Yêu Hồ Trở Về

Chương 19: Trận đấu thứ hai



" Ai da, sáng rồi " tỉnh lại trên một cành cây, cô dụi dụi mắt, tối qua chạy bộ, gì gì đó cô tập đến mệt nên ngủ ở đây.

" Về nhà thôi, thật là mệt " Cô vươn cơ thể đang mỏi mệt, khẽ cảm thán.

Vì bây giờ thầy Kakashi đang luyện tập cho Sasuke nên cô cũng không có chuyện gì để làm, quyết tâm luyện tập của cô nổi lên, hừ, ta không tin thể chất này ta không làm gì được.

///////////

" Hộc hộc, mệt quá " cô hết sức nhổ lên thêm một cái cây cỡ nhỏ, cô la lên.

" Đang làm gì thế, Akari ?" một giọng nữ thoải mái vang lên.

Cô quay lại thì thấy Tenten cùng Neji đang đi đến.

À, thì... Nói sau nhỉ, nhìn thế nào thì nhổ cây cũng chẳng giống luyện tập...

" Khụ...Tớ... Đang luyện tập,... " Cô gục xuống, ai,mất mặt quá điiiiiii.

Đúng như dự đoán....

" Phụt.... Ha ha " Tenten cười lớn

Thậm chí, cô còn thấy khóe môi Neji cong lên, nhìn lại thì không còn nữa nhưng nét mặt vui như thế là sao hả ???

" Cậu tập nhổ cây à, ha ha " Tenten chùi nước mắt, đùa dai.

" Ờ ,.... Thì,...... Mà thôi, các cậu làm gì ở đây thế " Akari hiếm khi lúng túng đảo mắt

" Chúng tôi đi luyện tập " Neji nhìn cô, vẫn bình tĩnh như mọi khi.

" A "

" Sao? Muốn tập cùng không ? " Neji nhếch môi, tùy ý nhìn lướt qua khuôn mặt ngây ngốc của Akari, trong đôi mắt hơi nhiễm ý cười.

Akari ngây ngốc, cậu bạn này lúc nào cũng thanh lãnh như tuyết đầu mùa, trong như ngọc không nhiễm khói lửa như vậy, nhưng mà lúc này cô mới biết, kì thực khi đôi bạch nhãn sâu thẳm đó nhiễm ý cười giản đơn thế thôi lại thực sự rất thu hút ánh nhìn.

Neji lười biếng dựa vào một thân cây to gần đó, câu môi cười nhẹ nhìn gương mặt hiếm khi ' ngốc ' như vậy của Akari " chúng tôi đi trước nhé "

" Um " Akari không suy nghĩ nhiều nữa, gật đầu nhẹ.

" Ai da, tập tiếp thôi, tiếp theo là cái cây nào đây? " Neji và Tenten đi rồi  Akari hăng hái tiếp tục.

Đêm tối, sao đầy trời.

Cô đang đi từ nhà Sakura về thì thấy Gaara đang ngồi trên mái nhà

" Hey, chào cậu... " câu 'ngủ không được sao ' bị cô nuốt kịp thời vào bụng, trăng tròn như thế, cậu ấy sẽ bị Nhất Vĩ hành hạ, làm sao ngủ được đây?

" Sao giờ này còn ở đây " Gaara nhìn cô.

" Ngủ không được thôi " cô ngồi cạnh cậu, nhìn trời " hôm nay trăng sáng quá "

" Mỗi khi trăng tròn..... "

" Cậu nói gì thế " cô nhìn cậu lẩm bẩm, khó hiểu.

" đi đi, ta sẽ làm hại ngươi... " Gaara đứng dậy, nhìn cô.

" Hì, không đâu ... " Cô cười.

" Vì Gaara là bạn tớ, sẽ không làm hại tớ " không đợi cậu mở miệng, cô khẽ nói.

" .... " Gaara nhìn cô, cơn bộc phát hôm nay dường như không đến, nhưng như mọi khi, thói quen thức khuya đã ngấm vào trong cậu từ nhỏ nên giờ đây cậu cũng không nghỉ bản thân sẽ ngủ trong đêm nay.

" Ngồi đây nói chuyện với tớ đi, cậu đi rồi, một mình ngồi đây chán lắm " Cô vỗ vỗ chỗ ngồi bên cạnh.

" Um " Cậu cong môi, khẽ ngồi cạnh Akari.

