Yêu Ma Đạo

Chương 246



Nam nhân luống cuống. Thật giống như nữ nhân hồng hạnh xuất tường (ngoại tình), bị tướng công tróc gian tại giường………

Cái loại tâm tình khẩn trương lại bối rối này làm cho nam nhân nghĩ muốn tiến vào trong nước, nhưng Cửu Hoàng lại thuận thế hôn hắn, làm cho hắn trốn cũng trốn không thoát, hắn thực sợ hãi bị phát hiện………

Đầu lưỡi của Cửu Hoàng rời khỏi cái lưỡi mềm mại của nam nhân, hôn nhẹ nam nhân 2 cái, mà khí diễm của miệng nam nhân phun ra giống như muốn làm phỏng môi của Cửu Hoàng, nam nhân rất có cảm giác, giấu đều giấu không được, liền ngay cả Cửu Hoàng đều có thể cảm nhận được nhu cầu của nam nhân.

Nam nhân thực mẫn cảm. Nhưng lại thực dễ dàng liền bị khơi mào cảm giác…….

Cửu Hoàng có thể cảm giác được sự khẩn trương của nam nhân, môi của y dán môi của nam nhân, ái muội ma xát trên môi của nam nhân, nhẹ nhàng cọ cọ, nhưng không có xâm nhập.

Chóp mũi tinh xảo lại trắng nõn của Cửu Hoàng nhẹ nhàng mà để ở hai má bị hơi nước cùng mồ hôi làm ướt át của nam nhân……..

Chậm rãi ma xát.

Ái muội đảo quanh.

Chóp mũi tinh xảo kia ái muội khẽ trượt trên sườn mặt của nam nhân…….

Nam nhân hé miệng, phun ra rên rỉ yếu ớt.

Nam nhân nhịn không được. Thật sự nhìn không được ………..

Mà Cửu Hoàng đang không ngừng xoa nắn thân thể nam nhân, làm cho nam nhân ngoại trừ mẫn cảm phát run ra thì hắn thậm chí còn manh phát 1 loại giác rất muốn bị ôm……….

Nam nhân không có kiềm chế chính mình.

Hắn thừa nhận. Hắn có cảm giác, cho dù trên miệng hắn phủ nhận, ngạnh vật giữa giữa hai chân của hắn cũng chứng minh hết thảy rồi, nam nhân chỉ cảm thấy hai má đang thiêu đốt, cảm giác tê dại trên môi kia khát vọng bị người đụng vào, hắn không khống chế được loại cảm giác này.

Tâm tình của nam nhân thực hỗn loạn.

Cửu Hoàng vừa rồi nói với nam nhân, nói Xích Luyện tới đây, chính là y cũng không buông nam nhân ra, làm cho nam nhân muốn tránh cũng tránh không được, tại trong ôn tuyền này thì nam nhân cũng không có địa phương có thể trốn.

Tình huống này thực không xong.

Thực không xong……..

Mà lúc này nam nhân căn bản nhìn không thấy tình huống ở phía sau.

Đương nhiên nam nhân đang khẩn trương cũng không biết Xích Luyện luyện ở chỗ sáng sủa rất xa, mà Xích Luyện đang đàm sự cùng vị lão bản đã trò chuyện với nam nhân trước đó.

Mà theo bên kia bọn họ nhìn qua thì bên này cũng một mảnh tối đen, căn bản đều không nhìn thấy cái gì.

Đương nhiên, tình huống này đều chỉ có Cửu Hoàng đang đối diện hướng kia mới có thể nhìn thấy, chỉ có y biết chân tướng, đồng thời y cũng cảm giác được nam nhân khẩn trương ghì chặt y.

“Phải chờ Xích Luyện tới đây thì ngươi mới bằng lòng chủ động ôm ta?”. Cửu Hoàng cười nam nhân thực nhiệt tình, nhưng nam nhân lại phi thường bất đắc dĩ, nam nhân vừa khẩn trương lại không dám quay đầu lại nhìn.

Cửu Hoàng áp trụ nam nhân, mà lúc này nam nhân lại gắt gao ôm Cửu Hoàng, để Cửu Hoàng áp trụ hắn, hắn lại là hết cách đành cúi đầu chôn ở ngực của Cửu Hoàng.

“Làm sao bây giờ?”. Nam nhân nhìn về phía Cửu Hoàng.

Nam nhân đưa lưng về phía bên cạnh ao, không dám quay đầu lại nhìn.

