Về nhà? Vốn là hai chữ ấm áp, nhưng Mạc Mạc không hề có cảm giác ấm ấp.
Sáu năm trước , nhà đã không có nữa!
Suy nghĩ như nước tới mãnh liệt nhưng lại chậm chậm rút đi.
Cô đã trở
lại, bị Giản Chiến Nam đưa về đây. Đưa về thế giới của hắn, về nơi cô
trưởng thành. Ngay từ đầu cô rất không cam tâm, không cam tâm bị Giản
Chiến Nam sắp xếp, khống chế như thế. Bởi vì cậu nhỏ chết, trong lúc đó
hai người lại có quá nhiều ngăn cản. Cô đã từng chống cự, đã từng trốn
tránh, rời khỏi hắn nhưng hắn luôn có thể tìm được cô, đưa cô về bên
cạnh hắn. Có đôi khi Mạc Mạc cảm thấy Giản Chiến Nam gắn máy theo dõi
bên người cô, hoặc luôn có người canh chừng cô.
May mắn có
thể rời đi cũng chỉ vì Giản Chiến Nam cố ý buông lỏng, để cho cô đắc ý
đi ra ngoài mấy ngày, sau đó lại đưa cô trở về. Coi như trò chơi mèo vờn chuột. Hắn mất hứng và chê bai, cô không biết, nhưng cô đã bắt đầu chán trò chơi tôi trốn anh tìm này lắm rồi.
Rõ ràng lúc
trước chia tay là hắn nói, thậm chí dùng tiền, dùng vật chất để đẩy cô
đi, khi đó tim và tình yêu của cô đã bị Giản Chiến Nam vò nát, hoàn toàn thay đổi. Hắn muốn cô, hắn muốn là cần không muốn là không cần, vứt bỏ giống như rác rưởi, Mạc Mạc chán ghét loại cảm giác này, ghét bị bỏ
rơi.
Có đôi khi
cô cũng nghĩ… Giản Chiến Nam dây dưa nhiều năm như thế là vì cái gì? Mưu cầu lợi ích? Cô chỉ là cô bé mồ côi hai bàn tay trắng, danh hiệu đại
học cũng vì xẩy ra nhiều chuyện như thế nên không có cách nào có thể học tiếp được.
Mạc Tiêu
Hữu, cô biết bản thân mình cùng lắm cũng có vào phần sắc đẹp, nhưng với
một người đàn ông như Giản Chiến Nam thì muốn phụ nữ như thế nào chả có, ham mê nữ sắc, cũng có chút miễn cưỡng. Là vì yêu sao? Không, Giản
Chiến Nam không yêu cô, cô tin là thế, Mạc Mạc đã cảm thấy đây là một
chữ rất hư ảo mờ mịt.
Tim của hắn
cô đã không thể hiểu, cũng không muốn hiểu. Cô chỉ trở thành người phụ
nữ của Giản Chiến Nam, chuyện này là không thể thay đổi, ở bên cạnh hắn
mấy năm, cô biết công việc kinh doanh của Giản Chiến Nam ngày càng lớn,
Mạc Mạc không biết chuyện này có hàm ý gì, chỉ biết những nhà lãnh đạo
gần xa, cùng thế lực hắc ám và Giản Chiến Nam rất thân thiết, dây dưa
với nhau không dứt.
Giản Chiến
Nam là nhân vật làm mưa làm gió ở thành phố C. Có tiền, còn quyền đương
nhiên cũng có phụ nữ, có bao nhiêu, có mấy người, Mạc Mạc không biết,
cũng chưa từng quan tâm, cô chỉ nghĩ có cuộc sống đơn giản như vậy là đủ rồi.
Không có
cách nào để phán kháng nên cô đã bắt đầu chấp nhận cuộc sống như vậy,
được chăng hay chớ, có đôi khi thói quen và thời gian thực sự là điều
rất đáng sợ, nó có thể mài mòn nhuệ khí một cách nhanh chóng.
