Yêu Nhầm Chị Hai Được Nhầm Em Gái

Chương 158



Mười phút sau, L anh khùng đứng oai vệ trước lớp, một tay cầm xấp thể lệ và câu hỏi, tay còn lại nắm chặt cây thước bảng to tổ bố nhằm đề phòng trường hợp các thí sinh quá khích dưới lớp mà lao lên như nãy thì còn có thứ mà phang.

- Để yên tao đọc nội dung nha, thằng nào nhào tới ăn thước ráng chịu à! - Thằng L vừa cười vừa nói, quơ quơ cây thước bảng thị uy bàn dân thiên hạ.

- Tao nhào lên làm gì, ở dưới ném giày dép vô mặt mày thôi! – K mập hăm doạ.

- Hành hung cán bộ, phạt hành chính 100 ngàn, giáo dưỡng 3 tháng! – Thằng L vẫn chưa chịu thôi.

- Đọc lẹ đi ông, giỡn hoài tui nói cô Hiền giờ! – Nhỏ P nhăn mặt.

- À đây….em đọc liền đây, chị hai nóng quá! – L anh khùng hoảng hồn lật tập giấy ra.

Tôi thoáng thấy Tiểu Mai che miệng cười khúc khích, mắt ánh lên vẻ tươi vui mà dù chỉ mới một tuần nhưng tôi tưởng như đã rất lâu rồi mới thấy lại được. Tôi bất giác mỉm cười mừng thầm cho nàng, vậy là bây giờ mọi chuyện xem như đã ổn thoả hết rồi.

- Thay mặt chính phủ, anh hùng tuyên bố “ cuộc thi kiểm tra kiến thức giật bữa liên hoan “ chính thức bắt đầu! – Thằng L phất tay một cái y chang trọng tài thứ thiệt rồi lỉnh về chỗ ngồi của hội tam hoàng nay đã chỉ còn nhị hoàng.

- Quyết định vầy nhé, câu nào khó thì mới lên bảng, không thì ở dưới trợ giúp cho tụi khác nó còn làm, cô Hiền dặn đấy! – Thằng L nói.

- Ờ, cứ thế mà làm! – Tôi gật đầu.

Mười lăm phút đầu tiên, cuộc thi diễn ra trong hoà bình và tốt đẹp, đầy tính nhân văn sâu sắc giữa hai dãy cán bộ Toán – Văn – Lí và Hoá – Anh – Sinh. Tính thêm các câu hỏi của những bộ môn khác thì chẳng mèo nào kém mỉu nào. Bên nào cũng có câu trả lời lúc sai lúc đúng, và hầu hết nếu sai thì được nhóm bên dưới trợ giúp thành trả lời đúng, chỉ thê thảm cho thằng Q khi nó chốt cái đáp án môn Hoá sai bét nhè mà theo luật thì đã viết ra là cấm có sửa lại.

- Hớ hớ, ông Q cùi mía! – Chị đại Y ù ngửa mặt cười thống khoái.

- Xui thôi bà nội, làm gì cười dữ vậy! – Thằng Q ngượng chín người.

- Về bán mía đi ông ơi, ớ hớ hớ! – Nhỏ này lại tiếp tục giọng cười đã đi vào huyền thoại.

- Dẹp bà đi! – Thằng Q sầm mặt bỏ về chỗ.

- Không biết thì quay xuống mà hỏi, thi cả đám chứ có phải mỗi mày đâu mà sợ! – Thằng L nói trách.

- Tao thấy bài đó dễ ẹc, tính nhầm mới xui chứ! – Thằng Q lắc đầu bất lực.

- Còn nhiều câu hỏi mà, lo gì, hì! – Vy cười cười an ủi.