Cửu Hoàng liếc mắt ngắm phía sau của nam nhân một cái, Xích Luyện cách y rất xa, căn bản là nhìn không thấy tình huống bên này: “Xích Luyện nhìn thấy ta, nhưng y hẳn là không nhận ra ngươi”.

Kỳ thật Xích Luyện căn bản là không nhìn thấy Cửu Hoàng.

Vì đạt tới hiệu quả mong muốn nên Cửu Hoàng mới ra hạ sách này, y bảo nam nhân ngàn vạn lần đừng quay đầu lại, nếu không sẽ bị phát hiện, mà nam nhân cũng đích xác nghe được xa xa tựa hồ có thanh âm có người nói chuyện với nhau.

“Hiện giờ làm sao bây giờ?”. Nam nhân có chút nôn nóng, hắn vừa hỏi Cửu Hoàng vừa giơ tay kéo y sam trong nước, dùng y sam che chắn trước người, “Ngươi mau để ta đi lên”.

“Hiện nay ngươi đi ra ngoài thì chẳng những sẽ bị Xích Luyện phát hiện, còn có thể bị y thấy sạch”. Cửu Hoàng tiến đến bên môi của nam nhân, nhẹ hôn nam nhân đang khẩn trương, “Làm xong lại đi, sẽ không bị phát hiện”.

“……….”

“Ngươi càng động càng dễ dàng bị phát hiện”. Cửu Hoàng nhắc nhở nam nhân, động tác rất nhẹ kéo y sam nam nhân che ở trên người nam nhân ra, “Vòng qua thắt lưng của ta, ôm sát ta”.

“……..”. Nam nhân do dự.

“Nhanh lên”. Cửu Hoàng hoãn thanh thúc giục nam nhân, con ngươi ôn hòa kia nhìn chăm chú vào nam nhân.

Ở dưới tình huống không có biện pháp, nam nhân cũng chỉ hảo dựa theo Cửu Hoàng nói mà làm, chân vòng qua thắt lưng của Cửu Hoàng, hai tay ôm lưng của Cửu Hoàng, cả người hắn đều rộng mở vì Cửu Hoàng, Cửu Hoàng càng thêm thuận lợi ôm hắn.

Cửu Hoàng ôm thắt lưng của nam nhân, hôn môi của nam nhân, y xâm chiếm thân thể của nam nhân, thân thể của nam nhân thực nóng thực nóng, hơn nữa nam nhân rất khẩn trương, làm cho thân thể không ngừng buộc chặt, làm cho y thực thoải mái.

“Ngươi không cần gạt ta”. Nam nhân thấp giọng ghé vào lỗ tai nhắc nhở Cửu Hoàng, hắn cảm giác Cửu Hoàng dùng sức chế trụ chân của hắn, lực đạo va chạm ôn nhu chầm chậm cũng trở nên mạnh mẻ.

Cửu Hoàng thực trấn định: “Ta lừa ngươi cái gì?”. Y đặt nam nhân ở bên cạnh ao, hôn môi của nam nhân, con ngươi biếng nhác của y thỉnh thoảng nhìn Xích Luyện ở xa xa.

Xích Luyện chưa từng tới đây………

Nam nhân không nói chuyện.

Mỗi khi tới thời điểm Cửu Hoàng động dục, đồng tử sắc bến kia đều sẽ biến thành màu lam nhạt, chính là hiện tại căn bản là không có biến hóa, nam nhân có chút run lên, hắn biết Cửu Hoàng còn chưa hoàn toàn tiến vào trạng thái, hắn thậm chí có chút sợ hãi, còn chưa động dục đều làm cho hắn không chịu nổi như thế, thực tới thời điểm kia rồi thì hắn có thể sẽ bị làm tới nát tan.

Nam nhân tùy ý Cửu Hoàng hôn, cảm giác được Cửu Hoàng hôn càng ngày càng sâu, hắn cũng chỉ có thể đè nén tiếng thở dốc của chính mình, kiềm nén, nhẹ nhàng chậm chạp phun ra hít vào, nếu là động tĩnh quá lớn thì Xích Luyện khẳng định sẽ phát hiện.

“Ngươi nhẹ một chút, không cần dùng sức như thế”. Hai tay của nam nhân vịn vai Cửu Hoàng, nhẹ giọng nhắc nhở Cửu Hoàng, nhìn thấy Cửu Hoàng biếng nhác nhìn hắn một cái thì hắn nói bổ sung: “Sẽ bị phát hiện”.

