“Liều lĩnh.” Hồng y nam tử cau mày, một
nắm chặt tay nàng để ra sau lưng, khiến nàng giãy giụa không được, một cái tay
khác nâng cằm nàng lên, tinh tế đánh giá khuôn mặt nhỏ nhắn lạnh như băng của
nàng, trong mắt đều là không đồng ý, giọng nói có chút không vui, “Muốn phát tiết
thì phải biết chừng mực, toàn lực công kích như vậy, không sợ đả thương chính
mình sao.”
Tô Tiểu
Vũ kinh ngạc nhìn hắn, lạnh lẽo trên mặt lập tức biến mất, nàng đánh hắn, hắn tức
giận là phải, nhưng lý do này, lý do này ……
“Làm nữ
nhân của ta, mẫu thân ngươi, ta cứu giúp ngươi.” Hồng y nam tử thấy vẻ mặt nàng
sững sờ, thật đúng là có chút dở khóc dở cười, bộ dáng nàng như vậy, có thể dựng
lên Vũ các lớn như thế, thật đúng là kỳ tích, tâm không khỏi mềm nhũn ra, ôn
nhu nói.
Nếu hắn
Tô Tiểu Vũ biết suy nghĩ của hắn, nhất định sẽ tức giận đến chửi ầm lên, cái gì
gọi là có thể dựng lên Vũ các lớn như thế đúng là kỳ tích, nàng không phải lúc
nào cũng thất thường như vậy. .
“Cứu mẫu
thân về sao?” Tô Tiểu Vũ dù sao vẫn là Tô Tiểu Vũ, coi như là thất thường,
nhưng có thể khôi phục rất nhanh, ở trong lòng nàng quan trọng nhất là tìm mẫu
thân trở về, hắn có thể giúp nàng cứu mẫu thân về, nàng không có ý định phủ nhận,
suy cho cùng hắn có thể thắng được nàng, rồi hiểu biết rất nhiều về người Vũ
Các, nhất định không phải người có thân phận bình thường, nếu hắn giúp một tay,
thật là không tệ, chẳng qua làm nữ nhân của hắn …… .
Tô Tiểu
Vũ chậm rãi buông lỏng người có chút cứng ngắc, ngửa đầu nhìn lại con ngươi màu
hổ phách của hắn, đồng tử đen càng ngày càng thâm thúy, bởi vì tất cả những cảm
xúc đều không thể nhìn thấy được gì từ hồng y nam tử này như đá chìm đáy biển,
không gặp nửa phần gợn sóng, môi chậm rãi nhếch lên, giống như trước đó, lười
nhác đến cực điểm, lộ ra tà khí nhàn nhạt.
Hồng y
nam tử tất nhiên chú ý tới biến hóa của nàng, trong mắt hiện lên hứng thú, xem
ra vật nhỏ nháo đủ rồi, tính toán đùa thật, cúi người, môi mỏng tới gần lỗ tai
của nàng, giọng nói trầm thấp mấy phần.
“Đúng, chỉ
cần ngươi đáp ứng làm nữ nhân của ta, ta sẽ cứu mẫu thân ngươi trở về an toàn.”
Chỉ cần nàng còn sống. Dĩ nhiên, lời này hắn không dám nói.
“Ta là của
chính ta, tại sao có thể là của ngươi?” Tô Tiểu Vũ nhìn gò má hắn, khoảng cách
hai người càng gần hơn, chỉ thấy nàng nháy đôi mắt to, bên trong sương mù mông
lung, có chút hương vị ngây thơ, trong giọng điệu tràn đầy vẻ vô tội.
Nếu là
người quen biết nàng liền biết, kế tiếp sẽ có người gặp phải xui xẻo.
Hồng y
nam tử tà mị thiêu mi, chậm rãi buông cổ tay giam cầm nàng ra, ngược lại ôm
hông nàng, dùng một chút lực, kéo nàng vào trong ngực, chóp mũi càng càn rỡ cọ
nhẹ vào gò má nàng, nhất thời, bầu không khí giữa hai người trở nên hết sức mập
mờ. .
“Vật nhỏ
muốn thế nào đây? Nếu không làm nữ nhân của ta, mẫu thân ngươi có thể càng nguy
hiểm hơn, nàng như vậy ngươi sẽ đau ……” Nói đến đây, không rõ cám dỗ hay là uy
hiếp, lại tăng thêm mùi vị mập mờ.
“Vậy nếu
như ta có biện pháp vẹn toàn đôi bên?” Tô Tiểu Vũ cong mắt cười ngây thơ, dung
nhan tuyệt thế đặc biệt linh động, giọng nói thanh thúy trong trẻo.
Hồng y
nam tử thấy dáng vẻ khả ái của nàng, trong lòng ngứa ngáy khó chịu, vốn không
muốn khinh bạc người của mình, nữ tử trong ngực lại vừa vặn mình yêu thích, nếu
như không có động tác, có phải là quá tử tế không? .
Cho nên,
hắn không thể không thừa nhận mình là một nam nhân bình thường.
Vì vậy, hắn
liền nghiêng đầu đến gần Tô Tiểu Tũ, nhẹ nhàng hôn một cái trên gương mặt nhẵn
bóng của nàng, tuy là lướt qua rồi ngừng lại, nhưng tư vị trong đó, đủ để lại
cho lòng hắn ngập tràn yêu thích. .