Vy nói đúng y chóc, cuộc thi vẫn còn rất nhiều câu hỏi lắm, và tầm mười phút sau đã bắt đầu vào phần cao trào máu lửa, khi K mập liên tục giật giải “ đã sai mà còn sốc “ chỉ bởi vì nó không thuộc bài lịch sử mà còn chém gió từa lưa về vụ Tarzan ở đâu trong rừng bay ra cứu giúp thổ dân da đỏ trước sự xâm lược của đế chế Anh. Và thằng D ôm mặt than trời rú lên khiếp đảm vì rút nhằm trúng câu hỏi về Toán hình học, T rách méo xẹo mặt khi vớ phải câu dịch sang tiếng Anh dài loằng ngoằng, nhỏ P thiếu điều lăn đùng ra xỉu khi nhìn mớ dữ liệu loằng ngoằng trong đề Vật Lí.

Nhưng may phước làm sao cho dãy của K mập và T rách, khi Tiểu Mai toàn diện ra tay kịp thời, hỗ trợ gần như là toàn bộ các câu mà tụi kia bó giò toàn tập, khiến cho dãy bên tôi hết trông mông rồi ngã nhào ra vì hụt hẫng khi Tiểu Mai cứu dãy mình hơn chục bàn thua trông thấy.

- Không công bằng, phản đối! – Thằng Q rống lên.

- Cái gì nữa? – D xoắn quắc mắt.

- Bên bọn mày Trúc Mai giỏi thế, thi thố quái gì nữa, lí ra nãy giờ bên tao ăn rồi! – Thằng Q gân cổ lên.

- Ơ mày hay nhỉ, thánh N bên phe tụi mày đâu! – Thằng D sừng sộ.

- Đúng rồi, còn thằng L lớp phó học tập nữa bỏ đâu! – K mập vung tay.

- Vy giỏi văn nữa kìa, nãy giờ cứu bên tụi mày cũng mấy câu còn gì! – Thằng C hùng hổ cãi lại.

- Thôi thôi các bố, đang ngang ngửa mà làm gì thế! – L anh khùng đứng lên hoà giải.

- Mày im coi, đang máu lửa! – D xoắn vẫn chưa chịu thôi.

- Tao đập mày rụng răng à, thấy cái gì đây hông? – Thằng L vung cây thước kẻ to đùng trên tay ra chiều thị oai dư luận.

Thấy điệu bộ như ông trời con của L anh khùng thế kia, D xoắn hết ham cự lại, tiu nghỉu ngồi xuống như mèo bị cắt tai, cũng phải, cây thước đó mà đập vào mặt một phát thì có mà vêu mồm cả tháng chứ chẳng chơi.

Mất dăm ba phút để ổn định chính trị, cuộc thi kiến thức lại vào phần cao trào gay cấn, tôi hết quay sang bên này nhắc bài, thằng L hết quay sang bên kia hò reo chỉ trỏ tụi trên bảng, em Vy cứ chốc chốc lại hí hoáy ghi chép ra giấy. Và cũng không ít lần cả 3 đứa đều ngẩn ngơ trước một vài câu hỏi khó hay lắt léo, và ngặt nỗi một trong những câu đó lại là dịp để nhỏ P làm tổ sư môn Sinh vật, T rách xếp sòng môn Hoá học.

Tôi với thằng L cũng toát mồ hôi chống cự quyết liệt, những bài Toán khó thì tôi diệu võ dương oai, Vật Lí hiểm hóc thì thằng L phô trương thanh thế. Và tương quan lực lượng phải nói là chỉ trông chờ vào Vy và Tiểu Mai phân định mạnh yếu hai bên. Bởi vì tôi, thằng T và thằng L là chuyên gia học lệch, nghĩa là mỗi thằng chỉ giỏi một môn sở trường nhất định chứ không giỏi đều như Tiểu Mai và em Vy.