“Sẽ không bị phát hiện”. Cửu Hoàng hoãn thanh nói xong, y bế nam nhân đi ra từ trong nước, trực tiếp thả nam nhân tại bờ ao, nam nhân thất thanh kêu ra tiếng.

“Ngươi làm cái gì?”. Nam nhân ngã trên mặt đất, cả người hắn bại lộ ở dưới ánh trăng, bọt nước trên người của hắn khiến cho da thịt hắn nhìn qua càng thêm quang hoa dụ nhân………

Nam nhân chỉ cảm thấy xong rồi.

Bên này động tĩnh lớn như vậy, Xích Luyện tuyệt đối sẽ nghe thấy, hơn nữa giờ này khắc này, Cửu Hoàng cũng tách chân của nam nhân ra, đặt ở trên người của Cửu Hoàng, làm cho nam nhân trở tay không kịp.

Cái này hoàn toàn đã không có nước ao che chắn, nam nhân chỉ cảm thấy gió lạnh thấu xương, trên mặt đất lại là lạnh lẻo như vậy, nhưng đô môi cực nóng của Cửu Hoàng lại hôn tới hắn thở không nổi, động dẫn càng ngày càng mạnh làm cho cả cả thân thể hắn đều nhanh sắp bị thiêu đốt……..

Cửu Hoàng thế nhưng cố ý bế nam nhân ra………

Vẻ mặt nam nhân phức tạp nhìn chằm chằm vẻ mặt biếng nhác của Cửu Hoàng, Cửu Hoàng hôn hắn tới tới lui lui, hắn cũng bắt đầu xoay đầu né tránh, hai tay của hắn bắt đầu đẩy Cửu Hoàng ra.

Cửu Hoàng ngăn chặn hai tay của nam nhân, giữ lấy đôi môi của nam nhân, hôn mút nam nhân thật sâu……..

Trong lòng của nam nhân thập phần sốt ruột, tim loạn đập thình thịch, hắn không muốn để Xích Luyện nhìn thấy hắn làm loại chuyện này cùng với Cửu Hoàng, vô luận là ai thì hắn cũng không nghĩ muốn, huống chi Xích Luyện vẫn là người trải qua rối rắm cùng hắn, nhưng Cửu Hoàng lại bế hắn ra, làm cho hắn không có gì che chắn nằm ở bờ ao, hiện tại lại trực tiếp ôm hắn ở bờ ao, điều này làm cho hắn vô cùng rối loạn.

Bị nhìn thấy.

Bị phát hiện.

Xong rồi.

Hoàn toàn xong rồi………

Ngay tại thời điểm nam nhân hầu như tuyệt vọng thì Cửu Hoàng vừa sâu lại chậm hôn nam nhân, vừa hàm hồ nói một câu ở miệng nam nhân: “Làm gì sợ Xích Luyện như vậy, ngươi thích y?”

“………”.

“Để ý cảm thụ của Xích Luyện như vậy?”. Cửu Hoàng lên tiếng truy hỏi.

“……..”

Cửu Hoàng buông môi của nam nhân ra, nam nhân quay mặt qua chỗ khác, tạm thời không muốn nhìn Cửu Hoàng, nhưng tiếp đó Cửu Hoàng trở nên thực dùng sức, làm cho hắn không thể không lại nhìn Cửu Hoàng.

“Nhẹ 1 chút”. Nam nhân thấp giọng nói, đáy mắt có chút ướt át.

Hiện tại nam nhân không dám nhìn phía sau, sợ nhìn thấy thần tình vẻ mặt tái nhợt của Xích Luyện, hắn nhắm mắt lại, cầm lấy cánh tay của Cửu Hoàng, không ngừng xiết chặt theo động tác của Cửu Hoàng……..

“Ngươi nghĩ muốn mưu sát thân phu (chồng), thả lỏng một chút”. Cửu Hoàng cúi đầu nhìn nam nhân, nhìn thấy biểu tình thương tâm trên mặt của nam nhân, càng làm y bế nam nhân đứng lên, làm cho nam nhân đối mặt Xích Luyện……..

Nam nhân hoàn toàn không có chủ trương………

Nam nhân xấu hổ tới nỗi không ngước mắt lên được, căn bản là không dám nhìn Xích Luyện, nhưng thân thể lại chịu đựng cảm giác nóng lạnh đan xen mà Cửu Hoàng gây ra cho hắn, cái loại cảm giác này rất rõ ràng.

Căn bản là không thể chạy thoát.

