Yêu Ma Đạo

Chương 170



Sắc mặt Nham Vân rất khó coi, rất khó coi, cười nhạo từ khóe miệng y cực kỳ chướng mắt, y không có rời đi mà ngược lại từng bước một chậm rãi hướng bọn họ đi tới………

Xích Luyện phát hiện Tích Duyên nhìn hướng sau lưng mình nên y chậm rãi quay đầu nhìn về phía Nham Vân, sau khi y nhìn thấy người tới là Nham Vân thì vẫn không kinh ngạc, y có vẻ rất bình tĩnh. Y cũng không biết hai người quen biết nhau, y giơ tay chỉnh lý y phục cho nam nhân, vạt áo của y phục nam nhân che lại chỗ kết hợp của 2 người, nhưng phân thân của y vẫn thong thả đâm chọc trong cơ thể nam nhân như cũ.

“Sao ngươi lại tới đây?”. Xích Luyện nhìn chằm chằm Nham Vân, cảm thấy có chút mất hứng.

“Dục trì (bể tắm) của ta, tại sao ta không thể tới, chê ta quấy rầy ngươi làm việc?”. Nham Vân hừ lạnh nhìn Xích Luyện 1 lát, ngược lại nhìn về phía Tích Duyên đang cưỡi ngồi trên người Xích Luyện, “Nhìn ngươi ngày thường bộ dáng thanh tâm quả dục (ít ham muốn) nhưng không ngờ ngươi lại như thế này……..Ha ha………”. Y châm chọc khiêu khích nở nụ cười vài tiếng thì không nói tiếp nữa.

Tích Duyên không nói chuyện, hắn cúi đầu, chậm rãi buộc lại vạt áo trước người, có thể tưởng tượng kế tiếp Nham Vân sẽ nói những gì, có bao nhiêu khó nghe, hắn không muốn nghe nhưng không cách nào đứng dậy như vậy………..

Bởi vì phân thân của Xích Luyện còn chôn ở trong thân thể hắn, hơn nữa hai tay Xích Luyện còn duỗi vào trong y phục của hắn, trước mặt Nham Vân bóp cặp mông của hắn, làm cho bí huyệt của hắn nuốt phân thân Xích Luyện càng sâu……..

Mí mắt Xích Luyện cũng chưa nâng một chút, nói với Nham Vân: “Ngươi tránh đi 1 lát đi”.

Nham vân cũng không đồng ý: “Cần gì phải tránh đi, dù sao trước kia ngươi cũng mang rất nhiều nữ nhân trở về làm loại sự tình này, có gì cần tránh đi, dù sao ta lại không ngại, ngươi làm việc của ngươi, ta nhìn là việc của ta”. Nham Vân tìm 1 chỗ ngồi xuống, ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm Tích Duyên.

Tích Duyên cảm giác được…….. Nhưng hắn nghe thấy rõ ràng hơn, “Dù sao trước kia ngươi cũng mang nhiều nữ nhân trở về”, Nham Vân là nói trước kia Xích Luyện mang nữ nhân trở về hoan ái nhưng còn lại là ở nơi này………

Hắn đột nhiên cảm thấy trong dạ dày cuộn trào 1 hồi, hắn bình tĩnh liếc mắt nhìn Xích Luyện một cái, trên mặt hắn tuy rằng bình tĩnh, lạnh nhạt nhưng trong lòng lại giống như bị người tàn nhẫn quất 1 roi. Xích Luyện đương nhiên đoán được nam nhân đang nghĩ gì nên Xích Luyện lập tức giải thích: “Đó là trước kia, hiện tại ta chỉ có ngươi”.

“……….”.

Nam nhân đã không nghe được sau đó Xích Luyện nói những gì, nói cái gì nữa đều là vô nghĩa, hắn hất tay Xích Luyện đang giữ chân hắn, Xích Luyện có chút sững sờ, vừa mới đang tốt đẹp nhưng hiện tại nam nhân lại có thể cự tuyệt y làm tiếp, hơn nữa hắn từ từ nhấc người lên làm cho phân thân của Xích Luyện trượt ra khỏi bí huyệt ướt át của hắn.

