Yêu Nhầm Chị Hai Được Nhầm Em Gái

Chương 15



Đầu tháng 11, cô chủ nhiệm họp cả lớp lại để bàn tiết mục văn nghệ mừng ngày Nhà giáo Việt Nam. Lớp thì 16 nam 25 nữ, cũng lại là năm đầu cấp, nên cô muốn tổ chức tiết mục gì đó để cả lớp cùng tham gia luôn, gọi là thêm tính đoàn kết. Cuối cùng sau khi loại hết mấy đứa ỡm ờ mắc cỡ ko dám tham gia, dụ dỗ thêm vài đứa thì tổng cộng được 24 đứa tham gia, và toàn bộ con trai thì chung đội hình hết, buồn mỗi cái Tiểu Mai lúc ấy lại ko muốn tham gia văn nghệ. Nhưng mỗi lớp phải đăng kí 2 tiết mục, tuỳ vào tiết mục đó hay hoặc dở mà Đoàn trường chọn ra để diễn đêm Gala và trao giải thưởng, vì đêm đó có bán cả vé, vé ko đắt lắm, tầm 20k 1 vé.

Trường tôi thì nổi tiếng về phong trào văn nghệ xưa nay rồi, đàn ca nhảy múa kịch cọt gì cũng có hết, nên đêm Gala thì học sinh các trường khác cũng kéo nhau đến xem. Nên ăn thua là ở chỗ này, cả 3 khối tổng cộng gần 100 lớp, chung quy sẽ có khoảng 1 tuần để duyệt 200 tiết mục, chọn vào đêm Gala chỉ tầm 50 tiết mục. Mà lớp nào được chọn diễn thì sẽ được cộng điểm xếp loại khối, và âu cũng là cái dịp để học sinh thể hiện tài năng, biết đâu các anh chị diễn ở trên thì ở dưới chả có nam thanh nữ tú mê tít các anh chị thì sao, ai biết được?

Lớp tôi là A1, lớp chọn, nên làm gì cũng trên tinh thần phải nhất, cô Hiền chủ nhiệm đầu tư cho 2 tiết mục cực kỳ kĩ lưỡng, thuê hẳn 1 giáo viên múa về làm biên đạo cho 2 tiết mục. Và 2 tiết mục đó nó như này, 1 tiết mục cả 24 đứa cùng tham gia là hát và múa tập thể, kiểu như 1 người hát 23 đứa múa minh hoạ vậy. Em Vy sẽ hát, cái này khỏi phải bàn, còn lại múa thì cứ chạy ra chạy vô múa nhăng múa cuội. Tiết mục còn lại là múa..ballet, chỉ có 4 mạng, 2 nam 2 nữ. Vâng, em Vy kiêm luôn 1 vai nữ chính, 3 mạng còn lại sẽ được gạn lọc trong quá trình tập tiết mục hát tập thể, ai có năng khiếu thì hốt.

Thế là tháng 11 diễn ra cực kỳ nhàn hạ, ăn chơi phê lòi, vì thầy cô biết ý, nên cũng chẳng kiểm tra bài vở gắt gao gì cả. Cứ sáng sớm tôi lọ mọ đạp xe lên nhà thằng T học hoá, 9h về thì đến thẳng nhà cô dạy múa, đã thấy mấy đứa lớp tôi nó ở đó, cười giỡn chí choé. Tập xong thì mạnh đứa nào đứa nấy ăn trưa, hẹn nhau 2h tập tiếp. Tôi chớp ngay cơ hội liền, trưa ăn xong tót ra quán nét ngồi với thằng K lớp trưởng, 2h mới đi tập. Tập múa xong thì lại về rủ cả bọn đi nước mía chè cháo, rồi ra biển hóng gió, giỡn nhau nghịch nước ầm ầm. Cái thời học sinh ấy giờ nghĩ lại sẽ chẳng bao giờ có được nữa, ăn chơi thả giàn mà chẳng lo nghĩ bữa cơm tiếp theo.

Mà cái sự tập văn nghệ thì cũng hài vô đối, tiết mục múa tập thể đại khái thế này. Em Vy hát chính, nội dung là về 1 buổi chiều Phan Thiết, khi các anh dân chài vui vầy đánh lưới, các chị em vui vẻ hốt cá hốt tôm, các anh bộ đội vui sướng ôm…súng hát hò, thì có 2 cặp tình nhân vui tươi dắt nhau ra biển, cảnh tượng yên bình, bài hát mang tính nhân văn sâu sắc =)). Nhưng đến lúc phân công nhân sự ra rồi khoác trang phục vào thì đủ chuyện xảy ra.

- Sặc, bộ đội sao cầm súng nhựa vậy cô, còn màu xanh lá nữa chứ? – Thằng K la oai oái

- Thế cây súng nước hàng thật của mầy đâu? Show ra xem nào =))

- Ah ha ha, chúng mày xem 2 thằng chài lưới kìa!

