Toà cao ốc Dược Phẩm Diệp Thị nằm ngay trên đường quốc lộ,đối diện là nhà hàng ăn nổi tiếng khắp Lạc Thành - Nhà hàng lẩu Đông Dương,tuy nhiên nằm ở gần vị trí trực thuộc trung tâm thành phố nên vô cùng thu hút.
Lúc này,tại tầng cao nhất của Toà cao ốc Dược Phẩm Diệp Thị, vị trí bàn làm việc của Diệp Bắc Thần đặt sát ngay cửa sổ.Từ trên cao nhìn xuống hoàn toàn có thể nhìn thấy mọi hoạt động của toàn thành phố.Hắn giống như một con chim ưng,đứng ở nơi cao nhất ngắm nhìn vạn vật,tất thảy biến hoá đều không thể thoát khỏi tầm mắt.
Từng đợt khói nhã ra,theo làn gió lượn lờ trong không trung tạo nên khung cảnh mờ ảo.Khuôn mặt Diệp Bắc Thần nhìn nghiêng lộ ra sống mũi cao thẳng tắp,hàng lông mày sắc bén,đôi mắt đen sáng ngời,đôi môi mỏng quyến rũ,có điều người ta thường nói đàn ông môi mỏng thường hay bạc tình.Khung cảnh này thật khiến người ta không khỏi si mê.
Hắn đứng đó rất lâu,bóng dáng cao lớn không khỏi khiến người ta có cảm giác đơn độc,thật rất lâu hắn cũng bị tiếng gõ bên ngoài đánh thức.
“ Cộc...cộc...”
– Vào đi.
Hắn khẽ xoay người,giọng nói lạnh lùng phát ra khiến người ta không sợ mà run,đồng thời dí điếu thuốc đang cháy dở vào chiếc gạt tàn trên bàn.
Vũ Nam Phong bước vào,trong phòng không có mở điều hoà nhưng sao cậu lại cảm thấy lạnh như vậy chứ.Cảm giác được mùi thuốc lá nồng nặc vẫn còn lượn lờ trong không khí xung quanh,cậu ta không khỏi xua tay,đặt tài liệu xuống trước mặt Diệp Bắc Thần,trong lời nói có chút tia nghi hoặc:
– Sếp,trước giờ anh vốn không hút thuốc,thuốc lá rất có hại cho sức khoẻ.
Theo như quan sát từ trước đến nay,cậu chưa từng thấy Diệp Bắc Thần hút thuốc,ngay cả khi tới Diệp gia cũng chưa từng thấy xuất hiện tàn tích thuốc lá,sao giờ này lại tập hút thuốc rồi.Hôm trước,xem phim truyền hình,cậu vô tình nghĩ tới câu thoại như này:“ Già rồi,tôi cũng nên tập tành hút thuốc thôi."
Nhìn lại Diệp Bắc Thần,cũng chỉ mới ngoài ba mươi,không lẽ hắn thực sự nghĩ mình đã già nên tập hút thuốc sao.
Nhận thấy chung quanh một mảng im lặng, Diệp Bắc Thần ngưng hành động,gập tài liệu trong tay,đặt sang một bên,giương đôi mắt sắc bén nhìn Vũ Nam Phong đang ngẩn ngơ suy nghĩ,hắn gõ tay lên bàn,phát ra tiếng lộc cộc:
– Cậu còn muốn quản cả việc tôi hút thuốc.
Vũ Nam Phong nhận thấy ánh mắt lạnh của hắn thì liền rùng mình một cái, nhưng theo Diệp Bắc Thần nhiều năm như vậy,không dễ gì bị doạ sợ,cậu đứng thẳng lưng,nghiêm túc nói:
– Sếp, trước giờ tôi chưa từng thấy anh hút thuốc nên có hơi ngạc nhiên,dù sao thuốc lá có hại anh vẫn nên hạn chế thì hơn.Tôi thân là trợ lý đặc biệt,đối với ông chủ của mình tôi vẫn luôn quan tâm.Hơn nữa Lục tiểu thư cũng không thích mùi thuốc lá.
Đây là lần đầu tiên cậu nói nhiều như vậy,hơn nữa cậu cũng thật lòng quan tâm hắn nên mới thế.Nếu hắn có mệnh hệ gì, chẳng phải công việc cậu cũng ảnh hưởng sao.Xem ra đây là lý do thích hợp nhất để đối phó với con người nguy hiểm như Diệp Bắc Thần,cho nên không phát hiện ra bản thân lỡ lời.
Diệp Bắc Thần quả nhiên nghe xong cũng không có phản ứng.Hắn như thế lại quên mất Lục Hàm thích cái gì,ghét cái gì.Căn bản hắn chưa từng quan tâm đi, trước giờ hắn vốn không có thời gian,ngẫm lại giữa hắn và cô ngày càng xa cách.Đây không phải là điều hắn mong muốn hay sao,tại sao trong lòng lại khó chịu như vậy.
Cả nửa ngày, Diệp Bắc Thần cũng không có phản ứng lại,Vũ Nam Phong nhận thấy hôm nay Diệp Bắc Thần có vẻ kỳ quái hơn,cho nên tạm thời cậu vẫn chưa cho hắn biết bệnh tình của Lục Hàm thì hơn.Cũng may Diệp Bắc Thần chưa có nhắc tới,cậu cũng nên lui sớm thì hơn.Nghĩ là làm,Vũ Nam Phong nhìn Diệp Bắc Thần vẫn không quên nhiệm vụ, cung kính nói:
– Sếp,bên phía Lâm Mặc phát hiện gần đây lão ta có qua lại cùng một diễn viên bên Thừa Nhu.Theo như điều tra thì cô ta là Lý Minh Thư - Tam Kim Ảnh Hậu mới nổi gần đây.Còn nữa...!
