Yêu Lại Từ Đầu

Chương 122





Một lúc sau, bà cụ xoay người đưa lưng về phía cửa, “Cả hai vào nhà nói rõ cho bà.” “Không vào.” Cố Tư nói.

Bây giờ cô chẳng nể mặt ai hết, “Ngưỡng cửa nhà họ Trì mấy người cao quá, với thân phận này của tôi thì thôi bỏ đi.

Lát nữa tôi sẽ liên hệ với truyền thông, chuyện tôi với Trì Uyên đến đây thôi.

Nhà họ Trì mấy người có bản lĩnh, cho dù tiếp theo có là cảnh tượng thế nào đi nữa thì tôi tin nhà họ Trì đều có thể ứng phó được, tôi không lội xuống vũng nước đục này với mấy người nữa.”
Nói xong cô xoay người muốn đi.
Bà cụ lập tức lo lắng, xoay người lại, lạnh lùng nói, “Con đứng lại cho bà.”
Cổ Tư đứng im tại chỗ, đưa lưng về phía bà cụ, cô không nói gì.

Bà cụ nhìn Cố Tư rồi lại nhìn bà Trì.

Bà Trì đột nhiên không dám khóc nữa.Ngay cả bà cụ mà Cổ Tư cũng dám giận dữ, trông như thật sự muốn làm lớn chuyện.
Bà cụ lên tiếng, “Chuyện gì?”
Bà cụ hỏi bà Trì.

Bà Trì mím môi, không biết nói thế nào.

Chuyện hôm qua Trì Uyên ngủ ở phòng Cổ Tư, bà Trì đã báo cáo với bà cụ từ s.


Lúc đó bà cụ còn đặc biệt gọi cho Trì Uyên để hỏi chuyện này.

Trì Uyên đã nói rõ ràng trong điện thoại, hôm qua là anh chủ động, là anh ép buộc cô.

Anh còn nói không liên quan gì đến Cổ Tu.

Lúc đó bà cụ cũng bảo bà Trì đừng làm lớn chuyện này.

Cô nam quả nữ xảy ra chuyện này cũng bình thường thôi.Trước đây hai người lại là vợ chồng.

Bà cụ nói chuyện của lớp trẻ để lớp trẻ tự giải quyết.

Người già như họ đừng can thiệp vào.

Lúc đó bà Trì đã đồng ý.

Cuối cùng bây giờ lại ầm ĩ thành thế này nên bà Trì cũng không dám nói.

Là bà ta chủ động khiêu khích Cố Tư.

Cổ Tư đứng im tại chỗ, vẻ mặt mất kiên nhẫn.

Bà cụ thấy bà Trì thế này là biết do bà Trì vô lý.

Bà cụ chỉ hận rèn sắt không thành thép, “Có phải con lại nói xằng nói bậy không?”
Bà Trì mím môi, mắt láo liên, không dám nhìn ai.

Bà cụ nhắm mắt, sau đó từ phòng khách đi ra.Bà cụ đi đến bên cạnh Cổ Tư.

Mặt Cổ Tư khó coi, trông như rất tức giận.

Bà cụ đi qua kéo tay Cổ Tư, “A Tư.”
Cổ Tư hất một cái nhưng cuối cùng hất không ra.

Bà cụ nằm chặt tay cô, “Con người A Kỳ trước nay không biết nói chuyện, con đừng so đo với nó.” Cổ Tư cười khẩy, nói theo lời bà cụ, “Con người tôi trước giờ cũng rất kích động, làm ra chuyện gì không nghĩ đến hậu quả, mấy người cũng đừng so đo với tôi.”
Bà cụ nghẹn họng, bà chưa từng thấy một Cổ Tư thế này bao giờ.


Cả người đều xù lông lên.

Toàn thân đầy gai.

Bà cụ thở dài, “A Tư, muốn nói gì thì chúng ta vào nhà nói.”Cổ Tư dùng sức rút tay mình lại, “Không, tôi không vào nhà họ Trì nữa.

Sỉ nhục tôi cũng không sao, nhưng tôi làm liên lụy đến thanh danh người nhà tôi thì tôi không chịu nổi.

Cổ Tư đi về phía cổng lớn.

Cổ Tư vừa đi vừa cất điện thoại.

Vừa rồi cô gọi mò một số.

Cô làm gì quen với ai có thể liên hệ được với truyền thông đâu.

Chẳng qua là dọa bà Trì thôi.

Bà cụ biết bây giờ Cổ Tư đang tức giận, không thể ngăn cản được, nếu không, nói không chừng cô sẽ làm ra chuyện gì đó.

Bà cụ đứng tại chỗ, hít thở sâu sau đó quay đầu nhìn bà Trì.

Bà Trì rụt cổ, giải thích, “Con cũng không nói gì mà, con chỉ nhắc hai câu.”
Bà cụ cắn răng, “Thứ vô dụng.

Bà cụ vung tay đi vào phòng khách.


Bà Trì vội vào theo.

Bà ta hơi lo lắng, “Mẹ, mẹ nói xem Cố Tư chắc sẽ không thực sự nói chuyện ly hôn với A Uyên ra đâu nhỉ?”
Bà cụ sầm mặt, “Nói chuyện ly hôn ra thì con cảm thấy xong chuyện rồi à?”
Cố Tư biết chuyện lần này Trì Uyên đi công tác bị bỏ thuốc.

Lỡ như cô thù ghét nhà họ Trì rồi hợp.

lực với Vạn Phong, cắn mãi không nhả chuyện Trì Uyên lên giường với cô nhân viên quèn kia của Vạn Phong.

Vậy thì có thế nào Trì Uyên cũng không trở mình được nữa.

Bà Trì hoàn toàn không nghĩ đến điều này, sắc mặt bà ta lập như tro tàn.

Bà ta mấp máy môi, “Vậy… vậy bây giờ phải làm thế nào?”
Bà cụ thở dài, “Gọi cho A Uyên đi, nhanh lên.

Bà Trì vội lấy điện thoại ra gọi cho Trì Uyên.

- ---------------------------.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.