Yêu Lại Từ Đầu

Chương 716: Chương 716





Khi thức ăn chuẩn bị xong thì Ninh Tôn cũng vừa tới.

Thoạt nhìn có vẻ như anh ta vừa trở về sau một chuyến đi dài, trên mặt còn đang mang lớp trang điểm khi biểu diễn.

Khi Ninh Tôn vừa đi tới sân, Chương Tự Chi thấy hắn liền kêu lên A Tôn, rồi nhanh chóng chạy tới.

Giọng của Chương Tự Chi rất lớn, Cố Tư đang ngồi trên ghế sô pha cũng lập tức nghe thấy được.

Khi Cố Tư còn chưa kịp nhận ra chuyện gì đang diễn ra trong đầu, thì người đã rời khỏi ghế sô pha, đi ra ngoài.

Trì Uyên đứng ở cửa nhìn cô chằm chằm, vẻ mặt không phân biệt được là vui hay không vui.

Chỉ là thời điểm khi Cố Tư đi tới cửa liền nói một câu, “Gấp gáp như vậy làm gì, người cũng tới rồi, cũng đâu phải là không nhìn thấy.”
Cố Tư trừng mắt nhìn anh, “Em có chỗ nào gấp gáp? Chỉ là em muốn ra ngoài xem thử thôi.”
Giọng điệu của cô không tốt lắm, Trì Uyên mím miệng không nói nữa.

Cố Tư lách mình từ bên cạnh anh đi ra, bước ra ngoài, liền nhìn thấy Ninh Tôn.

Ninh Tôn trông trầm ổn hơn so với trước đây.

Có thể là bởi vì còn đang mang lớp trang điểm, nên nhìn tổng thể không giống ngày bình thường bao nhiêu.

Ninh Tôn và Chương Tự Chi ôm nhau, sau đó ngẩng đầu nhìn Cố Tư.


Cố Tư lộ rõ bụng bầu, cả người mập hơn một chút, khác hẳn với vẻ ngoài gầy gò khô khan trước đây.

Ninh Tôn đi về phía Cố Tư, nhưng mà còn chưa đi tới bên người Cố Tư, thì Trì Uyên đã bước tới, đem Cố Tư ôm vào trong ngực, “Anh về rồi, hơi muộn.”
Ninh Tôn liếc mắt nhìn anh một cái, rồi cười nói, “Có nhiều việc, nên phải trì hoãn, cũng may là đến kịp.”
Tầm mắt của anh một lần nữa lại nằm trên người Cố Tư, “Em mập hơn một chút rồi.”
Cố Tư giơ tay lên sờ mặt mình, cười thẹn thùng, “Gần đây em ăn rất ngon miệng, nên ăn tương đối nhiều.”
Ninh Tôn gật đầu, “Rất tốt mà, vóc dáng của em hiện tại trông đầy đặn hơn nhiều.”
Chương Tự Chi ở đằng kia cũng không đợi được nữa, thấy Lương Ninh Như cũng từ trong phòng đi ra, vội vàng đi tới nắm tay Lương Ninh Như, “A Tôn cậu còn chưa gặp qua, đây là tiểu Như, bạn gái của tôi.”
Dáng vẻ nôn nóng của anh khiến Ninh Tôn phải bật cười, “Tôi rời đi hai lần, rồi trở lại hai lần, mọi người đều thay đổi rất nhiều.”
Lần đầu tiên trở về Cố Tư đã trở thành người của Trì Uyên, còn đang mang thai bé con.

Lần thứ hai trở về, Chương Tự Chi đã tìm được bạn gái.

Mỗi một lần đều có người giải quyết được vấn đề độc thân của mình.

Chỉ có anh từ đầu đến cuối là vẫn độc thân.

Ninh Tôn vô thức lại đưa mắt nhìn Cố Tư.

Cố Tư đang quay đầu trợn mắt nhìn Trì Uyên, không biết hai người đang nói cái gì, Cố Tư cắn răng, nhưng biểu cảm thà nói là có chút tức giận, còn hơn nói là đang hờn dỗi.

Cô ấy có chỗ nào giống như đang nổi giận với Trì Uyên, dáng vẻ kia của cô giống như là đang làm nũng nhiều hơn.

Ninh Tôn vội vàng thu tầm mắt lại.

Ninh Tôn cùng Lương Ninh Như chào hỏi, “Tôi đã gặp qua cô, lần trước ở hội quán của Chương Tự Chi, cô một chiêu đã chế phục được anh ta.”
Lương Ninh Như không nhịn được bật cười, “Đúng vậy, tôi cũng nhớ anh, chuyện đó mọi người nếu quên được thì nên quên đi, cũng không tốt đẹp gì.”
Ninh Tôn nhướn mày, “Từ chuyện này tôi gần như có thể tưởng tượng được, sau này cô cùng Tự Chi ở cùng nhau anh ta sẽ có vị trí như thế nào nào chứ.”
Sau khi hàn huyên đôi câu, bọn họ cũng bước vào nhà.

Phòng ăn đã dọn sẵn đồ ăn, mấy người bọn họ đã rửa tay sạch sẽ, tất cả cùng ngồi xuống.

Bên cạnh bàn ăn đặt một chiếc bánh kem nhiều tầng, nhiều món ăn khác được bày trên bàn ăn.

Người giúp việc đã đặt sẵn mấy hộp pháo ở ngoài cửa.