Nam nhân cúi đầu, không dám nhìn, bốn phía im lặng tới đáng sợ.

Trừ bỏ thanh âm của nước chảy, cùng với khi hai người giao triền phát ra thanh âm, thanh âm nói chuyện kia thản nhiên dừng lại, nam nhân chỉ cảm thấy tim của chính mình sắp vọt ra ngoài.

“Cửu Hoàng, ngươi……..”. Nam nhân cảm giác được tay Cửu Hoàng chế trụ hai chân của hắn, đột nhiên dùng sức tách chân của hắn ra, trong ôn nhu của Cửu Hoàng mang theo cường thế, lại làm cho hô hấp của hắn đều run rẩy.

“Ta như thế nào?”. Cửu Hoàng hôn vành tai của nam nhân, ôn hòa nói: “Ta chỉ là muốn làm cho Xích Luyện nhìn rõ hơn 1 chút mà thôi, ngươi cúi đầu làm cái gì, như vậy y không thấy rõ bộ dáng của ngươi lắm”.

Nam nhân lắc đầu. Hai tay của hắn che mặt lại, Cửu Hoàng gỡ tay của hắn ra, nắm lấy 2 tay của hắn, làm cho hắn ngẩng đầu, hắn chỉ có thể bị bắt ngẩng đầu nhìn về phía Xích Luyện xa xa………

Xích Luyện đang diện vô biểu tình (mặt than, mặt ko chút cảm xúc) nhìn chằm chằm bọn họ bên này……..

Nam nhân cứng ngắc.

Nam nhân thậm chí thiếu chút nữa nghĩ đến chính mình giây tiếp theo liền hồn phi phách tán, cái loại cảm giác này khó có thể hình dung, hơn nữa Cửu Hoàng còn tại bên tai hắn không ngừng nhắc nhở hắn, làm cho hắn rất xấu hổ, chính mình sớm vạn kiếp bất phục.

“Không cần”. Nam nhân lắc đầu, “Không nên nhìn, đừng như vậy”. Hắn cũng không biết, lời này là nói cho Cửu Hoàng nghe, hay là nói cho Xích Luyện nghe, lại hoặc là nói cho chính hắn nghe…….

Nam nhân lấy tay che mặt lại, che cũng ngăn không được, hắn có vẻ thực chật vật, Cửu Hoàng vịn thắt lưng của hắn, làm cho hắn quỳ rạp trên mặt đất, đường cong của lưng hắn thực lưu sướng (mượt mà, lưu loát), bụng Cửu Hoàng dán lên lưng của hắn, dán tại bên tai hắn, biếng nhác an ủi hắn mấy câu, bảo hắn không cần sợ hãi, nhìn thì nhìn, Xích Luyện cũng không phải không biết quan hệ của bọn họ.

Nhưng nam nhân vẫn là rất khó qua.

Ám vệ của Cửu Hoàng hoàn toàn phản tác dụng, chẳng những không có làm cho nam nhân bình tĩnh, ngược lại làm cho hắn càng thêm hỗn loạn. Hắn nghiêng đầu, muốn gọi Cửu Hoàng ngừng lại, hắn vừa mới quay đầu liền nhìn thấy trong con ngươi biếng nhác của Cửu Hoàng ẩn ẩn vài phần lam nhạt mê người………

Cửu Hoàng động dục.

Chuyện này đối nam nhân mà nói, chắc chắn là họa vô đơn chí.

Khí lực của Cửu Hoàng rất lớn, nhưng y cũng không thô bạo áp chế nam nhân, nhiều lắm chỉ có thể nói làm cho nam nhân không thể giãy dụa, nhưng lại không thương hại tới thân thể của nam nhân.

Nam nhân hoàn toàn mất đi phản kháng.

Nhưng nam nhân không nghĩ tới tầm mắt của Xích Luyện chỉ dừng lại bên này trong chốc lát, sau đó liền giống như cái gì cũng chưa nhìn thấy…….

Xích Luyện là không phát hiện?

Hay là không nghĩ lại nhìn hắn?

Ngay tại thời điểm nam nhân nghi hoặc thì Cửu Hoàng tiến đến bên tai nam nhân, nói: “Ta sớm lập kết giới, Xích Luyện không nhìn thấy”. Y kéo tay của nam nhân, làm cho nam nhân chạm vào phía trước………

Không khí phía trước lập tức nổi lên gợn sóng…….

