“Vũ Vũ… Em vừa rồi đang nói cái gì? Nói lại lần nữa xem.” Lục Cẩm nhìn mặt cô đỏ lên, cười đến vẻ mặt đầy yêu nghiệt.
“Không… Không có gì!” Cô nghiêng mặt đi, căn bản không dám nhìn tới yêu nghiệt.
“Thân ái … Nói lại lần nữa xem được không?” Nhưng là Lục Cẩm không thuận theo không buông tha, rất nhanh ma sát phía dưới của cô, dụ dỗ cô.
“Không…” Cô cố nén thân thể truyền đến từng trận tê dại, kiên quyết hướng yêu nghiệt không khuất phục, bằng không cô về sau khẳng định sẽ bị yêu nghiệt biến thành một con rối.
“Đến… Nói lại lần nữa xem.” Lục Cẩm tay vẫn cố định phía dưới của cô nhẹ nhàng ma sát, tay kia thì không nhừng xoa xoa ngực tròn của cô, sau đó ngón tay nắm nhủ hoa của cô, nhẹ nhàng chuyển vòng.
“Không… Em không cần…” Cô kiên quyết phản kháng, tuyệt đối… tuyệt đối không thể hướng yêu nghiệt khuất phục.
“Vũ Vũ… Nếu như vậy, anh đây cũng không miễn cưỡng em.” Lục Cẩm khẽ cười một tiếng, bạc môi không ngừng bên tai cô nhẹ nhàng cắn cắn, mang theo tình yêu ôn nhu chiều chuộng, ngón tay thon dài tại đóa hoa kia có chứa kỹ xảo đùa cợt, đưa tới thân thể cô một trận, lại một trận tê dại.
“Ngô… Đừng…” Nhìn yêu nghiệt rất nhanh cởi bỏ quần áo của cô, sau đó lại cởi bỏ quần áo trên người hắn
“Vợ yêu, anh đến đây.” Lục Cẩm nói xong, ôm thắt lưng của cô, đem cô nhẹ nhàng áp xuống, cứng rắn thật lớn chậm rãi tiến vào bên trong cơ thể cô.
“Ngô… Đau quá…” Thình lình xảy ra trướng đau làm cho cô bất an vặn vẹo thân mình, vẻ mặt ủy khuất nhìn yêu nghiệt nói: “Anh… Anh khi dễ em.”
“Anh làm sao có thể khi dễ em? anh sẽ chỉ làm em càng thêm hạnh phúc.” Lục Cẩm nhẹ nhàng co rúm lại, hai tay nâng chân của cô lên, ở tư thế này hắn càng thêm thuận lợi thao tác. Hắn cúi đầu, đặt đôi môi trên mặt của cô in lại nụ hôn ôn nhu, lại chậm rãi chuyển qua bộ ngực rất tròn của cô nhẹ nhàng cắn cắn.
Cô mở hai mắt mê ly, nhìn yêu nghiệt trên người cô không ngừng tàn sát bừa bãi, trong lòng ngượng ngùng đồng thời lại cảm thấy thập phần thoải mái. Lục Cẩm buông chân của cô, mạnh mẽ đem cơ thể của cô kéo tới gần, truyền đến tiếng vang phách phách va chạm.
Cô nhắm chặt hai mắt, hưởng thụ yêu nghiệt gây cho cô xỏ xuyên qua cực hạn khoái cảm, tay hắn cuồng dã càng không ngừng hướng cô va chạm, bên tai truyền đến thanh âm yêu nghiệt dồn dập.
“Vợ yêu, mở mắt ra, nhìn anh tiến vào em.” Lục Cẩm nhẹ giọng dụ hoặc nói.
Cô cắn chặt môi không cho chính mình kêu ra tiếng, cô hiện tại cả người đần độn, nghe được lời nói của yêu nghiệt, liền nghe lời mở ra hai mắt cúi đầu nhìn lại. Nhìn yêu nghiệt thật lớn tiến vào rút ra tại phấn cánh hoa trung của cô, trong lòng chợt lóe kinh dị, không nghĩ tới thật lớn như vậy gì đó cư nhiên cũng có thể đi vào cô.
Nhưng là, cô cau mày nhìn yêu nghiệt, “Ngô… Rất… Quá nhanh … Chậm một chút…” Cả người cô run rẩy căn bản thừa nhận chịu không nổi nhu cầu quá nhiều của yêu nghiệt, khoái hoạt liên tục tăng dần, cô đưa tay vuốt ve khuôn mặt tuấn dật của yêu nghiệt, trong lời nói không ngừng tràn ra thoải mái kiều mỵ khinh ngâm, giống nhau cảm giác chính mình sắp đến thiên đường.
“Vũ Vũ…” Nhìn cô dần dần không tỉnh táo khi hắn đang cuồng dã bên trong, Lục Cẩm trên mặt lộ ra biểu tình vừa lòng, bỗng nhiên đôi mắt cấp tốc co rút lại, sau đó lại liên tiếp rất nhanh thêm cực lực tiến vào rút ra, hắn cuối cùng phóng thích vào chỗ sâu nhất trong cơ thể cô… Mà cô, đã té xỉu trên người hắn khi yêu nghiệt điên cuồng động tác
Khi cô tỉnh lại, đã ở trong phòng khách sạn.