Sáu năm, cô
và Giản Chiến Nam sống cùng nhau….nếu không phải Giản Chiến Nam lại đột
phát ý nghĩ kỳ quái là sinh một đứa con với cô, cô sẽ không phản ứng lớn như thế. Nhiều năm như vậy, cô không biết Giản Chiến Nam làm bao nhiêu
việc tốt, cũng không biết trên con đường thành công của hắn có bao nhiêu chuyện u ám không thể nhìn rõ được, tóm lại, Mạc Mạc biết Giản Chiến
Nam chuyện tốt hay chuyện xấu đều đã làm.
Đi đêm nhiều cũng có ngày gặp ma, Giản Chiến Nam , kết cục của hắn như thế nào….Mạc
Mạc cũng không muốn nghĩ nữa, luôn mờ ảo hoảng sợ cái gì đó. Cô muốn có
một gia đình, là tương lai của cô nếu như cô có nhà, nhất định phải là
một người khỏe mạnh, không làm trái pháp luật, đứa bé của cô, phải có
một người ba không bất lương, đương nhiên khuyết điểm là không thể tránh khỏi, không có người nào mà toàn vẹn cả.
Nhưng mà, cô còn có thể có một gia đình như vậy sao?
Mạc Mạc cuốn chăn co lại trên giường, trên thảm còn lưu lại vết máu của Giản Chiến
Nam, lúc nãy cô dùng một cây kim loại nhỏ đánh và đầu hắn, không biết có thể bị chấn động não không…
Một đêm không ngủ.
Ngày hôm sau lúc Mạc Mạc tỉnh lại đã gần giữa trưa, rửa mặt xong liền đi ăn cơm,
trên bàn cơm, dì Tố vừa hỏi cô thức ăn có hợp khẩu vị không, vừa giúp cô xới cớm, vừa lải nhải, nói sắc mặt Mạc Mạc không tốt, về sau đừng nên
thức đêm nữa.
Nói dì Tố là người giúp việc nhưng thực ra là người Giản Chiến Nam tìm về để nói
chuyện với cô, Mạc Mạc không có ba mẹ, cần có một người lớn quan tâm,
hơn nữa hai người rất hợp ý, nên dì Tố luôn chăm sóc Mạc Mạc.
Lúc Mạc Mạc
ăn cơm, bộ dạng muốn nói lại thôi, lại không nhịn được mà nhìn dì Tố, Dì tốt đoán ý qua sắc mặt, đương nhiên là biết được thần sắc kia của Mạc
Mạc là muốn hỏi vết thương của Giản Chiến Nam.
Bà là cố ý
xem Mạc Mạc phản ứng thế nào. Mặt đầy máu của Giản Chiến Nam rất dọa
người, trong phòng ngoại trừ Mạc Mạc thì không còn người nào khác,
chuyện như thế ngoài Mạc Mạc còn có ai, nếu nói đó là người khác thì
người bị đổ máu sẽ không phải là Giản Chiến Nam.
Rõ ràng là
hai người yêu nhau nhung sao lại ầm ĩ như thế. Bà già rồi, cũng xem
không hiểu chuyện của người trẻ tuổi. Nói Giản Chiến Nam yêu Mạc Mạc đi, nhưng bên cạnh cũng có người phụ nữ khác, nói không yêu lại nuông
chiều Mạc Mạc lên tận trời. Về phần Mạc Mạc, có lẽ chính là vì bị tổn
thương nên luôn trốn tránh. (Đúng là người ngoài cuộc luôn hiểu rõ.)
Xem bộ dạng
muốn nói lại thôi của cô khẳng định là muốn hỏi Giản Chiến Nam như thế
nào, dù không yêu nhưng cũng có quan tâm. Dù sao thì sống chung với nhau 6 năm, không có chút tình cảm cũng không thể, chỉ là do khúc mắc, bỏ
xuống rất khó…
“Có phải đồ ăn không hợp hay không?” Dì Tố tuy hiểu nhưng giả bộ hồ đồ
Mạc Mạc uống một ngụm canh, hơi nhíu mày, cho dự một chút rồi lắc đầu ăn canh, không nói gì.