Sau đó mọi người bắt đầu ăn tiệc.

Lương Ninh Như có thể nhìn ra được, những người nhà Chương gia thật sự không coi tiệc sinh nhật là chuyện gì to tát.

Chỉ muốn sử dụng nó như một cơ hội để gia đình bè bạn quây quần bên nhau.


Bắt đầu bữa ăn mọi người cùng nhau nâng ly uống cạn, sau đó đều nói chúc mừng cô Cả nhà họ Chương sinh nhật vui vẻ.”
Cô Cả cũng đáp lời, “Thật tốt, mọi người đều vui vẻ đều vui vẻ.”
Trì Uyên nhân cơ hội đặt tay dưới gầm bàn, nắm chặt lấy tay Cố Tư.

Cố Tư hất tay anh hai lần nhưng không được, cô bèn quay đầu nhìn Trì Uyên, mím môi kéo mặt.

Trì Uyên cũng quay lại nhìn cô, vẻ mặt rất dịu dàng, thậm chí trên mặt còn mang theo nét cười nhàn nhạt.

Đối mặt với một Trì Uyên như vậy, Cố Tư cũng không có cách nào nghiêm mặt được.

Cuối cùng, cô thu hồi ánh mắt, không nhịn được mà cong cong khóe miệng.

Tất cả những điều này đều lọt vào mắt Ninh Tôn ngồi ở phía đối diện.

Một người có yêu ai đó hay không, ánh mắt của họ có thể cho bạn câu trả lời.

Ninh Tôn nheo mắt, thở ra một hơi, vài giây sau liền nở nụ cười.

Đang ăn cơm, Cô Ba hỏi Ninh Tôn một chút về chuyện ký kết hợp đồng.

Có mấy người của một số công ty quản lý đã tìm tới, cái này để cho Ninh Tôn tự mình quyết định.

Ninh Tôn nói đã quyết định chọn một người, trước mắt hợp đồng đã được gửi đến, hiện tại anh đang xem lại chi tiết trong hợp đồng, chủ yếu là sợ mình bị gài bẫy.

Ninh Tôn nói qua một chút về tình trạng của công ty quản lý kia.

Nội bộ công ty quản lý kia không có quá nhiều ca sĩ, cho nên dựa vào độ hot của Ninh Tôn hiện tại, nếu như qua đó anh sẽ được tận lực nâng đỡ.

Công ty đó đã đặt được khá nhiều thành tựu trong ngành công nghiệp thu âm trong vài năm qua, và họ có một kế hoạch rõ ràng cho các nghệ sĩ của mình.


Ninh Tôn cảm thấy, tương đối mà nói, so với những công ty quản lý chi nhánh ô liu khác thì tốt hơn.

Cô Ba gật đầu, “Tôi biết công ty quản lý này, khá có tiềm lực, với lại cho tới tận bây giờ đều không mù quáng ký kết người, để cho tất cả nghệ sĩ dưới sự quản lý của anh ta đều có được tiềm lực thích hợp, anh trước đây cũng không tệ.”
Nói xong, Cô Ba quay đầu nhìn Trì Uyên, “ A Uyên cảm thấy công ty này như thế nào?”
Trì Uyên ồ một tiếng, “Cũng được, tôi biết một người quản lý ở công ty bọn họ, có cùng ăn cơm mấy lần, cũng nói sơ qua về kế hoạch của công ty anh ấy, là một người rất có chủ kiến, cho nên việc hoạch định công ty của anh ấy sẽ rất rõ ràng.”
Ninh Tôn nhướng mắt nhìn Trì Uyên, nhấp miệng không lên tiếng.

Cố Tư giơ tay, kéo quần áo của Trì Uyên, trừng mắt nhìn anh.

Tên cẩu nam nhân này, anh ta có thể đánh giá công ty của người khác, còn nói biết và ăn cơm cùng với giám đốc của bọn họ.

Không nói Ninh Tôn nghĩ như thế nào, dù sao Cố Tư, cô rõ ràng cũng có chút nghi hoặc.

Trì Uyên cười haha khoát tay sờ sờ đầu Cố Tư.

Động tác dưới mặt bàn người khác không nhìn thấy, nhưng cảnh hai vợ chồng thể hiện tình cảm ở trên bàn, tất cả mọi người đều nhìn thấy rõ ràng.

Chương Tự Chi có chút mất hứng, trực tiếp nắm lấy tay Lương Ninh Như, “Hai người các anh gần giống nhau rồi đó, cứ làm như chỉ mình hai người mới có thể khoe tình cảm vậy, anh nhìn lại mà xem, anh nhìn mà xem..”
Anh nắm lấy tay Lương Ninh Như giơ lên, “Ai không biết.”
Lương Ninh Như bị anh làm cho không nói nên lời, cô mạnh mẽ rút tay về, “Anh có thể dừng lại chút không.”
Ông Chương ở bên cạnh cười ha hả, đồng thời nâng tay với Chương Tự Chi ý nói anh là số một, “Mọi người mau nhìn xem tài đức của nó, thật buồn cười, vất vả lắm mới lừa được con gái người ta, xem đẹp mặt chưa kìa.”
Chương Tự Chi quay đầu nhìn ông, “Ba có phải là ba ruột của con không, lúc này ba còn phá sân khấu của con như vậy sao?”.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.