Ngưng một lát,cậu lại tiếp tục,có điều lần này,giọng nói có phần nghiêm túc hơn:
– Ngoài ra,Lý Minh Thư này,cô ta hình như còn qua lại cùng một người đàn ông,nhưng người đàn ông này từ đầu đến cuối đều rất bí ẩn,tôi vẫn chưa điều tra ra thân phận của hắn ta.Xem ra Lý Minh Thư cũng là con cờ bị lợi dụng,lần này nhà họ Lâm có không ít người dòm ngó.
Diệp Bắc Thần thật sự nghiêm túc lắng nghe,xem ra lần này xuất hiện không ít kẻ dòm ngó tới Lâm gia,giọng nói phát ra tia sắc bén:
– Có vẻ như sắp tới,chúng ta sẽ phải đối mặt với không ít rắc rối,cậu làm việc cẩn thận một chút.Nhớ chú ý an toàn.
Mặc dù Vũ Nam Phong trước giờ làm việc luôn cẩn trọng,hắn rất tin tưởng nhưng sự xuất hiện của nhân vật thần bí,chưa biết là kẻ nguy hiểm như thế nào,trước mắt vẫn là đảm bảo an toàn cho bản thân.
Sự quan tâm của Diệp Bắc Thần làm cho Nam Phong không khỏi cảm động.Tuy bề ngoài hắn lạnh lùng,đối với mọi việc ra tay tàn nhẫn nhưng đối với người bên cạnh lại rất chân thành.
–Sếp,nếu không có việc gì,tôi xin phép.
Nhận thấy Diệp Bắc Thần không có phản ứng,cậu chuẩn bị rời khỏi,có điều đi được một đoạn,như nhớ ra gì đó,cậu lập tức quay lại:
– Sếp,quên nói với anh,dạo gần đây Lạc Thành xuất hiện không ít nghiện ngập,tại quán ba Lạc Thành còn chất chứa mại ***, thuốc phiện.
– Đã biết,cậu đi làm việc đi,chú ý chỗ Lục Hàm một chút.
Vũ Nam Phong nhận mệnh rồi mới rời khỏi.
Xem ra,sếp với Lục Hàm vẫn là quan tâm lớn nha.
Lúc này,trong văn phòng rộng lớn chỉ có một mình Diệp Bắc Thần,hắn liền rơi vào trầm tư,đôi mắt sắc bén nheo lại vài phần nguy hiểm.Trong ánh đèn mờ nhạt,khoé miệng không khỏi nhếch lên,quả nhiên là có người không nhịn được muốn ngoi lên rồi.
Người ta nói,thành phố đẹp nhất là khi về đêm,nhưng ánh trăng đêm nay lại không được sáng lắm,bởi bị ít mây che đi,ánh sáng mờ ảo khiến mọi thứ giống như một mớ hỗn độn,mơ hồ.
Tại khu chợ nhỏ nằm phía ngoại ô Lạc Thành,có một đám người mặc đồ đen đang lén lút vận chuyển từng thùng hàng từ xe tải này qua xe tải khác, giống như đang chuyển đổi hàng hoá vậy,ánh đèn pin lập loè làm người ta không nhìn rõ thứ gì.
Trong một góc nhỏ,một người đàn ông mặc áo khoác da,vóc dáng anh ta cao lớn,trông cũng có chút mê hoặc,có điều ở đây hơi tối,anh ta lại đội một chiếc mũ cao bồi che đi nửa gương mặt nên không nhìn rõ anh ta là ai.
Chỉ có thể nghe giọng nói phát ra vô cùng lạnh lẽo,hắn quan sát vài người trước mặt,đôi mắt phượng ánh lên tia tà ác:
– Đối với lô hàng lần này,nhất định phải vận chuyển cẩn thận.Tôi muốn cho Diệp Bắc Thần một bất ngờ lớn.
– Vâng thưa thiếu gia.
Một người đàn ông trông có vẻ lớn tuổi,đoán chắc hắn là người có vị trí cao nhất trong đám người kia.Có điều khi đứng trước người đàn ông trước mắt,tuy hắn còn rất trẻ,nhưng đối với Thiên Vân Long hắn mà nói là vô cùng nguy hiểm.
Thiên Vân Long - đại ca xã hội đen,một lần lỡ tay giết người kết hợp tội danh buôn thuốc phiện khiến hắn lâm vào cảnh tù tội.Ngỡ cuộc đời của hắn sẽ kết thúc tại nhà tù,không nghĩ tới sẽ có ngày hắn trở lại một lần nữa,cũng chính cậu ta đã cứu hắn,cho nên chính là ân nhân với Thiên Vân Long.
Người đàn ông áo đen liền nở nụ cười hài lòng,khoé miệng nhếch lên một đường khiến nhan sắc hắn có vài phần ma mị.Không nghĩ tới khuôn mặt đẹp trai này là kẻ vô cùng nguy hiểm.
Trong bóng đêm, tiếng chuột kêu rít rít chạy qua chạy lại,kết hợp cùng tiếng quạ tìm xác thối trong đêm khiến người nghe thật ghê rợn tạo thành khung cảnh vô cùng đáng sợ,hé lộ không ít âm mưu đen tối..