Yêu Một Được Hai - Cô Vợ Của Lục Tổng

Chương 510: 510: Tôi Có Nên Cầu Hôn Hay Không




Cùng lúc đó tại sòng bạc lớn nhất Las Vegas.

Bên trong một căn phòng xa hoa nào đó, đối diện mặt bàn chất đống sổ sách, một người đàn ông đeo mắt kính gọng vàng trông vô cùng nho nhã lịch sự đang ngồi trên bộ ghế salon bằng da.

Dưới chân anh ta là một vũng máu và một tên đầu trọc đang ôm chỗ đáng lẽ ra là cánh tay phải co quắp ở đó, những kẻ khác trong căn phòng thì lo sợ nơm nớp, mồ hôi túa ra như mưa!
Đột nhiên chiếc laptop đặt trên bàn phát sáng, ngay sau đó trên màn hình xuất hiện một chữ "S" đỏ như máu và vang lên một tiếng còi báo động bén nhọn.

Khi nhìn thấy kí hiệu này, tất cả những người có mặt trong căn phòng này đều trở nên hoảng sợ.

Nhiệm vụ cấp S!!!
Cấp trên có chuyện gì hệ trọng sao?
Ngay cả vẻ mặt Đường Dạ cũng trở nên ngưng trọng, anh giơ tay lên ý bảo mọi người rời đi.

Trong nháy mắt, tất cả mọi người đều dùng tốc độ nhanh nhất lủi ra ngoài, trong phòng chỉ còn lại một mình Đường Dạ.

Đường Dạ nhấn một phím trên bàn phím, một giây sau trên màn hình lóe lên một hình ảnh bầu trời đầy sao, trên boong thuyền có thể loáng thoáng thấy một bóng người mờ ảo cùng tiếng sóng vỗ.


Vẻ mặt Đường Dạ ngưng trọng lạ thường nhìn về phía màn hình máy tính hỏi: "Satan, đã xảy ra chuyện gì?"
Trong tổ chức, các nhiệm vụ được chia theo mức độ mà phân thành bốn cấp ABCD, nhiệm vụ có độ khó trên cả cấp A được gọi là cấp S.

Lần nhận nhiệm vụ cấp S ba năm trước thiếu chút nữa thì toàn quân của họ bị diệt, cho nên không thể trách tại sao Đường Dạ lại khẩn trương như vậy.

Trên màn hình, bóng người kia đang nằm ngửa trên boong tàu nhìn bầu trời đầy sao, mãi một lúc lâu sau, dưới ánh mắt vô cùng khẩn trương của Đường Dạ mới sâu kín mở miệng: "Dạ, có phải là ta không biết theo đuổi con gái thật không?"
Đường Dạ: "! "
Đợi hơn nửa ngày, cũng chuẩn bị tâm lý cho tin tức gì đó kinh thiên động địa lắm cơ, ai ngờ kết quả lại là một câu nói không đầu không đuôi thế này, trên mặt Đường Dạ lập tức xuất hiện vết nứt: "Ngài tìm tôi chỉ để hỏi cái này?"
"Tất nhiên là không.

" Người đàn ông kia tỏ vẻ "Sao có thể, chả lẽ Satan ta lại ngu đến thế sao" rồi nhắc nhở: "Dạ, cậu vẫn chưa trả lời vấn đề của ta.

"
Mặc dù đã sớm tập thành thói quen người này không bao giờ dựa theo lẽ thường mà làm việc, nhưng Đường Dạ vẫn có chút không đỡ nổi, hít sâu một hơi mới đ è xuống cảm giác bất lực trong lòng lại, nhẫn nại trả lời: "Đúng vậy.

"

"A, quả nhiên, chỉ có cậu mới dám nói thật với ta.

" Người đàn ông thở dài, sau đó mở miệng nói: "Cậu nói xem, ta có nên cầu hôn cô ấy không?"
"Cái gì?" Dưới chiếc kính gọng vàng, khuôn mặt Đường Dạ gần như không thể tin nổi.

Cầu hôn? Người này! có nhất thiết phải thần kinh như thế không?
"Ừ, ta đúng là một thiên tài!" Không đợi Đường Dạ trả lời, tên đàn ông đã bắt đầu tự biên tự diễn.

Đường Dạ nhéo mi tâm một cái, hết nhịn nổi nói: "Satan, tôi nhất định phải nhắc ngài một câu, dạo này tình hình bên ngoài đang rất phức tạp, ít nhất trong một tháng ngài không thể rời đi vùng biển này.

"
"Tất nhiên ta biết, cho nên cậu đi giúp ta đi!" Người đàn ông tỏ vẻ đương nhiên, cảm giác rất chi là gợi đòn.

Đường Dạ: "! "
Vẻ bình tĩnh trên mặt Đường Dạ rốt cuộc cũng tan nát, anh nghiến răng gằn từng chữ một: "Cho nên, cái mà ngài gọi là nhiệm vụ cấp S, chính là để tôi, giúp ngài, cầu hôn tiểu sư muội?"
***
Lời tác giả: YS = Y củ cải = Vân củ cải = Satan.

Đường Dạ là anh em kiêm trợ lý của YS, cũng là đại sư huynh của Ninh Tịch.

.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.