Nhưng CLB cầu lông chỉ tồn tại được vỏn vẹn vài ngày, vì một số thì lười dậy sớm nên cứ lần lữa lên trễ, lên tập chút rồi về. Số khác thì tranh thủ ngày hè bạn bè gặp nhau nên ngồi lại tụm năm tụm bảy tán chuyện mà đa phần đều là con gái. Và số ít còn lại thì tự tách ra làm hoạt động riêng, một trong số đó là tôi.
Đầu đuôi là như thế này, sau vụ “ vẩy cầu “ huyền thoại thì tôi quê quá, nên hôm sau cũng ráng nghe lời thằng C mà lên ngồi nhìn nó chơi. Đang bắt đầu thấy chán thì tôi nhìn về góc sân, có một nhóm học sinh đang quần thảo quanh trái bóng tròn.
- “ Đúng trái bóng rồi, ở đây có đá banh sao kìa? “ – Tôi thấy bóng đá là sáng mắt, lao bổ ngay tới chỗ mà tôi vừa nhìn thấy.
Hoá ra đó là một nhóm các nữ sinh tầm 6-7 người đang tập dẫn bóng, tôi thất vọng tràn trề, mặt chảy dài ra như trái dưa leo vì tưởng đang có thi đấu gì chứ, nếu có thì biết đâu tôi lại được tham gia cũng nên, chứ CLB cầu lông thì xem như đã sa thải tôi rồi. Cũng phải, đứa nào bị ngu mới cho tôi mượn vợt, vì chắc gì tôi lại không ném luôn cây vợt như hồi hôm qua nữa chứ.
Thú thật thì dòm nhóm nữ này đá bóng mà tôi thấy cứ như đang xem phim hài, khá thì có khá hơn dân ngoại đạo thật, như mà cứ lóng nga lóng ngóng. Chân cẳng thì lèo khèo, banh phải chuyền đúng vào chân thì mới đá tiếp, chẳng biết chủ động đón đường chuyền, thế nên quanh đi quẩn lại cũng chỉ là chạy vòng vòng trong sân chứ chả ra trò trống gì sất.
Tôi hết thở dài rồi tặc lưỡi lắc đầu liên tục, và mưa dầm thấm lâu, nhóm nữ sinh này ban đầu còn không để ý, lúc sau thì thấy ở đâu tự dưng có một thằng con trai ngồi cứ thở vắn than dài thì tỏ ra ngạc nhiên.
- Ủa? Cậu này hôm bữa đá với lớp mình nè? Bên 10A1 phải không? – Một người lên tiếng hỏi.
- À…đúng rồi! – Tôi gật đầu, ngờ ngợ vì cô nàng trước mặt thấy quen quen.
- Không nhớ à? Trận giao hữu hồi đầu năm đó, chị là bí thư bên 11A1 nè, em là bạn trai của Khả Vy đúng không? – Chị này tiếp lời.
Gì chứ nghe ai đó nhận mặt tôi là bạn trai của em Vy thì tôi khoái lắm, gật đầu ngay tắp lự, khẳng định chắc nịch mình là bạn trai của Vy.
- Sao thế? Thấy bọn chị đá dở quá nên chán à? Ai chẳng biết cậu em thì đá giỏi rồi! – Chị này nheo mắt tinh quái.
- Ơ…không….đâu phải! – Tôi bối rối chối bay biến, mặc dù cái sự thật trước đó đúng là như vậy.
- Dù gì bọn chị đây cũng trong tuyển bóng đá nữ của trường nhé! – Chị ta nói.
Thấy tôi há hốc mồm ngạc nhiên, mấy chị này mới tạm dừng tập mà giải thích. Hoá ra tốp nữ này là thành viên trong đội bóng đá nữ của trường PBC đang tập luyện để chuẩn bị thi đấu giải, đội tuyển thực thụ là có 11 người, nhưng giờ đang là hè nên chỉ tập trung được có 8 người lại để luyện tập. Thành viên đội tuyển thì chỉ có mỗi chị bí thư này là 11A1, còn lại là của các lớp khác.
- Vậy sáng nào mấy chị cũng đá ở đây à? – Tôi tò mò.
- Ừ, ngày nào cũng tập hết! – Chị bí thư gật đầu.