" .... " Hôm nay cô ra ngoài không có đặc biệt xem lịch cũng không có xem ngày hoàng đạo gì gì cả thế nhưng lại bắt gặp nụ cười hiếm hoi của nhân vật cực kì ít cười nơi đây, hơn nữa lại là hai người nha, sáng gặp Neji nè, tối thì gặp Gaara nè, mà theo cô thấy thì nụ cười của họ rất đẹp, um, không có ý gì khác, sao ta?... À, còn Sasuke nữa, thêm nụ cười của cậu ấy nữa là trọn bộ rồi nhỉ? Nhưng mà... Khụ... Hình như, ít nhất là cô từng thấy cậu ấy cười rồi, cười châm chọc nè, cười cao ngạo nè, cười lạnh nè, cười đắc thắng nè, cười tự phụ nè, cười,... Um, không phải cô cố ý nói xấu cậu ấy, hic, nhưng từ khi biết nhau đến giờ, cậu ấy không có nụ cười xuất phát từ cảm xúc vui vẻ từ sâu trong nội tâm, mà cũng có lẽ cô chưa thấy.

" Nè, mai là bắt đầu cuộc thi rồi đó, cậu có hồi hộp không ? " Cô chống cằm, nghiêng đầu nhìn Gaara hỏi.

" Không có " Cậu quay qua nhìn cô, gương mặt không còn lạnh tanh nữa mà thay vào đó là vẻ mặt nhẹ nhỏm khi trút bỏ mọi phòng bị.

Nhìn thấy cậu có vẻ thoải mái với bản thân như vậy, cô cười cười, chẳng lẽ cậu cảm thấy cô là người tốt, không hại cậu sao?

" Cậu, cảm thấy tớ là người tốt sao? " cô đùa dai

" Có lẽ vậy " Lần này Gaara không nhìn Akari nữa, cậu nhìn lên bầu trời đầy sao,trăng hôm nay tròn như vậy nhưng ' nó ' lại không đến, còn có người nói chuyện cùng cậu, thật sự cảm giác này rất mới lạ.

" Này... Cậu... " Gaara định nói gì đó, nhìn qua thì thấy cô hơi lảo đảo, sau đó nghiêng vào vai cậu, đôi mắt cô nhắm nghiền, hàng mi dài run run như cánh bướm, một lúc sau có lẽ đã quen với bờ vài của cậu mà thoải mái hơn, thở đều đều

" Ngủ rồi sao ? " Gaara vươn tay vuốt nhẹ lên mái tóc bạch kim mềm mại của cô, trong mắt nhiễm một tia ý cười mà chính cậu cũng không nhận ra.

/////////////

Lúc Akari thức dậy thì thấy mình đang nằm trên giường, chắc Gaara đưa cô về rồi, ngủ ngon quá đi mất.

Từng tia nắng chiếu qua rèm cửa sổ hắt lên khuôn mặt tinh xảo của Akari, nếu là bình thường, cô sẽ vươn vai thoải mái sau đó đi mở rèm cho nắng sớm hắt vào phòng xua tan không khí lạnh lẽo nhân đó tận hưởng chút ấp ám của ngày mới, nhưng hôm nay thật sự mà nói sự xuất hiện của nó đã làm nét mặt của Akari thay đổi theo một trường phái hốt hoảng trong vòng ba giây...

Hôm nay là ngày bắt đầu cuộc thi đấy, bắt đầu cuộc thi đấy!!!

Thế mà cô lại ngủ đến muộn như thế này?

Chết rồi aaaaa!!!!!!

Hôm nay là ngày bắt đầu cuộc thi thứ ba, cái trận đấu cuối cùng sẽ diễn ra, sẽ có rất nhiều người xem, trận của cô cũng trong đó đấy!!!

Akari dốc hết công suất mà bản thân gom góp được, nhanh chóng ' biến hình ' rồi theo bản năng nhìn lại trong gương " um, ổn rồi "

Sau đó lấy vận tốc nhanh nhất chạy đến trường thi.

Lúc Akari tới sân đấu thì Naruto cùng Shikamaru đang đứng đó, Naruto thấy cô thì kêu lên" Akari - chan, đây nè "

Cô ôm ngực, còn năm phút nữa vào thi, cô không phải Sasuke, nếu tới trễ có khi bị đánh rớt vì cái lý do hết sức là... ít nhất cô không chấp nhận được.

Sau đó trọng tài thông báo thể lệ cũng như đối thủ của các thí sinh cũng như vị trí các trận đấu.

Và cuối cùng , cô đấu cùng tên Dosu, cô nhìn quanh, thấy hắn vẫn đứng đó, xem ra tối qua cô đến đã vô tình phá rối sự thức tỉnh của Nhất Vĩ và Dosu cũng không bị giết bởi Gaara

Đến khi nhìn lại bảng thi đấu, trận của cô được xếp cuối. Ai da, xem ra mình có khoảng thời gian rảnh khá lâu đây.

Cô hưng phấn xem các trận đấu, lúc thông báo trận của Sasuke được dời lại và mọi người kinh ngạc thì cô nhướng mày, xem ra trận của mình sẽ diễn ra trước đó.