Dì Tố nhịn không được mà lắc đầu, đứa nhỏ này cũng rất cố chấp, than một tiếng cũng bắt đầu nói “Cô à, cậu ấy bị thương cũng không nhẹ, khâu mấy mũi, không biết có để
lại sẹo không, đàn ông để lại sẹo cũng không sao, ngược lại là cô, cả
đời sẽ đối mặt với vết sẹo trên mặt đó, có thể sẽ cảm thấy không thoải
mái không?”
Phải khâu? Cả đời đối mặt với vết sẹo trên mặt, cả đời, hahaa, quá xa xôi, Mạc Mạc uống canh nhưng động tác chậm lại.
“Ngày hôm qua từ viện trở về, ở phòng khách ngủ một đêm, bác sĩ bảo cậu ấy
nghỉ ngơi thật tốt, nhưng sáng sớm chưa ăn cơm đã đi công ty. Thanh niên bây giờ cũng không xem trọng cơ thể mình gì cả.” Dì Tố tiếp tục lải nhải.
Mạc Mạc uống xong ngụm canh cuối cùng, dùng khăn lau miệng, nói với dì Tố: “Nói với phòng bếp một chút, làm mấy món hắn thích ăn, hầm canh dinh dưỡng, bảo Tiểu Lưu đưa qua đó.”
“Cô à…” ở cửa truyền đến giọng nói, một người giúp việc đi vào “Thưa cô, Cô Tô đến.”
Cầm Tử, Mạc
Mạc ngây người một chút rồi khẽ cười lên. Đã rất nhiều ngày không gặp
cô, trong lòng bắt đầu hào hứng, đứng dậy đi ra phòng khách. Mới bước
vào phong khách, chợt nghe Cầm Tử gọi: “Mạc Tiêu Hữu, nghe nói đêm hôm qua cô bạo hành Giản Chiến Nam?”
Mạc Mạc tức giận nói: “Mấy ngày không gặp, đến đây là vì ân cần hỏi thăm cái này sao? Nếu cậu đến để thoả mãn tâm lý bát quái thì phiền cậu xoay người rời đi. Cửa ở
phía sau, hoanh nghênh, đi thong thả không tiễn.”
“Mình không bà tám như thế đâu, thật sự.” Cầm Tử cười hì hì đi tới cầm lấy cánh tayMạc Mạc, “Không phải là mình nhớ cậu đó thôi.”
Mạc Mạc kéo Cầm Tử ngồi xuống, cười nói: “ Ba hoa, Khâu Chí làm sao có thể chịu đựng được cậu.”
“Ba
hoa sợ cái gì, mình là quân tử, dùng tài hùng biện không động thủ, mình
là quân tử, cậu chế giễu, động thủ xem, cậu là tiểu nhân, sao thế, hắn
lại chọc giận cậu à?!” Mạc Mạc và Giản Chiến Nam phải là Oan
nghiệt, dù hai người sống với nhau đến bây giờ nhưng ý định bỏ đi trong
trong đầu Mạc Mạc vẫn không hết, vẫn muốn rời khỏi Giản Chiến Nam, nhưng Giản Chiến Nam không buông tay, hai người liền dây dưa sáu năm như thế.
Mạc Mạc luôn muốn rời đi, rời khỏi sự giam cầm của Giản Chiến Nam, nhưng dù sao Giản Chiến Nam cũng có cách để tìm được Mạc Mạc, cô không đi xa được vì giấy tờ nhân thân của cô đều đã bị Giản Chiến Nam giữ. Dần dần rồi cũng an
phận, có lẽ là cam chịu số phận, có một lần Mạc Mạc bỏ đi vì Giản Chiến
Nam nói muốn kết hôn, muốn kết hôn với Mạc Mạc.
Mạc Mạc
không đồng ý kết hôn, nhưng Giản Chiến Nam đã quyết thì cũng chả khác
gì là thánh chỉ, quyết định thì sẽ làm, hôn cũng nhất định phải kết.
Kháng nghị của Mạc Mạc không có hiệu quả, ngay lúc Giản Chiến Nam sắp
bắt tay vào chuẩn bị cho hôn lễ thì Mạc Mạc lại đi.
