp bay lên trên, cũng không thèm quan tâm tới sự sống chết của thiếu gia Hắc Dương.

Đúng như Thần quân Hắc Phàm từng nói, Tiêu Lãng đúng là không dám mang theo Hắc Dương. Vực chủ tinh vực Hắc Nhật là cường giả Thần Tổ. Dám uy hiếp con tin đối đầu với Thần Tổ căn bản hoàn toàn không có tác dụng, ngược lại sẽ để lộ vị trí của mình.

Hắn cũng không quan tâm vực diện Khôi Lân và tinh vực Hắc Nhật có quan hệ gì hay không. Hắn chỉ muốn bỏ lại thiếu gia Hắc Dương, kéo dài một ít thời gian cho mình. Hắn hểu hết sức rõ ràng, không bao lâu nữa, truy binh Hắc Nhật Thành sẽ đi tới. Đại gia tộc bị mất mặt như vậy, bọn họ sao có thể không tìm về?

- Đi!

Tiêu Lãng gầm thét một tiếng, trực tiếp lấy ra ký sử không gian hỗn độn điều tra. Cũng không lâu lắm hắn quay đầu lại nhìn về phía Ma Thanh Thanh nói:

- Ngươi có hiểu lắm về vực diện Băng Long bên kia không?

Ma Thanh Thanh nhíu mày, suy nghĩ một chút nói:

- Không hiểu mấy. Chỉ có điều vực diện Băng Long là vực diện nhị đẳng. Mấy vực diện gần đó đều là của Băng Long Nhất tộc. Hơn nữa dường như Băng Long Nhất tộc ở Thần Vực cũng được xem là bộ tộc rất cường đại.

- Được, chuyển hướng! Đi về phía vực diện Băng Long.

Chẳng mấy chốc nữa truy binh sẽ tới. Tiêu Lãng hạ lệnh cực kỳ quả quyết.

Ma Thanh Thanh hoàn toàn hoảng loạn. Nàng cũng không suy nghĩ nhiều, khống chế phi vân bàn bay về phía vực diện Băng Long. Cho dù vực diện Băng Long ở phía bắc tinh vực Hắc Nhật, khác hẳn với phương hướng đi Thần Vực, chẳng khác gì đi vòng một vòng lớn.

Tiêu Lãng phán đoán hết sức chuẩn xác!

Hắc Nhật Thành không phái ra truy binh, nhưng ba đoàn hải tặc hỗn độn gần đó đều hành động, bắt đầu tìm kiếm Tiêu Lãng khắp nơi. Mà căn cứ vào tín vật trên người thiếu gia Hắc Dương, những đoàn hải tặc rất này nhanh đã tìm được tới vực diện Khôi Lân. Kết quả lại... dẫn tới đại chiến.

Vực diện Khôi Lân thực sự rất loạn. Vực diện này có một loại bảo vật rất hiếm thấy. Rất nhiều đại gia tộc Thần Vực đều âm thầm phái người tới muốn chiếm lấy vực diện này. Bình thường những đoàn hải đạo cũng không dám tới gần vực diện này. Giờ phút này vì trăm vạn tử thánh thạch, bọn họ chỉ có thể mạo hiểm xuống cứu người.

Hắc Dương thật ra vô cùng an toàn. Tiêu Lãng đã báo tên của hắn cũng có người nhận ra hắn, tất nhiên không dám lộn xộn. Dù sao Hắc gia cũng được xem là đại gia tộc.

Nhưng nếu là Hắc Nhật quân đến, có lẽ Hắc Dương sẽ lập tức được cứu. Vấn đề là Thần quân Hắc Phàm không phái người tới, lại tốn trăm vạn tử thánh thạch mời một đoàn hải tặc.

Một đoàn hải tặc rõ ràng có danh tiếng xấu đi tới vực diện Khôi Lân kết cục thế nào? Bên trong đang hỗn chiến, vừa nhìn có hải tặc đến cho là bọn họ đến cháy nhà hôi của. Kết quả tất cả liên hợp lại công kích hải tặc...

Cuối cùng thủ hạ Hắc Phàm là Hắc Phong Hỏa đứng ra giải thích một hồi, mới có thể ngừng hỗn chiến. Chờ sau khi cứu được Hắc Dương ra đã là chuyện hơn nửa ngày sau. Mà ba đoàn hải đạo đã tổn thất mấy trăm cường giả.

Mấy chục phi vân bàn tản ra xung quanh, bắt đầu tìm kiếm Tiêu Lãng. Chờ đến khi bọn họ nhận được tin tức về Tiêu Lãng từ những người qua đường, đã là ba ngày sau. Mà lúc đó, phi vân bàn của Tiêu Lãng đã đến gần vực diện Băng Long!

Ba đại quân đoàn hải đạo không dám đuổi theo. Dù sao bên kia là địa bàn của Băng Long Nhất tộc. Bọn họ mạo muội xông tới, rất có thể sẽ gây ra hỗn chiến cùng Băng Long Nhất tộc.

- Bảo đám người Bạch Ma Tử tiếp tục truy sát, không nên xung đột cùng cường giả vực diện Băng Long. Chỉ cần bọn họ có thể bắt người về, ta lại cho một trăm vạn tử thánh thạch!

Thần quân Hắc Phàm nhận được tin tức, rất nhanh liền đưa ra quyết định, bảo người ta truyền tin qua!

Thủ đoạn của Tiêu Lãng khiến Hắc Phàm cực kỳ kiêng kỵ. Không ngờ hắn lại có thể trốn thoát ngay dưới mắt mình? Nếu thật sự để hắn sống sót bỏ chạy tới Thần Vực, không chỉ có mặt mũi nhà bọn họ rơi xuống trên mặt đất, ngày sau tuyệt đối sẽ là một uy hiếp lớn. Nói không chừng Hắc gia đúng là sẽ bị hủy ở trong tay Tiêu Lãng.

Cho nên Tiêu Lãng cần phải chết!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.