5 thằng con trai đóng vai dân chài mặc áo lưới hở nửa thân, hết 2 thằng ốm như cái que, khoe toàn dao găm với phi đao, nhìn hãi kinh hoàng. Thế này thì cá với tôm gì nữa, vừa ra gió nó đã thôi bay mịa cái mạng rồi. Quyết định thay thế, cho 2 ông ốm o này vào làm bạn trai với 2 cô kia, cũng phải, yêu nhiều thì ốm thôi.

Tôi thủ vai bộ đội, mặc áo quân sự vào, khoác lên cây súng giả màu…xanh, kệ, trông cũng oai phết, đứa nào chọc tôi phơ bể gáo, dù gì bà cô dạy múa cũng hứa hẹn đến bữa diễn sẽ thay bằng súng thật, hoặc chí ít là súng giả bằng gỗ bóng. Vai bộ đội cũng dễ, chỉ việc hành quân đi ra, nhảy múa tí rồi hành quân đi vào, thằng T có lúc cao hứng còn ôm súng lăn trọn 3 vòng rồi bò lê lết như đang tham gia chiến sự, tí đứng dậy thì gãy bà nó cây súng giả.

Cái đoạn mà 2 cặp trai gái dắt nhau ra biển, theo kịch bản thì lúc bọn nó vừa bước ra sân khấu thì 5 thằng dân chài sẽ vẫy tung cái lưới cá lên, kiểu như minh hoạ là đang ở biển. Tôi thề 2 cặp tình nhân này dắt nhau ra biển mà y như là đang đi viếng mộ, cái mặt chẳng chút sinh khí, cứ lờ đờ u uất. Thêm bọn dân chài nó nghịch, chụp luôn cái lưới lên đầu bọn này như nhốt heo vô rọ, thôi thì đủ chuyện hài lúc tập.

Nhiệm vụ của em Vy là nhẹ nhất, chỉ hát thôi, mà em nó thì hát hay sẵn rồi, theo lí thì chỉ cần ở nhà tập, ko nhất thiết phải tếch lên theo tụi tôi. Cơ mà sao được, anh bộ đội N đang tập mà, phải có em nó rót nước cho anh đỡ mệt. Câu này là thằng K nói, chứ ko phải tôi, mà nghe cũng khoái khoái, chí ít Tiểu Mai ko có ở đây, tôi cũng đỡ ngại. Hôm nào tập múa em Vy cũng có mặt, đứng chung với nhóm con gái, chốc chốc quay sang cười tình với tôi, ra về thì đi uống nước, chiều cả bọn ra biển hóng gió, tôi dĩ nhiên được phân công đèo em nó. Nói chung 2 đứa tôi tiến triển khá nhanh, bọn trong lớp hầu như cũng biết hết, lại được cả bọn trai trong trường. Em Vy khá nổi, nên cái tin em ấy có bạn trai cũng lan ra nhanh chóng, bằng chứng là có hôm tôi đang trong sân trường thì có vài đứa từ xa đứng chỉ trỏ thì thầm, thây kệ tụi bây, nghĩ sao thì tuỳ.

Cơ mà có cái vụ này cũng kinh phết, có hôm tôi với Vy đang đi ra căn-tin, lúc đi ngang qua văn phòng Đoàn thì có anh lớp trên bước ra, kéo em Vy vào bảo hỏi chuyện này chút, kêu tôi đứng ở ngoài. Trong phòng lúc này cũng có tầm 5- 6 ông nữa, 2 con nhỏ nào đó thì đang ngồi hí hoáy với mớ văn bản. Thế là trong đó rì rầm xầm xì cái gì tôi nghe ko rõ, tò mò tôi nhìn vào thử, thì thấy em Vy cầm cây thước bảng dài 50cm đập thẳng vô bàn, gãy luôn cây thước cái “ Rốp “, cả phòng im bặt.

- Em với N ra sao chẳng phải việc của mấy anh – Nói rồi Vy đùng đùng đi ra, kéo tay tôi đi thẳng can-tin, tôi thấy em nó giận thế cũng chẳng hỏi gì, sau này mới biết bọn kia hỏi em Vy là tôi với em nó đang có gì với nhau mà ngày này cũng thấy cặp kè, xao lãng chuyện công tác Đoàn, yêu cầu…chia tay ngay.

Sặc, lãng xẹt, các bố thích em nó thì nói đại ra, thấy đi với tôi ngứa mắt thì thế chứ công tác quái gì, lâu lâu xẹt ra xẹt vô kí vài cái hồ sơ, làm như ghê gớm lắm, cứ thích quan trọng hoá vấn đề.

Tôi thì lúc này cũng hết 6 phần là thích em Vy rồi, 4 phần còn lại vẫn đang lơ ngơ chả hiểu Tiểu Mai ra sao nữa, tóm lại tôi từ đầu đến cuối ở thế bị động, không chống chọi được với sự tấn công dồn dập của em Vy cũng như ko phản đòn gì được với mũi tên băng giá của Tiểu Mai, thôi thì mọi sự ra sao thì ra. “ Thà yêu người yêu mình còn hơn là yêu người mình yêu “, Tiểu Mai đã ko ưa tôi thì mọi sự tôi làm chỉ càng thêm lố lăng thôi, lúc đó tôi đã nghĩ ngô nghê như vậy đấy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.