Yêu Nghiệt

Chương 1



Phía chân trời xa xa chậm rãi lóe ra bạch quang, để lộ từng điểm tia sáng rực rỡ rọi lên thế gian.

Gian phòng này dường như cũng được hưởng ân trạch ấy, ánh sáng thay thế cho bóng tối, rải lên mọi thứ đồ vật bày trí trong phòng.

Mặt tường sơn màu vàng nhạt khiến không gian trở nên nhu hòa ấm áp hơn, đồ dùng bằng gỗ sẫm màu hết sức trang nhã, vừa nhìn là biết chúng vô cùng có giá trị. Còn có bộ ghế sofa nhỏ màu hồng phần, đệm dựa rực rỡ rơi rải rác trên nền phòng, chiếc giường có đường viền hoa cùng màn vải xinh đẹp. Trên mặt bàn trang điểm đặt đủ loại băng gấm nhiều màu, bình bình lọ lọ của phái nữ lại càng chồng chất nhiều hơn.

Đây là một căn phòng của nữ giới. Ấm áp mà mỹ lệ, trừ rèm che cửa sổ lớn sát đất màu lam nhạt ở nơi này là duy nhất có màu sắc lạnh. Nhưng mà lại có một người thích đứng ở chỗ ấy, 1 tay xốc rèm che kéo sang bên cạnh, 1 tay áp lên kính viễn vọng(loại kính giúp ta nhìn vật thể ở xa), nhìn vào đó. Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.vn chấm c.o.m

Mái tóc cuộn sóng dài tới thắt lưng màu nâu sáng bóng giống người ngoại quốc, áo ngủ màu cam, cổ áo, cổ tay áo, vạt áo có đường viền hoa màu hồng. Vốn gò má có huyết sắc cũng bởi vì phản quang mà hiển hiện một ít trắng trong.

Ngón trỏ của cô vô thức xoay trên ống kính, bình thường trên mặt chỉ có một đôi mắt tối đen xinh đẹp tựa như sao, trong đó dường như cất chứa 1 tia khí tức yêu mị. Bất quá đó là vài giây trước, hiện tại nhìn về đằng xa kia, cô vẫn là thiếu nữ gầy yếu dáng mạo tầm thường, cho dù bị trang điểm thành búp bê, cũng không có vẻ ngoài như hoa.

"Đúng là thời tiết tốt." Cô nhẹ nhàng nói. Đầu ngón tay trắng mịn dán lên thủy tinh băng lãnh,gương mặt bị ánh mặt trời mỏng manh vào sáng sớm soi sáng nhìn mờ mờ, giống như cây đào mật tươi mới. Lại 1 ngày nữa đến, mặt trời nhô lên rồi hạ xuống, vô số lần chuyển động vòng đi vòng lại. Hôm nay sẽ phát sinh chuyện gì trong cuộc sống yên ổn của cô đây?

Nếu như cô biết rõ từ hôm nay trở đi cô phải sống trong địa ngục, cô sẽ có phản ứng gì?

Không. Cô sẽ không biết. Cô căn bản không thể ngờ được hôm nay là ngày cuối cùng của cuộc sống mười sáu năm yên bình. Thời gian tới đây, cô sẽ biến thành món đồ chơi cho mấy tên đàn ông bọn họ, mà những người đàn ông đó chính là các vị ca ca trên danh nghĩa của chính cô.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.