Mặc dù Cầm
tử cảm thấy mỗi lần Mạc Mạc rời đi không chỉ đơn giản là trốn tránh Giản chiến Nam, nhưng Mạc Mạc lại không chịu nói, cô cũng không truy hỏi,
tóm lại Mạc Mạc rất không thích việc Giản Chiến Nam quyết định mọi việc
thay cô, không để ý nguyện vọng của cô.
Có đôi khi
Cầm Tử mê mẩn, có lẽ Mạc Mạc chọn rời đi, vốn là để chế ngự thủ đoạn của Giản Chiến Nam,chỉ có như thế thì Giản Chiến Nam mới chịu thỏa hiệp,
nếu không Mạc Mạc mãi không thay đổi sự chú ý với Giản Chiến Nam khi bị
buộc phải làm một số việc không đúng ý mình.
Thực ra cầm
Tử cũng không thích Giản Chiến Nam, có lẽ nếu không phải vì Giản Chiến
Nam thì Khâu Chí sẽ không phải theo đuổi cô cực khổ như thế. Nhưng Giản Chiến thực sự rất ngang ngược, tất cả mọi chuyện đều phải theo ý hắn,
bị người như thế cưỡng ép làm những việc không bằng lòng, nếu là cô cô
cũng không thể chịu đựng được. Nhưng trong ấn tượng của cô, từ lần thỏa
hiệp vì chuyện kết hôn đến giờ, một khoảng thời gian dài Mạc Mạc cũng
không còn ý định bỏ đi ở trong đầu nữa, Mạc Mạc nói, hình như Giản Chiến Nam đồng ý với điều kiện gì đó.
Nhưng bây
giờ vì nguyên nhân gì lại kích thích Mạc Mạc bỏ đi, lựa chọn thoát khỏi
Giản Chiến Nam, rời đi khỏi cuộc sống của hắn, Cầm Tử biết Mạc Mạc không phải chỉ chơi đùa, thực sự cô muốn thoát khỏi, nhưng mà trời không
chiều theo ý người.
“Cầm Tử, chuyện của mình cậu đừng quan tâm, bản thân mình vốn đã kỳ quái,
lúc nào thì cậu mới chịu gật đầu gả cho Khâu Chí vậy, anh ta đã sắp vượt qua 8 năm kháng chiến rồi, cậu còn ở đây mà bướng bỉnh.” Thực
ra Mạc Mạc biết là Cầm Tử quan tâm cô, chuyện cô với Giản Chiến Nam thì
Cầm Tử là người biết rõ nhất, nhưng có những chuyện cũng không rõ lắm,
Cầm Tử vui vẻ đơn thuần ngay thẳng, nhưng sáu năm này cô với Giản Chiến
Nam có bao nhiêu chuyện rối loạn, Cầm Tử không biết thì tốt hơn.
Cầm Tử nghĩ
lời Mạc Mạc nói, kết hôn với Khâu Chí? Thì liền đau đầu, cô với Khâu Chí cũng tính là không đánh không quen, ngay từ lúc bắt đầu đến bây giờ
thành tình nhân cũng dùng đến thời gian mấy năm, anh nói anh theo đuổi
cô sáu năm, nhưng mà một chút cảm giác cô cũng không có, tóm lại cô chỉ
thấy sáu năm đó là sáu năm ác mộng anh mang lại cho cô.
Chờ đến một
ngày khi tình cảm của hai người được rõ ràng, cô mới biết được thời gian sáu năm qua anh đang theo đuổi cô. Thực sự Khâu Chí bị Cầm Tử làm cho
dở khóc dở cười, anh theo đuổi cô lao lực như thế, vậy mà cô không biết
anh đang làm cái gì, tưởng anh ăn nó dửng mỡ sao, không có việc gì cũng
đi tìm cô.
Mạc Mạc và
Khâu Chí đều nói thần kinh cô bị đông cục, cho nên bây giờ Khâu Chí luôn gọi cô là nha đầu ngốc, thực ra đối với tình cảm cô rất ngốc. Nghĩ tới
khuôn mặt nhã nhặn tuấn tú của Khâu Chí, Ánh mắt của Cầm Tử cũng mềm
hơn, cô thích Khâu Chí, nhưng không biết vì sao lại không chịu đi đến
bước kết hôn.