“Xích huynh đệ, trời tối rồi nên ta đi về trước, sáng sớm ngày mai ta phải đi xa”. Nam nhân cúi đầu suy nghĩ, ai cũng không thấy rõ vẻ mặt bây giờ của hắn, ngữ khí hắn rất nhu hòa rất bình tĩnh, hắn lấy cái quần ở bên cạnh qua chậm rãi mặc vào, ai hắn cũng không nhìn, tự cố mục chỉnh lý lại y phục của bản thân.

Xích Luyện hận Nham Vân muốn chết……….

Chưa cái gì ra cái gì………

Xích Luyện thậm chí cho rằng lúc này Nham Vân là cố ý hại mình, vạch ra chuyện xấu của mình, thấy động tác nam nhân từ tốn mặc y phục nhưng phân thân giữa háng Xích Luyện vẫn là nóng bỏng, cảm giác nóng rực cùng kích thước kia đều khá kinh người………

Xích Luyện kéo nam nhân, không cho nam nhân đi. Nham Vân ngồi ở bên cạnh nhìn bọn họ, ánh mắt y thủy chung dừng lại trên người nam nhân, thấy sắc mặt nam nhân càng ngày càng khó coi thì nụ cười lạnh ở khóe miệng y càng ngày càng đậm……..

“Ta nói Xích Luyện này, hắn không muốn cũng không sao, dù sao Đông các còn có một vị danh kỹ lần trước ngươi mang tới, dù sao đều để hạ hỏa, nam hay nữ đều giống nhau, làm gì cần tìm hắn, ngươi lại không cầu hắn “. Nham Vân ôn hoà tỏ vẻ, y là “bênh vực kẻ yếu” vì Xích Luyện, hoàn toàn coi thường cảm thụ của nam nhân.

Nham Vân chính là muốn làm cho nam nhân này biết kết cục làm loạn ở Nham môn của y, 2 canh giờ trước y mới dặn dò nam nhân không cần làm loạn ở Nham môn, vừa rồi khiến cho y nhìn đến một màn ghê tởm………

Chuyện này thật đúng là nếu nam nhân bị thượng còn chưa tính nhưng Xích Luyện là xà hình, thế nhưng cũng có thể cùng dã thú hoan ái, trong lòng nam nhân này rốt cuộc còn có 1 chút liêm sỉ nào không……..

Còn một bộ dáng rất………hưởng thụ……..

Quả thực Xích Luyện không cầu người, Xích Luyện bị Nham Vân đả kích đến không nói nên lời, mà ở trong mắt nam nhân hình như 2 người giống như đồng minh, mà Xích Luyện trầm mặc ở trong mắt hắn càng giống như là lảng tránh.

“Đó là trước kia”. Xích Luyện cầm chặt cổ tay nam nhân, “Thật lâu ta không chạm vào nữ nhân, đều là chuyện trước kia, đó là trước kia……”. Y lặp lại mấy lần, nhìn thấy nam nhân không có phản ứng thì y có chút sốt ruột. Y hy vọng nam nhân có chút phản ứng với mình………

“Nga”. Nam nhân đáp một tiếng, sau đó hắn nhìn Xích Luyện 1 lát thì nói, “Xích huynh đệ, ngươi không cần giải thích với ta, đó là việc riêng của ngươi, không cần công đạo với ta”. Hắn có chút cam chịu.

“Giả bộ tốt lắm, ngươi là người đại lương thiện, thật là vĩ đại”. Nham Vân ở bên cạnh cảm thán, y xoa tóc 1 chút, thình lình nhìn về phía nam nhân có vẻ mặt khó coi, “Trước kia ngươi có tên là [tiện nhân], hiện tại ngươi làm bộ thanh cao có phần quá muộn, thời điểm Xích Luyện muốn làm ngươi thì ngươi liền mở chân ra là được, cần gì quản nhiều như vậy, dù sao ngươi trời sinh khiếm thao”.

