Yêu Lần Nữa

Chương 2: Salon được xây vì em



Hoàng Nam 27 tuổi được bổ nhiệm bộ trưởng, anh cũng là bộ trưởng trẻ tuổi nhất của đất nước. Ngọc Anh nhỏ hơn anh hai tuổi.

Hôm nay Khắc Hưng gửi tin nhắn đến, anh ta hẹn cô cùng ra ngoài ăn bữa cơm, Ngọc Anh thuận nước đẩy thuyền gật đầu đồng ý. Cô biết anh ta sẽ rất nhanh tìm cách tiếp cận mình, nên muốn giúp anh ta tạo cơ hội.

"Ngọc Anh, anh có thể gọi em như vậy không?” Khắc Hưng gắp thức ăn vào bát cô,

Ngọc Anh chẳng thèm động đến miếng anh ta gắp, cô uống ngụm nước, giả vờ thân thiết đáp. "Anh khách sáo rồi, chúng ta cũng xem như thân thiết, cứ gọi Ngọc Anh là được.”

Khắc Hưng tỏ ra lo lắng mà bỏ đũa xuống, bắt đầu nói ra chuyện của mình. "Dạo gần đây anh có một lô hàng, có đều đang bị bên hải quan làm khó. Chẳng biết làm thế nào.”

Nói xong anh ta thở dài một hơi, tỏ ra lo lắng phiền não. Ngọc Anh biết đơn hàng trong miệng Khắc Hưng nói chính là lô vũ khí lậu.

Ngọc Anh không cần nghĩ cũng biết tiếp theo anh ta định nói gì, cô lên tiếng trước. "Nghiêm trọng vậy sao? Em có quen mấy người bạn phụ trách mảng xuất nhập khẩu, để em giúp anh hỏi xem sao.”

"Được vậy thì tốt quá, cảm ơn em.” Khắc Hưng chưa từng nghĩ cô sẽ nhiệt tình giúp đỡ mình như vậy, nên có chút bất ngờ. Nhưng rất nhanh chuyện này đã bị anh ta quăng ra sau đầu. Vì theo như những gì điều tra được, Ngọc Anh chỉ là một cô tiểu thư nhà giàu đầu óc đơn giản rất dễ dắt mũi.

Sau khi trở về nhà, cô liền tìm kiếm thông tin về các chính trị gia từng có bê bối mà cô biết ở kiếp trước. Sau khi chọn lọc thông tin, có một người đã lọt vào tầm ngắm, là Nguyễn Minh Tuấn. Ông ta chính là người muốn thay thế vị trí của Hoàng Nam, cũng là ông ta đã bắt tay cùng Khắc Hưng đưa anh vào tù.

Điện thoại trên bàn rung lên, màn hình hiển thị tên "Hoàng Nam". Ngọc Anh cầm máy, giọng nói trở nên dịu dàng hơn hẳn.

“Ngọc Anh, em đừng quên tối nay có buổi tiệc tối đó.”

Tối nay, Thành phố Hồ Chí Minh sẽ diễn ra một buổi tiệc lớn, nơi những tên tuổi lớn trong giới thương gia và chính trị gia tụ họp. Đây là một sự kiện thường niên, quy tụ những nhân vật quyền lực nhất trong thành phố.

“Em nhớ rồi, bây giờ em sẽ lập tức chuẩn bị ngay.”

“Không cần tự chuẩn bị đâu, anh sẽ đến đón em đến salon.”

Một tiếng sau Hoàng Nam đến, trong nhà hiện tại không có người. Ông bà Lê đã ra ngoài từ sáng sớm. Người làm theo thói quen dẫn anh vào phòng khách.

Lát sau Ngọc Anh bước xuống cầu thang, đôi chân thon thả lướt nhẹ trên từng bậc gỗ. Hôm nay cô mặc một chiếc váy lụa màu hồng nhạt, tôn lên làn da trắng ngần và mái tóc đen dài óng ả. Khi cô bước vào phòng khách, liền thấy anh mặc một bộ đồ vest đen lịch lãm, mái tóc đen được vuốt keo gọn gàng đang nhàn nhã ngồi thưởng thức trà.

Hoàng Nam dù luôn rất kiên nhẫn với cô. Thời gian của anh luôn rất vội vã, chỉ khi ở với cô lại luôn rất chậm rãi và từ tốn.

Hoàng Nam quay đầu liền nhìn thấy cô, anh khẽ nhướng mày, đôi mắt đen sâu hút nhìn cô, đôi môi mỏng cong lên. Anh bỏ tách trà xuống đứng dậy đi về phía cô.

"Chuẩn bị xong rồi?” Anh nhướng mày, ánh mắt không che giấu sự tán thưởng. Ngọc Anh rất đẹp, một nét đẹp truyền thống pha chút kiêu kì.

"Ừm” Cô gật đầu, cảm giác như trái tim sắp nhảy ra ngoài dưới cái nhìn chăm chú của anh.

“Vậy chúng ta đi thôi.” Bàn tay anh hướng về cô khẽ mở, Ngọc Anh tự nhiên nắm lấy.

***

Salon xa hoa được đặt ở trung tâm sầm uất của thành phố, địa thế thuận lợi nhưng khách hàng không đông đúc. Ngọc Anh lấy làm tò mò.

Hoàng Nam nhẹ nhàng dìu Ngọc Anh bước vào. Đôi mắt cô mở to, ngỡ ngàng trước sự lộng lẫy của nơi này. Những chiếc gương pha lê khổng lồ trang trí xung quanh, mỗi góc đều được đặt một bình hoa tươi.

"Chỗ này anh tìm được khi nào vậy?" Ngọc Anh hỏi, biểu cảm từ thích thú chuyển sang kinh ngạc.

Hoàng Nam mỉm cười không trả lời. Chỗ này thật ra là do anh mở, chủ yếu vì anh biết Ngọc Anh thích làm đẹp, muốn để cô có trải nghiệm tốt nhất, hôm nay vừa hay đã phát huy tác dụng.

Những chuyên gia trang điểm và tạo mẫu tóc hàng đầu vây quanh cô, tỉ mỉ chăm chút từng chi tiết. Hoàng Nam ngồi bên cạnh, chăm chú ngắm nhìn cô. Anh không thể rời mắt khỏi vẻ đẹp rạng rỡ của cô. Mái tóc đen dài được uốn xoăn bồng bềnh, tôn lên khuôn mặt thanh tú. Đôi mắt nâu to tròn long lanh như những vì sao, ẩn chứa một sức hút khó cưỡng.

Khi Ngọc Anh bước ra khỏi phòng thay đồ trong chiếc váy dạ hội màu đỏ rực rỡ, Hoàng Nam không khỏi trầm trồ. Cô đẹp đến nao lòng, như một đóa hồng nhung kiêu sa.

“Đẹp không?” Cô nhấc tà váy lên xoay một vòng, híp mắt cười với anh.

“Đẹp lắm.” Anh nhìn đến ngẩn người, trả lời một cách vô thức.




Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.