Yêu Lần Nữa

Chương 35: Thỏa thuận



Chú Phúc đến trước cổng biệt thự của Huy Dũng cũng vừa lúc anh từ ngoài trở về. Trên tay còn cầm theo một túi hạt điều rang, đây là món mà Kim Thảo thích.

“Huy Dũng!” Chú Phúc gọi lớn, nét mặt hoang mang cầm tài liệu trên xe xuống.

“Có chuyện gì vậy chú Phúc.” Anh nhìn người đàn ông đột nhiên cảm thấy bất an trong lòng.

“Đây là đồ Kim Thảo kêu tôi mang về.”

Huy Dũng nhận lấy tài liệu, nét mặt từ kinh ngạc trở nên khó hiểu. Đây là chứng cứ phạm tội của Khắc Hưng.

“Kim Thảo đâu? Sao chú về một mình?” Giọng anh run run, nếu cô có ở đây chắc chắn sẽ tự mình giao nó cho anh, chứ không để người khác giữ tài liệu quan trọng như thế.

Chú Phúc nét mặt trở nên khó xử, dáng vẻ tự trách, ấp úng “Kim Thảo bị đám vệ sĩ giữ lại rồi, cô ấy kêu tôi mang về đây.”

Người đàn ông bắt đầu thuật lại sự việc, sau khi nghe xong Huy Dũng trở nên hoảng sợ, túi hạt điều trên tay rơi xuống đất văng tung tóe. Anh chẳng còn tâm trí để quan tâm đến nó, nhanh chóng liên lạc cho Hoàng Nam.

Ngọc Anh nghe tin liền hiểu chuyện gì đang xảy ra, cô cảm thấy vô cùng tự trách. Nếu cô không đem chuyện này nói với Kim Thảo chắc chắn cô ấy đã không gặp nguy hiểm.

“Giờ tự trách cũng không giúp được gì, huống hồ cô ấy hận Khắc Hưng như thế có cơ hội khiến hắn vào tù chắc chắn cô ấy không bỏ qua.” Huy Dũng mệt mỏi lấy tay che mặt. Hiện tại anh chỉ mong cô bình an, còn những chuyện khác anh không quan tâm nữa.

“Bây giờ em sẽ cho người lập án, dùng tài liệu này làm chứng cứ. Như vậy chúng ta sẽ có cớ để khám xét biệt thự của hắn ta.” Hoàng Nam nói xong liền nhanh chóng trở về bắt đầu hành động.

Chứng cứ rõ ràng nên bọn họ giải quyết rất nhanh, chỉ một vài giờ đã xin được lệnh khám xét.

“Anh đừng lo quá.” Hoàng Nam vỗ vai Huy Dũng, trấn an anh.

Chuyện này quá mức đột ngột, hai người bọn họ vừa xác định mối quan hệ thì đã xảy ra chuyện. Nếu là anh chắc chắn cũng sẽ phát điên.

“Được.”

Kim Thảo lê cơ thể đau nhức vào nhà tắm, thay ra một bộ đồ thoải mái dễ di chuyển. Nhìn gương mặt bầm tím cùng dấu tay trên mặt khiến cô tủi thân, hận ý đối với Khắc Hưng càng lớn.

“Đi được chưa?” Khắc Hưng gằn giọng, hắn không còn đủ kiên nhẫn nữa.

“Tài liệu đó tôi đã để ở một nơi rất an toàn, chỉ cần anh đồng ý sau khi lấy được nó thì thả tự do cho tôi thì tôi sẽ giao ra.”

Cô cố dùng giọng bình tĩnh thương lượng với hắn, thật chất đây vốn chỉ là cách để kéo dài thời gian, tìm cơ hội trốn khỏi nơi này.

“Cô dám ra điều kiện với tôi.” Khắc Hưng cười khẩy, không ngờ cô dám uy hiếp mình.

“Cùng lắm chúng ta cùng nhau đi xuống địa ngục, anh giết tôi thì tài liệu sẽ giao cho kẻ thù của anh. Đến lúc đó anh cũng không giữ nổi mình.” Kim Thảo chắc nịch nói, cô chẳng còn gì để mất nữa.

Không biết anh ta nghĩ gì, một lát sau khi suy nghĩ thì đồng ý thỏa thuận.

Khắc Hưng cho rằng, chỉ cần lấy được thứ anh ta muốn thì một cô gái như cô cũng không có khả năng phản kháng. Nên trước mắt đồng ý để cô an tâm.

Khi chiếc xe lăn bánh về phía khu rừng, không khí càng lúc càng trở nên ẩm ướt và nặng nề. Những tán cây rậm rạp phủ bóng xuống con đường, tạo nên một bầu không khí u ám và bí ẩn. Ẩn hiện giữa những hàng cây phía xa xa, là một ngôi nhà nhỏ, cô đơn và tách biệt.

Đây chính là nơi mà Kim Thảo đã tình cờ phát hiện ra trong một lần dã ngoại. Trong lúc cấp bách, cô đã nói dối Khắc Hưng rằng tài liệu quan trọng được giấu ở đây. Ngôi nhà nhỏ này nằm sâu trong khu rừng, cách xa mọi con đường chính, càng khiến anh ta tin tưởng.

Khi chiếc xe lăn chậm rồi dừng lại ở lối vào, hít một hơi thật sâu, cô bước ra khỏi xe và tiến về phía ngôi nhà. Ngôi nhà nhỏ bé và ọp ẹp, với những bức tường gỗ mục nát và mái nhà phủ đầy rêu. Cửa sổ bị đóng chặt, che khuất tầm nhìn vào bên trong. Kim Thảo do dự một lúc, rồi thận trọng mở cửa. Bên trong ngôi nhà tối om và ngột ngạt. Bụi bặm phủ dày trên sàn nhà và đồ đạc. Kim Thảo ho khan vì mùi ẩm mốc nồng nặc.

“Nó ở đâu?” Khắc Hưng nghi ngờ hỏi, giọng bực dọc.

“Ở đó.” Cô chỉ về một góc ở đằng xa.

Khắc Hưng lần mò trong bóng tối, cô cẩn thận lùi lại phía sau, nhân lúc anh ta không chú ý bắt đầu chạy.

Kim Thảo liều mạng chạy, đôi chân mỏi nhừ như muốn khuỵu xuống bất cứ lúc nào. Cô không dám ngoảnh đầu nhìn lại, nỗi sợ hãi thúc đẩy cô tiến về phía trước, dù biết rằng sức lực của một cô gái yếu đuối như cô không thể nào sánh bằng một người đàn ông lực lưỡng như Khắc Hưng.

Chỉ trong chốc lát, tiếng bước chân nặng nề của Khắc Hưng đã vang lên ngay phía sau. Kim Thảo cảm thấy trái tim mình như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực. Cô cố gắng tăng tốc, nhưng đôi chân đã không còn nghe theo sự điều khiển của lý trí.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.