“Phải không?”. Nam nhân thấp giọng hỏi lại một câu, không biết là đang hỏi ai.

Xích Luyện nhíu mày 1 chút, nhìn qua nhìn lại 2 người 1 lát, Xích Luyện rất trấn định giải thích với nam nhân: “Ngươi không nên nghe Nham Vân hồ ngôn loạn ngữ (nói bậy).……”.

“Ta không có hồ ngôn loạn ngữ, trong lòng hắn rõ ràng hiểu rất rõ phải không, [tiện nhân], có phải ai cũng có thể làm phu quân của hắn hay không, trong lòng hắn so với ai khác đều hiểu rõ”. Nham Vân ngắt lời Xích Luyện, những câu nói của Nham Vân đều nhằm vào nam nhân, thấy sắc mặt nam nhân trắng bệch, hai tròng mắt phiếm, bộ dáng một bộ sắp khóc thì Nham Vân mới chậm rãi ngậm miệng lại.

Cặp xích mâu kia của Xích Luyện lạnh lùng liếc Nham Vân một cái: “Hắn là người của ta, không liên can tới ngươi, hắn là người thế nào thì không cần ngươi đánh giá, ngươi cũng không có tư cách đánh giá lung tung, tuy rằng ngươi là môn chủ Nham môn nhưng chúng ta là quan hệ hợp tác, ngươi tốt nhất không cần nháo đến tình trạng không thể vãn hồi”.

Nam nhân chậm chạp ngẩng đầu, ánh mắt hắn ôn nhu nhìn về phía Xích Luyện, hắn gần như bị câu nói này của Xích Luyện làm cảm động, thời điểm Xích Luyện sáp tới hôn hắn thì lông mi hắn chỉ nhẹ nhàng rung động 1 chút, hờn dỗi tiếp nhận nụ hôn của Xích Luyện………

Mà Nham Vân thì vẫn đứng ở bên cạnh hai người, lạnh lùng nhìn chăm chú vào bọn họ, “Hừ”. Nham Vân phất tay áo rời đi, hai người vẫn là làm đến cuối cùng, hoan ái có chút điên cuồng làm cho hai chân nam nhân như nhũn ra.

Khi nam nhân trở lại phòng mình thì hắn cảm giác được trong phòng có người, hắn vừa mới chuẩn bị đốt nến thì cổ tay bị tóm lấy, lực đạo kia mạnh tới dọa người giống như muốn bẻ gẫy tay hắn.

Là Phật Hàng sao……….

Nam nhân không rõ lắm bởi vì trong phòng không có cửa sổ cũng không có đèn nên rất tối. Thỉnh thoảng Phật Hàng sẽ đến phòng hắn chờ hắn, hắn không muốn làm, hắn cùng với Xích Luyện ở bờ dục trì làm rất lâu khiến hiện tại hắn có chút lực bất tòng tâm………

“Phật Hàng?’.

“……..”. Đối phương không có trả lời nhưng mà kéo nam nhân vào trong phòng.

“Ngày mai chúng ta sẽ rời đi, đêm nay nên đi nghỉ sớm đi rồi sáng mai sẽ đi”. Nam nhân khéo léo đưa ra đề nghị.

“………”. Đối phương vẫn là không nói gì.

Nam nhân cảm giác được đối phương đang cởi y phục của hắn, hắn không có cự tuyệt nhưng mà động tác của đối phương rất thô lỗ, gần như muốn lôi đai lưng hắn ra làm hắn có chút đau.

Hắn nhíu mày 1 chút, không quá thích ứng loại cảm giác này, đôi mắt hắn bình tĩnh nhìn người trước mặt nói: “Lúc nãy ta vừa gặp môn chủ Nham môn………”. Thanh âm hắn có chút nhỏ.