Cả trái tim nam nhân đều xao động hỗn loạn, cảm giác này thay đổi rất nhanh, làm cho hắn khó có thể thừa nhận, hắn đột nhiên ý thức được bị Cửu Hoàng trêu đùa như vậy, hắn không nói gì.

Xích Luyện rất nhanh liền rời đi.

Vị lão bản đàm xong sự tình cùng Xích Luyện thì cũng đi rồi.

Nam nhân biết Cửu Hoàng phát tác rồi, một chốc cũng không chấm dứt được, nhưng là không nghĩ tới Cửu Hoàng có thể làm lâu như vậy, từ đêm khuya tới tảng sáng hôm sau, Cửu Hoàng đều vẫn ôm hắn.

Tối hôm qua nam nhân bị kinh hoảng, lại bị Cửu Hoàng ôm tới mệt mỏi không chịu nổi, hắn bị hôn tới không khí lực, từ bờ ao tới trong nước, lại từ trong nước tới trên bờ, thể lực của Cửu Hoàng làm cho hắn chịu không thấu.

Mồ hôi của Cửu Hoàng rơi ở trên người của nam nhân, nam nhân chỉ cảm thấy nóng bỏng cùng nóng rực, cái loại cảm giác này giống như muốn tổn thương người khác, quá mức rõ ràng, muốn tránh cũng tránh không được.

Cuối cùng nam nhân quỳ rạp trên mặt đất, hai tay của Cửu Hoàng chống tại 2 bên hông của hắn, đầu bạc kia buông ở trên người của hắn, hắn chỉ cảm thấy không có khí lực, cảm giác mãnh liệt kia cũng làm cho trong miệng hắn phát ra than nhẹ……..

Nam nhân cảm thấy Cửu Hoàng tựa hồ cả đêm cũng không nghỉ ngơi qua, tảng sáng hôm sau, ánh trăng bị che lại, không trung trở nên hơi hơi trắng, tung bay nhiều chấm bông tuyết nhỏ.

Nam nhân cảm giác được lúc này Cửu Hoàng mới dừng lại, cười hì hì ghé vào trên người hắn, hắn bán híp hai tròng mắt, mệt mỏi nhìn Cửu Hoàng: “Đủ rồi?”. Hắn hỏi Cửu Hoàng, cho rằng Cửu Hoàng đã làm xong.

Nhưng khi nam nhân nhìn tới con ngươi kia của Cửu Hoàng thì hắn thật sự có xúc động rơi lệ, giây tiếp theo Cửu Hoàng lại bế đứng hắn lên, toàn bộ hành trình hắn đều hô ngừng lại, nhưng Cửu Hoàng làm sao nghe lọt tai được chứ.

Cho tới thời điểm rốt cục dừng lại đã lúc chính ngọ (giữa trưa), nam nhân quỳ rạp trên mặt đất, liền mệt tới nỗi đang ngủ, thời điểm Cửu Hoàng tỉnh lại đã là vào đêm, bốn phía lục tục có người đến đây.

Nhưng là kết giới của Cửu Hoàng còn chưa tiêu trừ (gỡ bỏ), không ai phát hiện bọn họ, hơn nữa nơi đây hẻo lánh lại không đèn ***g, cơ bản không ai tới bên này, y ngồi dậy, đầu của y rất đau, tóc trắng của y buông ở sau người, đường cong hoàn mỹ của cái lưng bày ra, y xoa đầu, vỗ vỗ cái lưng bóng loáng của nam nhân, y cảm thấy tối hôm qua rất tuyệt vời.

Cửu Hoàng lấy y sam chuẩn bị sẵn cho khách nhân ở bên cạnh qua, khoác ở trên vai của nam nhân, trên lưng của nam nhân có chút bông tuyết, y thấy nam nhân chưa tỉnh liền ghé vào trên người nam nhân, hôn hôn thái dương ướt át của nam nhân.

“Ngủ ở loại địa phương này sẽ cảm lạnh”. Cửu Hoàng đẩy đẩy nam nhân, liền đứng lên mặc y sam, nhìn thấy nam nhân còn chưa tỉnh thì y đột nhiên cảm thấy được có điểm không thích hợp………

Cửu Hoàng bế nam nhân đứng lên, sắc mặt của nam nhân rất khó coi, y giơ tay dò xét hơi thở của nam nhân, ngón tay thon dài kia nhất thời cứng lại, y phát hiện hơi thở của nam nhân rất yếu……

Mỏng manh tới cơ hồ không cảm nhận được…….

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.