Thế nên những câu Văn học hay Anh ngữ thì không nói làm gì, bên này Vy mỉm cười hô mưa gọi gió, ở bên kia Tiểu Mai lạnh lùng một tay che trời, chiến cục phụ thuộc vào phần kiến thức tổng hợp ở tất cả các môn khác như Sử - Địa hay Công dân. Vy học bài giỏi đã đành rồi, nhưng Tiểu Mai thì cũng thuộc làu làu không kém dù rằng tuần vừa rồi có phần sa sút, hai nàng thi nhau chiến hết câu này đến câu khác. Bọn cán sự tụi tôi đần mặt ra chỉ thỉnh thoảng chêm vào vài câu của các môn tự nhiên, mấy đứa bạn học cứ thi nhau chạy lên xuống trên bảng ghi bài theo tính toán của tụi nó và hăm hở quay xuống dưới mỗi khi bí lù vì hoàn toàn tin tưởng tuyệt đối vào dàn trợ giúp ở phía sau.

Cứ thế cuộc thi diễn ra gay cấn quyết liệt và chẳng có bên nào chịu thua bên nào, số điểm cứ chênh lệch xê xích nhau vài ba điểm rồi lại cân bằng. Nãy giờ tính ra trong đám cán sự thì chỉ có thằng T với thằng L là xung phong lên bảng nhiều nhất ở những câu khó, còn lại bọn tôi, em Vy hay Tiểu Mai thì toàn ngồi dưới hồi hộp nhìn thí sinh đội nhà hay tìm đáp án gửi lên tuyến trên.

Và ở gần cuối tiết thứ hai cũng là giai đoạn nước rút của cuộc thi, K mập xui xẻo vớ phải cái thăm có dính đề bài Toán oái ăm, tôi nhìn cái đề viết ra trên bảng mà cũng đâm chột dạ, vì quả này không phải tôi giải thì ai làm được nữa, nhìn cái mặt chảy dài ra như trái dưa leo của L anh khùng là biết hết trông mong gì được ở thằng này rồi.

Nhưng cũng không ngoài dự đoán, ở dãy bên kia Tiểu Mai đã đường hoàng bước lên bảng, tay cầm phấn nhưng chưa làm gì cả, chỉ nhìn xuống phía bên dưới lớp ý chừng đợi đối thủ của dãy kia báo danh.

- N ghi mấy cái mấu chốt xong Vy lên bảng giải nhé, dễ thôi! – Tôi hí hoáy ghi vào giấy, gì chứ Tiểu Mai là đối thủ không thể đùa được.

- Ừm…..! – Vy gật đầu lưỡng lự.

- Để tao lên giải cho, tao thần kinh thép nè! – Thằng L ôm cây thước như ôm bùa hộ thân.

Tôi chưa kịp nghĩ xem có nên để thằng L giải bài này không thì ở phía trên lớp, Tiểu Mai đã cười lạnh nói xuống dưới:

- Bạn N có lên giải bài không nhỉ?

Nghe Tiểu Mai xướng đến tên mình, tôi giật thót người gạch bút cái roạt lên giấy.

- Chỉ đích danh rồi kia, lên đi chú ơi! – K mập cười hô hố.- Phen này tiêu đời thánh, e he he! – D xoắn khoái chí.

- Thôi mày lên đi, còn chờ gì nữa, mày giải Toán chứ ai! – Dãy bên này đùn đẩy gây sức ép lên tôi.

- Ông N lên lẹ đi, hay thấy tụi tui giỏi quá nên sợ thua chứ gì, hớ hớ! – Chị đại Y ù cũng tham gia khích tướng.

- Lên nhé? – Tôi tần ngần vài giây, quay sang hỏi Vy.

- Ừ, cố lên nha! – Em ấy gật đầu nhìn tôi mỉm cười tin tưởng.

Tôi chầm chậm bước lên, thoáng chút nghĩ ngợi vì chẳng biết tại sao Tiểu Mai hôm nay lại chỉ tận mặt bắt tận tay tôi luôn. Đi lên phía bảng, tôi cầm phấn rồi đứng sang bên, và Tiểu Mai nhìn tôi qua khoé mắt, hừ nhạt kiêu kỳ rồi đặt phấn giải bài.