“………..”. Động tác của đối phương tạm dừng hai giây, tiếp theo xé y phục của nam nhân……..

“Ta nói với y chuyện chào từ biệt, y thực nhiệt tình mời chúng ta ở lại thêm mấy ngày nhưng như vậy không tiện lắm, thật ra y là người rất tốt chỉ là độc miệng 1 chút……..”. Nam nhân nhớ lại lúc nãy hắn bị vũ nhục, quả thực hắn muốn khóc nhưng hắn không có, hắn tiếp tục thấp giọng nói, “Ngươi nói sau khi chúng ta rời đi Nham môn đi tới Thanh Sơn thì sao? Ta muốn đi gặp Liễu Phong……..”.

“Không cho phép đi”. Đối phương lên tiếng.

“Tại sao?”. Nam nhân mới vừa hỏi xong thì cảm giác được thanh âm đối phương bất thường, không phải Phật Hàng……..

Nam nhân đột nhiên ngẩng đầu, lại bị tát 1 cái đến nỗi té ở bên giường, lực đạo của bàn tay kia rất nặng, tát đến bên tai hắn ong ong, trong miệng hắn có chút vị máu tanh đang lan tràn, hắn nghe được bên tai có người mắng hắn, hắn rất nhanh liền phân biệt ra chủ nhân của âm thanh đó………Là Nham Vân………..

“Ngươi đồ [tiện nhân] này còn muốn đi tìm Liễu Phong, đi Thanh Sơn, chẳng những dám tranh luận mà còn dám làm cho ta không cần lại đi đỉnh tụ linh, ngươi có thân phận gì, ngươi có tư cách gì bảo ta không cần lại đi tới đó, có phải chuẩn bị mang tình lang đi vào trong đó hẹn hò hay không, ân?”. Nham Vân thô lỗ nắm cằm nam nhân khiến nam nhân ngẩng đầu nhìn y.

“Ngươi nói hưu nói vượn”.(nói bậy)

“Ta nói bậy?”. Thanh âm Nham Vân trở nên càng nguy hiểm, không thấy rõ vẻ mặt bây giờ của y.

Nam nhân cảm giác được lãnh khí nguy hiểm ở bên cạnh, “Đừng tới đây, ngươi tránh ra……..”.

Trong bóng đêm, mấy đại huyệt của nam nhân bị điểm trúng, bởi vì phía trước hoan ái quá mức điên cuồng làm cho hắn ngoại trừ mỏi mệt ra thì không có khí lực gì, hắn mệt chết đi, bị làm tới 2 chân như nhũn ra, tứ chi vô lực.

“Ngươi không muốn ta tới thì ta cố tình muốn tới”.

“Không nên cởi y phục của ta………”.

“Ngươi không muốn ta thay ngươi cởi ra thì ta cố tình thích thay ngươi cởi, ha ha”. Nham Vân cười lạnh, dùng sức xé y phục nam nhân đang dùng sức túm, trong bóng tối nam nhân nghe được thanh âm y phục bị xé nát……..

Nghe thanh âm kia mà nam nhân kinh hồn bạt vía, Nham Vân rất thô lỗ, trực tiếp bức hắn tới bên giường, y phục trên người hắn đều bị xé nát.

“Nham Vân…….”.

“Gọi ta thân thiết như vậy làm cái gì, ta với ngươi lại không quen”. Nham Vân lạnh như băng cười nhạo nam nhân, thanh âm của y giống như 1 cái băng trùy(nhũ băng) đâm vào tâm nam nhân.

Không quen………

Từng ngày ngày đêm đêm thân mật mà không quen sao?