Bạn bè bên
cạnh Khâu Chí cô cũng biết qua, tốc độ thay bạn gái còn nhanh hơn so với tốc độ ăn cơm, hôm nay gặp là một em gái cao gầy, lần gặp tiếp thì đã
đổi người rồi. Cái dạng này nếu như hôm nay kết hôn thì ngày mai lại sẽ
ly hôn.
Cô có một
loại cảm giác không an toàn, dù sao cũng cảm thấy Khâu Chí sẽ không vĩnh viễn yêu cô, càng không phải là đối tượng kết hôn của cô, cô thấy Mạc
Mạc đau đớn vì bị phản bội và lừa gạt đến tê tâm phế liệt, đau như bị
róc một tầng da.
Cô sợ sự
phản bội của hôn nhân, sự phản bộ của hôn nhân so với tình yêu càng đau
khổ hơn. Nghĩ tới mà không khỏi đau đầu, tay giật tóc mình, vứt đi phiền não: “Ai, sao lại kéo tóc trên đầu mình rồi, được rồi, cậu
không nghĩ nữa, mình cũng không hỏi nữa, chuyện của mình, cậu cũng đừng
hỏi nữa, hôm nay tìm cậu là có chuyện quan trọng.”
“Cái gì?” Mạc Mạc trừng to mắt nhìn cầm Tử: “Sẽ không phải là đi mua sắm nữa chứ?”
“Người hiểu mình nhất cũng chỉ có Mạc Mạc, đi thôi, hy sinh đưa nhân gia đi một chút.”
“Anh Tô gần đây có khỏe không?” Mạc Mạc không kiềm chế được mà hỏi.
“Ừ, vẫn tốt, bây giờ điều đến tổ trọng án, nhưng ở thành phố F, muốn thấy mặt cũng rất khó khăn.” Cầm Tử đứng dậy, kéo tay của Mạc Mạc “Nhanh đi thay quần áo đi, 10 phút thôi.”
Cầm Tử à, vẫn là tính tình nôn nóng.
Mạc Mạc thay quần áo xong thì ra ngoài với Cầm Tử, dì Tố cầm hộp thức ăn được chuẩn bị cũng đi ra, “Cô, cô đi ra ngoài vừa hay đưa cái này cho cậu luôn đi.”
Mạc Mạc
không nói gì chỉ đưa tay nhận lấy, lên xe với Cầm Tử. Tài xế lái xe đưa
bọn họ tới cửa hàng, đi theo còn có hai người đàn ông cao to, là bảo vệ
mà Giản Chiến Nam mời về để bảo vệ cho Mạc Mạc.
Tới dưới lầu công ty, Mạc Mạc và Cầm Tử xuống xe, từ xa nhìn thấy Giản Chiến Nam đi
ra, trên đầu Giản Chiến Nam đội mũ, che khuất nơi bị thương, rất có
tướng, điềm tĩnh, rõ mười phần khí chất đàn ông, rất dễ hấp dẫn được ánh mắt của phụ nữ. Chỉ là trong lòng hắn lại ôm một người phụ nữ, rất là
chói mắt.
Phụ nữ có vẻ ngoài xinh đẹp chính là có chút chủ giả dối, là một minh tinh mới nổi.
Sắc mặt Cầm Tử hơi khó coi nhìn Giản Chiến Nam, đàn ông thối, đổi phụ nữ như đổi quần áo. Cô lại hơi lo lắng nhìn Mạc Mạc, đang muốn bảo tài xế
lái xe đi, nhưng Mạc Mạc lại bình tĩnh nói với tài xế “Tiểu Lưu, đi cửa
hàng tổng hợp.”
Cửa hàng
cách công ty của Giản chiến Nam cũng không xa lắm. Đi xe chỉ tầm vài
phút là tới, Cầm Tử xuống xe trước, Sau khi Mạc Mạc xuống xe rồi đóng
cửa mới phát hiện trong tay cô còn cầm hộp thức ăn của dì Tố đưa cho cô, Cô liền cầm hộp đưa cho hai bảo vệ “Cái này cho các anh, vẫn còn nóng đó.”