Vì thế, cô lại một lần nữa trợn mắt nhìn yêu nghiệt, bởi vì thật vất vả có thể tại máy bay ngủ nhiều một lúc, kết quả cứ như vậy bị tên yêu nghiệt sắc tâm chiếm lấy !
“Không cần nhìn anh như vậy, em vừa tỉnh lại đã ở trong khách sạn, căn bản không cần em tự mình đi, không tốt sao?” Lục Cẩm ngồi ở bên giường, vẻ mặt ý cười nhìn cô.
“Không tốt!” Cô hai tay xoa thắt lưng, ngữ khí thập phần nghiêm túc đối với yêu nghiệt nói: “Em nghiêm trọng cảnh cáo anh, lần sau XXOO phải được sự đồng ý của em.” Bằng không cô có dự cảm, cô sau này đều cùng yêu nghiệt XXOO vượt qua cuộc sống hôn nhân.
“Em là vợ của anh, anh có quyền lợi của chồng chứ !” Lục Cẩm cười búng vào trán của cô, nhìn cô vẻ mặt giận dữ, thỏa hiệp giơ lên hai tay nói: “Hảo, anh đáp ứng em, sẽ giảm bớt một chút.”
“Hừ, này còn không sai!” Cô vừa lòng ngẩng đầu, sau đó trong nháy mắt lại nhìn về phía yêu nghiệt, vừa mới khôi phục khuôn mặt đắc ý tươi cười lại biến thành vẻ mặt tức giận, “Lục Cẩm, anh mấy ngày nay theo em XXOO đều không có mang áo mưa.”
“Cái này anh không thể thỏa hiệp, bởi vì anh rất muốn rất muốn có đứa nhỏ.” Lục Cẩm buông tay, đi đến đầu giường cầm lấy cái gì đó liền ném cho cô.
“Hừ…” Cô hơi hơi trừng mắt liếc mắt một cái nhìn hắn, nhưng mà quên đi, yêu nghiệt quả thật cũng rất muốn muốn đứa nhỏ, liền thuận theo tự nhiên đi. Nhưng mà, yêu nghiệt ném cho cô là cái gì, cô nhìn nhìn trong tay gì đó, sau đó nhìn hắn.
“Đây là sôcôla đen, em thử xem xem ăn được không?” Lục Cẩm nói xong, chính mình cũng lấy một cái để cho vào miệng, sau đó khẽ nhíu mày.
Thì ra là sôcôla! cô lập tức mở ra, sau đó bẻ một khối để vào trong lời nói tinh tế nhấm nháp .”Ân, hảo hảo ăn nga.” Cô liếm liếm ngón tay cầm sôcôla, hưng phấn đối yêu nghiệt nói.
“Nga, phải không? Anh cảm thấy bình thường, nhưng mà em thích là tốt rồi. Anh đi trước tắm rửa.” Lục Cẩm nói xong, đứng lên bắt đầu thoát quần áo trên người.
“Tắm rửa?” Cô kinh hô, hiện tại là mấy giờ a, sau đó quay đầu nhìn về phía đồng hồ báo thức ở đầu giường, cư nhiên phát hiện đã tám giờ tối!
“Ân, lát nữa sẽ có người mang bữa tối lên, em ăn trước đi.” Lục Cẩm nói xong, đứng dậy đi vào phòng tắm.
“…” Cô xem bóng dáng yêu nghiệt, oán hận cắn chặt răng, tên hỗn đản này, cư nhiên làm cho cô ngủ lâu như vậy. Không nên không nên, về sau nhất định phải kiên quyết khởi nghĩa phản kháng, bằng không cô về sau ngày đều phải ở trên giường vượt qua !
Một lát sau, ngoài cửa truyền đến tiếng đập cửa.
“Ngài hảo, đưa bữa tối đến đây.”
“Nga, lập tức đến.” Cô buông sôcôla trong tay, hướng ngoài cửa chạy tới. Vừa mở cửa ra liền thấy một vị trẻ tuổi hai tay bưng thức ăn. Người phục vụ cười hướng cô hơi hơi cúi đầu, nói với cô: “Chúc bữa tối ngon miệng.”
“Di, ngươi nói được tiếng Trung sao?” Cô tiếp nhận bữa tối từ người phục vụ đưa qua, vẻ mặt kỳ quái nhìn cô ta, nơi này không phải nước Pháp sao? Cô không phải là phải nói tiếng Pháp sao? Vừa mới bắt đầu cô còn lo lắng, cô nghe không hiểu lời của cô ta đâu.
“Ngài hảo, bởi vì chúng tôi biết khách là người Trung Quốc, cho nên dùng tiếng Trung.” Người bán hàng vẻ mặt mỉm cười hướng cô giải thích nói, “Xin hỏi còn có cái gì cần hỗ trợ sao?”