Nam nhân không biết nên nói cái gì, khi Nham Vân xé nát y phục của hắn thì hắn có chút sửng sốt, không xác định Nham Vân sẽ đối hắn làm cái gì, khi Nham Vân nắm lấy chân của hắn, bức hắn tách 2 chân ra thì cả người hắn đều nhanh tan vỡ, hắn rốt cuộc không thể chịu đựng được đối đãi như vậy, hắn là người, có máu có thịt……..

Cho dù nhắn bình tĩnh như thế nào, lại lãnh tĩnh như thế nào thì bất quá hắn chỉ là 1 phàm nhân mà thôi, hắn sẽ đau lòng, hắn sẽ bị thương……..

Nam nhân không cảm giác được cái gì, hắn không thấy rõ biểu tình của Nham Vân, hắn cảm giác được tay của Nham Vân chế trụ phân thân của hắn, Nham Vân ghé vào lỗ tai hắn mắng hắn mắng thật sự khó nghe………

Nam nhân giơ tay tát lại Nham Vân 1 cái, hắn dùng lực đá văng Nham Vân ra, cầm lấy chăn trên giường bọc người lại, muốn đi ra ngoài, sắc mặt hắn có chút tái nhợt……..

Nhưng mà Nham Vân đâu có dễ dàng bỏ qua cho nam nhân như vậy, y chặn ở cửa, tùy ý nam nhân đẩy ra sao, đánh đá y ra sao thì y cũng không nhúc nhích, còn tát nam nhân mấy bạt tai mạn, mặt nam nhân bị đánh cho có chút sưng đỏ.

Nhưng càng nhiều là tức giận khôn cùng………

Nham Vân đè nam nhân trở về trên giường, nắm cằm nam nhân: “Nếu ngươi lại lộn xộn thì ta sẽ cho đệ tử đi vào gian ngươi, đến lúc đó xem ngươi còn có thể thanh cao tới đâu”.

“Ngươi đồ súc sinh”. Nam nhân rốt cuộc không thể bình tĩnh nữa, hai tay hắn ngăn lại tay Nham Vân đang duỗi tới để xâm phạm hắn, “Tránh ra! Ta là sư thúc của ngươi! Ngươi không thể như vậy!”.

“Cũng không phải chưa làm qua, thời điểm ta thấy ngươi cùng xà yêu hoan ái thì ngươi rất hưởng thụ, ở trước mặt ta thì giả thanh cao?”. Nham Vân giơ tay giật lấy chăn che trên người nam nhân, toàn thân nam nhân phơi bày ở trước mặt y, đôi mắt y thích ứng bóng tối có thể nhìn rõ thân thể trần trụi của nam nhân, cùng với bộ dáng khóc lóc của nam nhân. Cái này càng thêm kích thích ham muốn lăng nhục nam nhân của y……..

Nam nhân chỉ cảm thấy chính mình bị Nham Vân xoa tới xoa lui, ngón tay y liên tục kéo bóp nhũ tiêm mẫn cảm của nam nhân………

“Ở trong mắt ngươi thì có khi nào ta từng sạch sẽ?”. Nam nhân nghẹn ngào, Nham Vân nghe được thanh âm nức nở của nam nhân, động tác của ngón tay dừng lại ngẩng đầu nhìn nam nhân.

Nam nhân thậm chí nghĩ đến Nham Vân sẽ buông tha cho mình……….

Nhưng mà giây tiếp theo ngón tay Nham Vân trực tiếp cường ngạnh xâm nhập thân thể hắn, giống như vũ nhục hắn, ngón tay loạn co loạn đâm lung tung ở trong cơ thể hắn, hắn bị động tác thô lỗ của Nham Vân biến thành rất đau.

Nếu là Cửu Hoàng thì nhất định sẽ không đối hắn như vậy………

Cho dù Mạt Đồng có quá phận thì cũng sẽ không vũ nhục hắn như vậy, chà đạp lên tôn nghiêm của hắn……..

Xích Luyện cũng sẽ không thô lỗ như vậy…….

Phật Hàng càng sẽ không đối hắn như vậy……..