‘Cảm ơn.”
“Đừng khách sáo, các anh không chê là tốt rồi. Tôi với Cầm Tử muốn đi dạo,
hai anh đừng đi theo, đứng ở đây một lát chờ chúng tôi.” Mạc Mạc nói xong thì đóng cửa cầm tay Cầm Tử đi tới hướng cánh cửa của cửa hàng tổng hợp.
“Mạc Mạc, cậu không sao chứ?” Bây giờ Cầm Tử cũng không biết bây giờ Mạc Mạc còn yêu Giản Chiến Nam
không. Năm đó, Mạc Mạc yêu Giản Chiến Nam như tính mạng, nói không yêu, Cầm Tử không tin, nhưng nếu là yêu thì khi đối diện người đàn ông của
mình ở cùng người phụ nữ khác, sao lại bình tĩnh như thế, một chút gợn
sóng cũng không có.
Tin tức bên
lề của Giản Chiến Nam cũng không ít, có phụ nữ khác, chuyện này với bọn
họ cũng không phải là bí mật, người đàn ông như Giản Chiến Nam, rất chói mắt, quả thực không có khả năng chỉ thuộc về một người phụ nữ. Nhưng
thật ra cô hy vọng, Mạc Mạc không yêu Giản Chiến Nam, như vậy thì Mạc
Mạc sẽ không phải đau khổ nữa.
“Mạc Mạc, cậu phản ứng chút coi, cậu như thế khiến cho người ta rất khó hiểu đó, mình cũng không phải là mới quen biết cậu.” Cầm Tử hơi cô đơn, Mạc Mạc giấu thâm sự rất tốt, cô là chị em tốt nhất nhưng cũng không được Mạc Mạc tín nhiệm.
Nhưng Mạc Mạc vẫn nói thản nhiên: “Không muốn như thế, mình rất tốt.” Xong lại tinh quái nói tiếp: “Đi thôi, cậu phải tôn trọng cơ hội mình và cậu được gặp nhau, mình không phải hay tùy tiện đi đây đó đâu.”
“Tạ ơn sự ân sủng của quý cô, tôi phải quý trọng.” Cầm Tử đã bớt lo lắng, có một số việc người khác không thể nhúng tay
vào. Tình cảm của con người tự hiểu như nước ấm lạnh. Chỉ hy vọng Mạc
Mạc có thể có một kết quả tốt, cho dù kết quả là ở bên Giản Chiến Nam.
Mạc Mạc rất
ít mua quần áo, đa số quần áo của cô là là Giản Chiến Nam mua cho cô,
nói thật đi mua sắm cũng rất tốn thể lực, hơn nữa mỗi lần đi còn có
người đi theo, cho nên Mạc Mạc cũng không thích đi dạo phố như thế,
ngoại trừ là đi với Cầm Tử, tuy rằng mất sức nhưng được ở bên Cầm Tử thì tâm tình của cô cũng sẽ tốt.
Mạc Mạc và
Cầm Tử đi từ giữa trưa đến chiều tối, lúc đi ra đến cửa đã thấy bảo vệ
chờ cô ở cửa, thế nhưng dù biết cô đi từ trong ra nhưng mắt bọn họ vẫn
rất khẩn trương.
Cầm Tử thu
hoạch rất lớn, Mạc Mạc cũng góp công lao, lúc trở về đã mệt vô cùng, tắm rửa sạch sẽ, ăn cơm tối, ngồi vào máy tính trên bàn, gõ chữ, từng chữ
từng chữ, đều là chuyện xưa của cô. Sau đó chơi trò chơi, chơi đến 10
giờ thì đi ngủ vì quá mệt, chống không được cơn buồn ngủ nên nằm xuống
nghỉ, cô không tắt máy tính vì cô đang được thăng cấp ở trò chơi.