“Không có, cám ơn nhiều!” Cô cười hướng cô ta gật gật đầu hồi đáp.
“Tôi xin phép đi trước, chúc ngon miệng.” Người bán hàng nói xong, chậm rãi rời khỏi phòng. Cô bị kích động trong tay cầm bữa tối đặt ở trên bàn, sau đó mở nắp ra, phát hiện bên trong cư nhiên là… Ngạch… Cô xem không hiểu gì đó.
Vừa vặn lúc này, Lục Cẩm trong phòng tắm đi ra, trên người khoác áo khăn tắm, trên tóc còn hỗn độn dính nước, sau liền hướng cô đi tới.
“Lục Cẩm, anh mau tới đây xem, đây là cái gì?” Cô liền gọi yêu nghiệt lại, sau đó tò mò chỉ vào bữa tối mà người phục vụ đưa tới.
Lục Cẩm đi đến cô bên người, đối với cô cười cười, giải thích nói: “Đây là liễu chanh nước Pháp nga can tương, cũng là một cách thức nấu khoai tây, biết em chưa ăn qua, cho nên nếu đến nơi đây, sẽ cho em ở đây ăn mỹ thực của nước Pháp. Sau này, anh sẽ mang em đi ăn mỹ thực khắp nơi.”
Nghe được yêu nghiệt nói như vậy, cô nhất thời cảm động rối tinh rối mù, “Lục Cẩm, anh thật tốt quá!”
Lục Cẩm tuấn mi một điều, nâng cằm cô lên nhìn ánh mắt cô nói: “Nếu biết anh tốt, vậy nhanh chút sinh đứa nhỏ cho anh.”
“…” Cô khóe miệng nhẹ nhàng co rút, này yêu nghiệt, thật sự là không có lúc nào là không đề cập tới chuyện này đều không được.
“Đến, thử xem.” Lục Cẩm tao nhã giúp cô kéo ghế, sau đó đưa tay đỡ cô ngồi xuống.
Cô lập tức ngồi xuống, cầm lấy chiếc đũa liền gắp liễu chanh nước Pháp nga can tương trên bàn ăn một ngụm. Sau đó nháy mắt kinh hô, hưng phấn nhìn yêu nghiệt nói: “Trời, này hảo ăn ngon nha.”
“Từ từ, bằng không anh không để em ăn đâu!” Lục Cẩm mang đầy ý cười nhìn cô, vẻ mặt sủng nịch, “Đến, lại nếm thử cái này.”
“Ân.” Cô gật đầu, sau đó nếm một chút khoai tây, phát hiện hai loại này đều giống nhau ăn rất ngon, căn bản chẳng phân biệt được cao thấp.
“Ân, vậy ăn đi, ăn xong chúng ta đi ngắm tháp Eiffel.” Lục Cẩm một bàn tay dựa đầu, nhìn cô ăn bữa tối.
“Tháp Eiffel? Tên nghe rất quen nha.” Cô từng ngụm từng ngụm ăn mỹ thực, gian nan nói.
Lục Cẩm bất đắc dĩ nhìn cô miệng há to ngoạm thức ăn, nhẹ giọng nói: “Chậm một chút, không ai ăn tranh với em đâu, nếu ăn không đủ no anh có thể lại kêu. Tháp Eiffel là biểu tượng của nước Pháp, nó rất đẹp.”
“Nga, thì ra là kiến trúc nổi danh như vậy, trách không được em nghe tên rất quen.” Cô hướng yêu nghiệt cười cười, sau đó tiếp tục ăn mỹ thực. Hảo hạnh phúc hảo hạnh phúc, thức ăn đó ăn quá ngon. Lục Cẩm nhìn bộ dạng ăn của cô, thất khinh thở dài một hơi, rút giấy ăn ra đưa cho cô, “Em xem em, bên miệng đều dính bao nhiêu nước.”
“Nga.” Cô tiếp nhận khăn lung tung xoa xoa miệng, sau đó đem giấy ăn ném tới một bên tiếp tục ăn.
“Em cảm thấy thịt viên cùng này đó đối lập, ăn cảm thấy thế nào?” Lục Cẩm đem miếng giấy ăn cô để một bên vứt vào giỏ rác, sau đó nhìn cô hỏi.
“Đương nhiên là thịt viên.” Cô lập tức nói, cho dù mỹ thực bên ngoài có ngon nhưng vẫn kém xa mỹ thực trong nước, bởi vì bên trong nó còn bao hàm tình cảm ở bên trong.
Lục Cẩm cười cười, liền không nói cái gì nữa, lẳng lặng nhìn cô ăn. Mà cô, không quan tâm qui tắc xung quanh tiếp tục tập trung ăn, thứ nhất là vì ăn tốt lắm, thứ hai là vì cô thật sự rất đói bụng, yêu nghiệt lúc trước tiêu hao của cô bao nhiêu thể lực, bồi bổ trở về mới được. Hừ hừ!