Nham Vân liền giống như là một cái ma chướng vây hãm hắn khiến hắn không thể siêu thoát………

Ngón tay kia ở trong cơ thể nam nhân thô lỗ đâm một trận, 4 ngón tay ở trong cơ thể hắn khuấy đảo, bởi vì trước đó đã làm cùng Xích Luyện nên ngón tay rất dễ dàng trượt đi vào, khi hắn nhận thấy Nham Vân còn muốn tăng thêm ngón tay thì hắn hoảng sợ………

Đã 4 ngón rồi mà còn muốn thêm nữa sao…………

“Ta không muốn”. Nam nhân lắc đầu, hắn nhận ra ý đồ của Nham Vân.

Nắm tay Nham Vân chậm rãi đi vào trong cơ thể nam nhân, cổ tay trắng nõn của y bị bí huyệt của nam nhân chậm rãi nuốt hết, bí huyệt nam nhân bị kéo căng ra, rất căng………

Bây giờ nam nhân ngay cả động cũng không dám động, hô hấp của hắn trở nên cẩn thận, hắn đau quá, rất trướng, nắm tay Nham Vân chậm rãi không có vào thân thể hắn, cái loại cảm giác này khó chịu đến nỗi làm cho hắn ngất xỉu mấy lần. Hai chân hắn mở rộng, bí huyệt hoàn toàn bại lộ trước mắt Nham Vân, mà khi Nham Vân nhìn đến bí huyệt của hắn nuốt hết hoàn toàn nắm tay của mình thì cái loại cảm giác này khiến cho tim Nham Vân dần dần đập nhanh hơn………..

Nam nhân này thế nhưng toàn bộ đều nuốt đi vào………

Nham Vân không chớp mắt nhìn chằm chằm phía dưới của nam nhân, ánh mắt thị gian này làm cho nam nhân có chút khó chịu……..

Trong cơ thể nam nhân dị thường nóng ướt, chặt chẽ lại mềm mại, nắm tay Nham Vân chôn ở trong cơ thể nam nhân, y nhẹ nhàng khẽ động, chợt nghe đến nam nhân rên rỉ, nam nhân bị trêu chọc đến có chút hỗn loạn khiến cho lông mi nam nhân bất an khẽ run rẩy……..

Nham Vân mở chân nam nhân ra, thưởng thức thân thể nam nhân một trận, nắm tay y ở trong cơ thể nóng ướt của nam nhân nhẹ nhàng động hai cái, đôi mắt thích ứng bóng tối nhìn thấy đôi môi nam nhân run rẩy nhìn y chăm chú, y cũng không muốn liền chấm dứt nhanh như vậy, y chơi đùa 1 lát thì cảm thấy phản ứng của nam nhân nhạt nhẽo nên rút tay khỏi giữa mông của nam nhân, hậu huyệt của nam nhân cấp tốc co lại, khôi phục trạng thái chặt chẽ lúc đầu.

“Ngươi đi ra ngoài……..”. Nam nhân mới vừa thở dài 1 hơi, nhưng rất nhanh thì hắn cảm giác được hai chân bị tách ra, 1 cái vật thể cứng rắn cực nóng lập tức nhảy vào trong cơ thể hắn, vùi vào chỗ sâu nóng ướt trong cơ thể hắn……….. Đó là phân thân của Nham Vân……..

Nam nhân còn chưa hít thở xong thì cảm giác được phân thân trong cơ thể bắt đầu lay động liên tục, Nham Vân kéo chân hắn ra, tách 2 chân hắn tới cực hạn, y mạnh mẽ ra vào thân thể rộng mở nam nhân, xâm nhập cường thế mà thô bạo, nam nhân bị đâm đến nỗi hàm răng liên tục va chạm vào nhau, chỉ nghe một trận tiếng va chạm thân thể dồn dập, nam nhân vô lực hỗn loạn rên rỉ.

Thanh âm kia giống như tiếng khóc thảm thiết………..

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.