" Trận đấu tiếp theo, Akari và Dosu "

Tới rồi.

Lưu loát nhảy xuống sân thi đấu, được rồi, tuy thể thuật vẫn không tốt hơn được bao nhiêu nhưng ít nhất cô vẫn cảm thấy cơ thể có lực hơn trước.

" Nhận thua đi, ngươi không thắng được ta " Cô nâng mắt nhìn hắn, giọng trầm trầm.

" Oa, cậu ấy ngầu thật " Ino nhìn cô, phấn khích.

" Um, cậu ấy luôn tự tin như thế" Sakura nhìn cô trên sân đấu, Akari như thế , Sasuke vẫn luôn như thế, Naruto bây giờ cũng như vậy, chỉ có mình vẫn luôn yếu đuối như vậy, Sasuke, cậu mau tới đi...

Nếu Akari biết suy nghĩ này của Sakura chắc chắn sẽ cốc đầu Sakura sau đó bảo " ngốc ".

" Hừ, đừng coi thường ta " Dosu hừ lạnh.

" Tốt " Cô cười lạnh. Dù sao cũng mới luyện được chiêu thức mới, thử với hắn vậy.

" Sóng âm " Dosu vén lên tay áo, bên trong được trang bị dụng cụ, hướng về phía cô.

Cô nhảy lùi về phía sau nhiều cái, tay kết ấn " Thành băng "

Trước mặt cô nhanh chóng xuất hiện một lớp tường băng dày đặc, làn sóng âm va vào liền biến mất mà bức tường băng cũng ào ào vỡ nát.

Cùng lúc, cô rút chiếc roi màu đỏ máu đeo quanh hông nãy giờ ra. Đây là cái cô tìm được, trong không gian mà bà thần gì đấy cho cô chỉ cần chuyền chakra vào, cô có thể tự do điều khiển độ dài hay ngắn của nó,cũng không vì thể lực cô yếu mà không thể cận chiến!.

Chiếc roi màu đỏ sậm nhìn có vẻ vô hại nhưng chạm vào mới biết, trên khắp nơi trên thân roi toàn là những mũi kim nhỏ đầy sắc bén cứ chen nhau mà xuất hiện tạo nên cho thân roi một cảm giác sáng chói, nhưng chỉ khi bị quấn vào mới biết... chật chật... Chắc tên Dosu này là người may mắn đầu tiên được nếm thử cảm giác đó.

Cô lao vào, giơ roi lên, quấn quanh cánh tay hắn, kéo lê một đường dài, quất mạnh vào bức tường gần đó.

Cảm giác này thật tuyệt !!!!!( ˋ▽ˊ )

Hắn chật vật đứng lên, nổi xung, bắn liên tiếp sóng âm về phía cô, Akari chạy khỏi làn sóng, thu roi lại, giắc vào hông, kết ấn " gọi kí ức "

Đây là dạng ảo thuật khơi gợi lại những điều đau khổ nhất trong tâm trí con người, càng nhớ nạn nhân sẽ càng đau khổ, nỗi đau càng lớn, linh hồn nạn nhân sẽ càng chịu đã kích nghiêm trọng, nếu người thi triển nguyện ý, nạn nhân sẽ bị vây trong tầng tầng kí ức đáng sợ, thậm chí trong đó còn có sự xuất hiện của những ' khắc tinh ' mà nạn nhân luôn muốn trốn tránh trong thực tại, dẫn đến việc trầm mê trong đau khổ vài vò đến khi kí ức dần tan rã.

Rất lợi hại đúng không? Nhưng đáng tiếc cô vẫn chưa đủ kinh nghiệm để thi triển đến mức vây nạn nhân thảm như vậy, nhưng đối phó hạng ninja như tên Dosu, trình độ này cũng đã đủ

Chỉ thấy Dosu ôm đầu, gục xuống, la hét, cô kết ấn tiếp " phong ngục "

Gió bao lấy hắn, luồng gió sắc bén mà dữ tợn, môi hồng khẽ mở " giải "

Dosu kinh hoàng mở mắt, hắn đang bị bao vây giữa một cơn gió đầy tính nguy hiểm, hắn tin, chỉ cần Akari nguyện ý, hiện tại hắn liền bị cắt thành nhiều mảnh nhỏ, tử vong đến gần khiến mắt hắn trừng lớn, vẻ sợ hãi không chút nào che dấu.

"Ngươi thua rồi " Cô nhìn hắn, lãnh đạm

" Người thắng là Akari " trọng tài thông báo.

Cô nhìn Dosu đang sợ hãi, câu khóe môi, cô cũng không muốn giết hắn nên hắn cũng không cần bày ra biểu tình như vậy.

Lúc cô đi lên tới đài xem thì thấy thầy Kakashi và Sasuke xuất hiện.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.