Lúc Giản
Chiến Nam trở về, khuôn mặt đỏ lên, ánh mắt cũng không được sắc bén như
cũ, hắn uống rượu, còn có chút tà mị và lười nhác. Lúc đi vào phòng ngủ
thì nhìn thấy Mạc Mạc đang ngủ, cuộn trong chăn giống như một con
nhộng, khuôn mặt nhỏ nhắn chỉ lộ ra một nửa, mái tóc đen mềm mại xinh
xắn buông xuống trên gối, ánh đèn mông lung khiến Giản Chiến Nam cảm
thấy Mạc Mạc là tiên nữ nhỏ ở chốn bồng lai. Mà hắn là người đi nhầm vào chốn tiên cảnh, không kìm được kéo dài hơi thở, sợ quấy nhiễu cảnh sắc
thiên nhiên đẹp như thế.
Nhung tiếng
ồn kỳ quái bên cạnh khiến Giản Chiến Nam dời tầm nhìn, hắn nhìn thấy máy trên bàn cách giường xa xa vẫn còn mở, là hình ảnh của trò chơi gì đó.
Thực ra hành tung ngày hôm nay của Mạc Mạc sẽ có người báo cáo với hắn,
hắn biết hôm nay Mạc Mạc đến công ty tìm hắn, cũng nhìn thấy hắn ở bên
người phụ nữ khác, sau đó bình tĩnh rời đi, bình tĩnh đi mua sắm với Cầm Tử, uống cà phê, về nhà, tắm rửa ăn cơm, viết này nọ, chơi trò chơi.
Cô không
quan tâm việc hắn có người phụ nữ khác ở bên cạnh, cô không đố kỵ cũng
không ghen tỵ, trong cuộc sống của cô, Giản Chiến Nam hắn có cũng được
không có cũng chẳng sao. Loại cảm giác này khiến đáy lòng Giản Chiến Nam không thể thoải mái, chân mày không kiềm chế được mà nhăn lại.
Trong máy
tính thỉnh thoảng truyền đến tiếng đánh quái, Mạc Mạc không sợ ồn ào
sao? Giản Chiến Nam đi qua muốn tắt trò chơi. Hắn biết Mạc Mạc đang chơi trò chơi trên mạng, nhưng vẫn chưa từng nhìn qua cô chơi trò gì. Hắn
nhìn trên màn hình, một người tên là Mạc Ngôn Hoan, chính là người còn
lại, là số của Mạc Mạc. Người kia tên là Mạc Ngôn Bi, cả người đều là
trang phục màu vàng rực rỡ đang ở bên cạnh đánh quái, cấp bậc rất cao,
trang bị rất tốt.
Lúc hai nhân vật trong trò chơi tới gần nhau, vị trí trái tim lóe lên, nhảy lên lấp
lánh, Giản Chiến Nam mở nhân vật của Mạc Mạc, thấy có một chiếc nhẫn kết hôn màu hồng nhạt, nhân vật nam cũng có, hai người chắc chắn là một
đôi, tới gần bên nhau, tim cũng gần bên nhau mới có thể xuất hiện hiệu
quả lấp lánh ánh sáng như thế.
Trong trò chơi Mạc Mạc kết hôn với người khác? Dựa vào cái gì, Giản Chiến Nam nhịn không được mà chưởi nhỏ.
Mạc Ngôn Bi, đứng ở bên cạnh nhân vật của Mạc Mạc , cho một biểu tình nụ hôn, sau đó nói: “Bà xã Mạc Mạc, ngủ rồi sao?”
Bà xã Mạc Mạc?
Bốn chữ như
nhóm lên đốm lửa trong lòng Mạc Chiến Nam, TMD, vậy hắn tính là gì, sao
có thể gọi là bà xã Mạc Mạc, hắn cũng chưa gọi Mạc Mạc là bà xã, vì lý
gì mà Mạc Ngôn Bi dám gọi bà xã Mạc Mạc của hắn? có phải Mạc Mạc cũng
gọi hắn là ông xã? Nghĩ mà phát bực.