Tôi không giải bài vội, khẽ nhìn nàng đang rê phấn nhanh thoăn thoắt trên bảng, vậy là Tiểu Mai đã bình thường hẳn thật rồi, thế này mới đúng là người duy nhất mà tôi chịu phục chứ. Bất giác tôi mỉm cười nhẹ tênh, nghĩ nhanh vài giây rồi quyết định đặt phấn giải bài, vờ cầm máy tính gõ gõ lách cách vài phím, lựa ngay chỗ trọng yếu nhất của đề bài mà lén ghi nhầm một con số điều kiện, rồi viết thật nhanh ra ngay đáp án bài toán.

Xong xuôi đâu đó, tôi phủi tay và bước xuống dưới, canh đúng vài bước chân thì cố ý giật mình quay lại, nói vừa đủ để mấy đứa dãy K mập nghe:

- Chết, nhầm rồi! – Và vội cầm phấn đi đến phần bảng chỗ tôi giải bài.

- Thằng N đứng yên đó, không được sửa bài! – Không ngoài dự đoán, D xoắn phát hiện ra đầu tiên, nó đứng bật dậy hét toáng lên.

- Gì thế? – Tôi vờ ngơ ngác, tay giả bộ như run run.

- Mày định sửa lại bài làm chứ gì, thế là phạm luật, về chỗ đi mày! – Đến lượt K mập chỉ tay lên bảng.

- Đâu có, tao…tao định xem lại thôi! – Tôi diễn trọn vai người nhầm lẫn.

- Xem lại thì bỏ phấn xuống, đứng cách bảng 3 bước, hề hề! – Chị đại Y ù cười khoái trá.

Và hiển nhiên kết quả sau đó là tôi sai, Tiểu Mai đúng hoàn toàn, nàng tròn mắt ngạc nhiên nhìn tôi như thể không tin được sự thật trước mắt là tôi lại phạm một sai lầm ngớ ngẩn đến vậy, nàng cười nhạt thảy viên phấn vào hộp, và tôi chỉ vờ gãi đầu tức tối rồi rầu rĩ đi về chỗ.

- Thôi, đừng buồn, ai cũng có lúc nhầm mà! – Vy cười an ủi.

- Ừ, thì có buồn gì đâu, xui thôi! – Tôi gật đầu ngồi xuống.

- Biết vậy để tao giải cho rồi, câu Toán vừa nãy ăn đến 5 điểm! – Thằng L đập tay ra chiều tiếc nuối.

Thêm vài lượt thi nữa thì trống đánh kết thúc 2 tiết tự học của khối lớp 10, kết quả dãy bên Tiểu Mai thắng cách biệt với số điểm 115- 102, bọn bên tôi tiếc hùi hụi vì từ sau khi tôi thất thủ thì khí thế có phần giảm sút. Tụi K mập D xoắn cười toe toét bắt tay chị đại Y ù đầy tình hữu nghị, và sau đó đồng loạt hò re trêu chọc bọn thằng L thằng Q hết nước, khiến dãy tụi tôi cũng gân cổ cãi lại đầy….nhiệt huyết người thua cuộc.

Nhưng tôi thì chẳng buồn hay gì cả, vì đó là những gì tôi có thể làm được, và cho rằng ít ra mình cũng đã làm đúng. Ra đến bãi giữ xe, tôi trông thấy Tiểu Mai đang dắt xe theo hướng ra cổng, nàng vẫn xinh đẹp dưới nắng, đôi gò má cao ửng hồng lên, ánh mắt thoáng ngạc nhiên khi nhìn thấy tôi đi ngược đến.

Và tôi chỉ mỉm cười khẽ gật đầu chào lại, rồi ngẩn ngơ một hồi vì Tiểu Mai quay ngoắt đi sau khi trao cho tôi một nửa ánh nhìn kiêu kỳ và giận dỗi.

Tôi thở hắt ra, lắc đầu cười buồn rồi lững thững dắt xe ra về.

- “ Vậy là ổn cả rồi, Tiểu Mai nhỉ? Mừng cho….em! “

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.