- À, hôm giờ em ở bên nhóm cầu lông nên không biết! – Tôi gật gù.
- Sao thế? Không chơi cầu lông mà sang đây? – Chị ta thắc mắc.
- Tại….à….em không thích môn đó lắm! – Tôi quệt mũi đáp, giấu biến cái lí do bị sa thải khỏi hội là do tội phá hoại vật tư.
- Thế qua đây xem mấy chị à?
- Dạ…qua xem chơi!
- Rảnh thì huấn luyện giúp đi!
- Em…đâu biết huấn luyện gì đâu, chỉ biết chơi thôi!
- Em ngồi xem cũng được, các chị cứ tập tiếp đi! – Tôi nói.
Thế là tôi trở thành khán giả bất đắc dĩ, bỏ đi cũng không được mà ngồi lại cũng không xong, trót nói ngồi lại xem rồi thì phải xem cho hết, mà ở lại xem thì tôi cứ nhấp nha nhấp nhổm như bị kiến cắn, ngồi chẳng yên chút nào. Nhìn trái bóng lăn qua lăn lại mà tôi thấy ngứa chân quá xá, mấy chị này mang tiếng là trong đội tuyển mà đá với đấm chẳng ra cái củ khoai tây gì sất, chả biết các thầy huấn luyện sao mà để tuyển nữ thê thảm quá xá, hèn gì cứ nghe giải bóng đá nữ là khỏi cần đá cũng biết trường chuyên THD giật ngay giải quán quân.
Chốc sau, chịu không nổi nữa, tôi nhảy luôn vô sân giành bóng trước sự ngỡ ngàng của các bậc tiền bối, và rê bóng đảo người qua hết một loạt xong gặt qua bên đánh lừa thủ gôn, khẩy nhẹ quả bóng vô lưới.
- Để em tập ấy chị cách đón bóng trong chân! – Tôi liếm môi.
- Ừ, được, phải vậy chứ! – Cả nhóm đồng thanh.
Vậy là tôi đá bén duyên lại với quả bóng tròn trong mùa hè này như vậy đấy, ngày đầu tiên, thấy tôi hăm hở đá bóng nên thằng C khoái quá cũng nhập bọn theo.
Ngày tiếp theo, ông tiền đạo 11A1 cũng góp phần, và đồng thời lôi kéo thêm hai ông bạn nữa mà tôi cũng biết mặt, vì một trong hai ông này hồi trước kèm tôi sát sao chẳng rời vị trí.
Ngày thứ ba, tôi triệu tập được thêm K mập, thằng C chả biết sao mà rủ được L đội trưởng tham gia cùng, và hội cầu lông thì tự động rã dần do ít thành viên, các thành viên còn lại đã chuyển sang làm…khán giả cổ động đá bóng.
Ngày thứ tư, tôi nói như mắng phì phèo cả nước bọt vào ống nghe điện thoại lúc gọi cho đám bạn chí cốt, cuối cùng team bóng đá của 10A1 sau nửa tháng nghỉ hè tản mác bốn phương thì nay đã tụ họp đông đủ. L đội trưởng vẫn oai phong như thuở nào gặp gỡ, K mập vẫn…mập, T thủng và D xoắn vẫn là cặp bài trùng ăn ý, cùng với thằng C và thằng Q, tôi rút lại đã làm được một chuyện tưởng chừng là bất khả thi, đó là tập trung hết cả đám bạn bè lại, chung quy cũng là nhờ quả bóng tròn.
- Chà, nghỉ đã quá hả mậy? Bọn tao mệt gần chết cả mùa này đấy! – Tôi vỗ vai thằng L.
- Hê hê, nghỉ hè phải đi đây đi đó chứ, mà giờ tính sao? – L đội trưởng cười khì.
- Như cũ chứ sao, sáng sáng lên đây đá banh, hê hê! – T rách nhún vai.
Cũng cần phải nói thêm là sau cái bữa liên hoan thì thằng T đã chủ động đến làm hoà với tôi, và dĩ nhiên tôi chẳng ngại ngần gì mà khoác vai bằng hữu, hoan nghênh nó đã trở lại với hội bàn tròn A1.