“Bà xã ngủ ngon, anh cũng đi ngủ, hôn ngủ ngon, 88.” Mạc Ngôn Bi nói xong, liền bắt đầu cất vũ khí giết quái, Giản Chiến Nam có một ý nghĩ, muốn bắt cái người Mạc Ngôn Bi kia rồi đánh cho một trận mới thôi.
Trong trò chơi Mạc Mạc kết hôn với người khác?
Tuy rằng là
trò chơi, chỉ là hư ảo những cũng khiến lòng Giản Chiến Nam nén giận,
khó chịu, Mạc Tiêu Hữu, khi hắn nói muốn kết hôn với cô thì cô sợ tới
mức trốn đi, nhưng ngược lại lại kết hôn ở trên mạng với người đàn ông
khác.
Tuy người có thể đùa người trong trò chơi, nhưng đó vẫn là đàn ông, là đàn ông thực
sự, TMD, đây là chuyện gì thế. Nắm tay của Giản Chiến Nam thiếu chút nữa là nện vào máy tính, nhưng cuối cùng cũng kiềm chế được, đôi mắt đầy
tức giận nhìn về phía Mạc Mạc, phụ nữ là để chọc giận hả?
Bởi vì hôm
nay đi mua sắm với Cầm Tử quá mệt nên Mạc Mạc ngủ rất sâu, hoàn toàn
không biết Giản Chiến Nam đã về, chỉ cảm thấy có một đôi tay nóng như
lửa đang chạy loạn trên người cô.
Môi bị cắn
rồi lại hôn, lúc đầu mơ mơ màng màng nên không muốn phản ứng, không muốn tỉnh, nhưng nụ hôn này có chút thô bạo lại hết mức triệt để, khiến cô
phải tỉnh lại.
Tầm mắt lờ
mờ nhìn vào gương mặt điển trai gần trong gang tấc của Giản Chiến Nam,
trên trán vẫn còn dán băng gạc, áo ngủ trên người cô cũng bị hắn kéo
xuống. Miệng của hắn có mùi rượu thoang thoảng, cũng không khiến Mạc
Mạc phản cảm, nhưng mùi nước hoa trên người Giản Chiến Nam rất gay mũi.
“Anh… còn đau không?” Cô biết Giản Chiến Nam muốn gì, nhưng cô không muốn, với tình ái, cô
không quá ham thích, nhưng Giản Chiến Nam luôn rất nóng bỏng. Mà bây
giờ, cô càng không muốn. Cũng không muốn biến cơ thể mình trở thành nơi
phát tiết cho Giản Chiến Nam. Vấn đề của bọn họ luôn dùng phương thức
này để giải quyết, cho nên trước tiên cô chịu thua để cho hắn dừng lại.
“Mạc Mạc, anh đau!” Giản Chiến Nam nói xong cũng kéo tay Mạc Mạc đặt lên nơi lửa nóng đó,
nó dần trướng lên trong bàn tay mềm mại của Mạc Mạc. Tay tự cởi quần áo
của mình, cơ thể tráng kiện ôm cơ thể mềm mại của Mạc Mạc vào trong
lòng.
Mạc Mạc tức
giận rút tay ra. Nắm đấm như hạt mưa nhỏ nện cuống trên vai Giản Chiến
Nam, cô hỏi hắn là đau đầu chứ không phải đau nơi đó, hắn thể mà nghĩ
tới phương diện đó “Đau thì đi uống thuốc là được.”
“Ừ, em là thuốc giảm đau của anh.” Giản Chiến Nam nói xong thì cúi đầu hôn Mạc Mạc, trượt một đường xuống
phía dưới, dùng răng nanh cắn nhẹ chỗ phiếm hồng trên ngực của Mạc Mạc, vỗ về, hôn, da thịt của Mạc Mạc khiến cho hắn mê không bỏ được.
Da ngứa ngáy từng đợt, đoán chứng lại là dấu hôn đầy người, hơn nữa Mạc Mạc biết,
dưới tình huống này, nhất định cô sẽ đau, Mạc Mạc tức giận nói : “Giản Chiến Nam, phụ nữ bên ngoài không cho anh ăn no sao, sao anh còn đói khát như thế?”