Bốn người dẫn nhau đi siêu thị, Nguyễn Huy Dũng có phần nhỉnh hơn về phần đi chợ. Nguyên liệu anh chọn đều là tươi ngon nhất. Nhân cơ hội này cũng đã phổ cập cho mọi người một số kiến thức cùng kinh nghiệm.
“Điều đầu tiên khi chọn cá hoặc hải sản là xem hình dáng bên ngoài. Nên chọn những con màu sáng, mắt không có lớp trắng bệch, mang và đuôi có vẻ tươi tắn.” Nguyễn Huy Dũng bỏ con cá vào sọt nói.
Kim Thảo chăm chú lắng nghe, thỉnh thoảng khẽ cười duyên dáng. Cô hiện tại vừa yêu vừa nể người đàn ông giỏi việc nước đảm cả việc nhà này.
“Anh nhìn đi, bọn họ thật là giống vợ chồng mới cưới.” Ngọc Anh ôm lấy cánh tay Hoàng Nam khẽ nói.
Hoàng Nam dời chiếc xe đẩy ra hướng ngoài, kéo cô đi vào lối đi bên trong. Siêu thị cuối tuần quả thật đông đúc khiến người ta có chút khó thở. Anh sợ cô sẽ bị người khác xô đẩy bị thương.
“Bọn họ giống vợ chồng mới cưới, vậy chúng ta thì sao?”
“Chúng ta? Chúng ta đương nhiên không giống.” Ngọc Anh nhanh miệng đáp.
Không khí đột nhiên im lặng lạ thường, cô đã mặc một cái áo măng tô dày vậy mà giờ phút này lại cảm thấy lạnh lẽo. Người đàn ông dừng hành động chọn đồ lại, dùng ánh mắt sắc bén nhìn cô.
Ngọc Anh chỉ đơn thuần trò chuyện phiếm với anh. Nào ngờ người đàn ông này lại dễ ăn giấm chua như thế. Cô cười xòa nịnh bợ.
“Chúng ta đương nhiên giống vợ chồng già rồi.”
Mặt Hoàng Nam lúc này mới giãn ra, đuôi lông mày khẽ nhướng lên. Bàn tay thon dài khẽ véo lên cái má bầu bĩnh của cô.
Cô ngốc này hôm nay còn biết nịnh bợ. Quả nhiên có tiến bộ.
***
Bọn họ tổ chức một bữa tiệc BBQ trong sân vườn, Huy Dũng và Kim Thảo phụ trách phần thịt nướng. Hoàng Nam cùng Ngọc Anh chuẩn bị món ăn kèm.
“Anh lật lại đi, sắp khét rồi.” Kim Thảo quýnh lên khi thấy khói bốc ngày một nhiều.
“Cẩn thận bỏng.” Nguyễn Huy Dũng giữ cô lại, ngăn hành động dùng tay bóc thức ăn của cô.
Anh dùng kẹp thuần thục trở thịt, chọn một miếng đã chín mềm được cẩn thận thổi nguội rồi đưa lên miệng cô. Kim Thảo ngoan ngoãn há miệng ăn hết miếng anh đút.
“Siêu ngon luôn.” Kim Thảo đưa ngón tay cái lên biểu thị sự tán dương của bản thân. Lâu lắm rồi cô mới được ăn ngon và thoải mái như thế.
Ở bên Khắc Hưng tuy anh ta không bạc đãi cô về mặt vật chất nhưng mỗi bữa cơm đều giống như cực hình, vừa phải nhìn sắc mặt của anh ta lại vừa phải nơm nớp lo sợ. Giờ thì khác, cô ở bên Nguyễn Huy Dũng. Anh không yêu cầu cô phải trở thành một ai khác, chỉ cần là chính mình. Cô có thể cười cũng có thể khóc trước mặt anh. Anh tuyệt không hỏi nguyên nhân.
Nhìn cô vì một chuyện đơn giản như vậy mà vui vẻ khiến Huy Dũng càng xót xa. Người con gái này đã chịu bao nhiêu vất vả kia chứ?
“Từ nay về sau anh sẽ khiến em mỗi người đều vui vẻ.”
Nguyễn Huy Dũng bất ngờ ôm lấy cô. Từ trong biệt thự nhìn ra, hành động thân mật của bọn họ liền bị bắt gặp bởi hai cặp mắt, Kim Thảo xấu hổ khẽ đẩy người anh.
“Hoàng Nam và Ngọc Anh đang nhìn kìa.”
“Mặc kệ họ.” Anh lại gia tăng lực tay, siết cô chặt hơn.
Một đêm này bọn họ vô cùng tỉnh táo, Kim Thảo nằm trên giường lớn ấm áp và an toàn. Toàn tâm toàn ý một lần nữa dâng bản thân cho anh. Nguyễn Huy Dũng dùng hành động chứng minh tình yêu của mình. Liên tục giữ lấy người con gái dưới thân mà ân ái. Cuối cùng trước khi bình minh lên bọn họ mới thỏa mãn dừng lại.