- Thánh, lâu quá mới gặp, thánh vẫn ròm như ngày nào! – D xoắn cà khịa ngay.
- Tào lao đủ rồi, bây giờ sân có, bóng có, mùa hè này phê tái tê rồi, he he! – Thằng C cười rung cả người.
- Vậy nhé, cứ sáng sớm là tập trung ở đây! – Tôi giao kèo.
- Ờ, biết! – K mập đáp, trông cái bộ hơi rầu vì phải dậy sớm.
Và ở phía bên kia, ông anh tiền đạo 11A1 cũng đang rầu rĩ, vì tập hợp mấy hôm rồi mà 3 người vẫn hoàn 3 người, đa số cầu thủ lớp này giờ cũng đi nghỉ hè hết rồi. Thế nên cái chuyện chia quân số để thành 2 đội bóng cũng khá nhằn không kém, và hơn hết nữa là….8 bà chị đang đứng trơ mắt ra chẳng hiểu sao cái sân này là được đặc cách cho tuyển nữ dùng, ấy thế mà giờ đây đã bị đám con trai loi choi trưng dụng thành sân bóng một cách trắng trợn.
Thế là sau một hồi bàn bạc suy nghĩ, cãi nhau chí choé, nhất là mấy chị hùng hổ khẩu chiến cứ la ầm cả lên:
- Thôi, không chịu!
- Chia vậy không công bằng, ai đời tuyển nữ đá với toàn con trai!
- Nữ đá với con trai có lợi mà, cứ lăn đùng ra té là thể nào cũng có thẻ đỏ, một ông ra sân!
- Chia gì kì vậy? Bên này ít nam hơn rồi!
Um sùm cả buổi, cuối cùng đám tôi cũng thống nhất lại, để cho việc tập luyện của tuyển nữ thêm phần thực hành và mau tiến bộ, thì tuyển nữ 8 người sẽ được chia đều cho 2 đội A và B.
Đội A gồm có tôi, thằng L, K mập cùng cặp bài trùng T rách và D xoắn cộng thêm bốn chị đại trong tuyển nữ.
Đội B gồm ông anh tiền đạo và chị bí thư 11A1, hai ông bạn trung vệ và 3 người nữ còn lại, cộng thêm 2 thằng C và Q hơi miễn cưỡng nhập bọn, thì chia đều ra mỗi đội gồm 9 người.
Và bắt đầu từ ngày mai thì sẽ ráp sân, con trai lên sớm hơn, chạy ra sân C ôm 2 cái khung thành vào sân A, rồi sau đó 2 đội A- B sẽ tiến hành giao hữu với mục đích là cho tuyển nữ mở rộng tầm mắt va chạm thực tế nhiều hơn. Nhưng đó là cái lí do oai phong thế thôi, chứ thực sự thì bọn con trai tụi tôi chỉ mong có sân để đá bóng trong mùa hè, mà lại được đặc cách ăn ké nhóm nữ đá trong sân trường thì sướng hết chỗ chê rồi, chứ tụi tôi thì đâu có tốt lành gì mà lại đi huấn luyện đội nữ đâu, hic! Bằng chứng là nghe chị bí thư kể lại, ông anh tiền đạo bên 11A1 lúc đầu cũng chối đây đẩy nhất quyết không chịu huấn luyện dùm đội nữ, mà hôm sau lại đùng đùng vác vợt lên gia nhập CLB cầu lông, chỉ đến khi thấy đội 10A1 hoành tráng quá thì ổng mới chạy ào tới xin nhập hội.
Hài một nỗi, là CLB cầu lông sa thải tôi, thì bây giờ nếu truy xét ngọn ngành cho rõ ràng ra, thì chính tôi là tác nhân đầu tiên dẫn đến kết quả giải tán CLB này, vì đa số thành viên đều tự động tản dần và đổ về sân bóng, và số ít còn lại thì chủ yếu là lên sân trường gặp nhau tán chuyện hay ngồi xem đá bóng luôn. Đúng là tôi oai y hệt Napoleon, co chân sút bóng một phát là banh chành luôn cái CLB cầu lông, hê hê!
Vậy là bỏ qua những tháng ngày của án phạt cấm túc, kể ra thì mùa hè này sẽ hứa hẹn nhiều điều thú vị lắm đây!