Yêu Phải Tổng Tài Tàn Phế

Chương 297



Chương 297: Phản kích Nói cho cùng người nhà họ

 

Tô không dễ dàng buông ra Hoắc Minh Dương như vậy.’Em không có nhiều yêu câu nghiêm trọng như vậy, bây giờ chuyện khác cũng không quan trọng, chỉ cần có thể cùng anh ở bên nhau.” Lúc nói chuyện mới qua một giờ, cũng không dễ dàng như tưởng tượng.

Cô đã không tìm được thứ có thể khiến cho mình cảm giác được thoải mái, cô mong muốn được rất lựa chọn vật mình muốn, đã muộn, bây giờ không có bất kỳ hối hận hay là lựa chọn khác,  Cô đã nhận định mình nên làm cái gì, nên lựa chọn cái gì, Hoắc Minh Dương là trăm phần trăm nghe lời, ngay cả bác sĩ lúc nào gặp Hoắc Minh Dương, cũng sẽ đúng giờ chính xác như vậy.

Nói không thích là giả, nhưng cô vẫn thực hiện được lựa chọn của mình “Cô sớm nghỉ ngơi.” Thanh âm anh lãnh đạm, không có bất kỳ cảm xúc nào.

Chỉ cân là người đàn bà này thích, bây giờ anh bao nhiêu cũng có thể thỏa mãn, nhưng cô chợt bị bệnh.

Trừ ho khan, cô không nói ra được cái gì, cân Hoắc Minh Dương kê cận chăm sóc mới có thể trị dứt bệnh.

Người nhà họ Hoắc cùng nhà họ Tô cũng phải đổ mồ hôi, không biết nên nói cái gì cho phải, trong lòng bắt đầu lẩm bẩm, biết rõ chuyện giữa Hoắc Minh Dương cùng Hà Vân Phi là không thể nào, nhưng không tìm được biện pháp ngăn cản hai người ở bên nhau.

Bây giờ nhìn Hoắc Minh Dương coi trọng Hà Vân Phi, cũng biết trên căn bản không có gì hy vọng có thể tách hai người ra.

Mẹ Hoắc nghe lời Tô Thanh Anh, bắn cho Hoắc Minh Dương một ánh mắt, nhìn ánh mắt cũng biết Hoắc Minh Dương rõ ràng không hề muốn cùng nhà họ Tô có bất kỳ quan hệ nào.

“Tôi không biết nên nói cái gì cho tốt, nhìn tình hình, bây giờ bất kể tôi làm gì, cũng không có cách nào để cho nhà họ Hoặc cùng nhà họ Tô ràng buộc thực tế” Bị cô quấn khá là phiền, căn bản không cố ky Tô Thanh Anh cùng Nhà họ Hoắc rốt cuộc có liên quan gì, chỉ là bắt đầu bài xích đính hôn giữa nhà họ Hoắc cùng nhà họ Tô.

Phương thức giải quyết tốt nhất có thể nghĩ tới đều đã nghĩ, cô làm thế nào cũng không chịu buông tay, dáng vẻ cố chấp này, khiến cho hai người nhà cũng khâm phục.

Đối mặt với Tô Thanh Anh không chịu lùi bước, bố Tô cũng bị chọc tức, nhưng cuối cùng lại không thể làm gì.

Muốn để cho cô cùng Hoắc Minh Dương ở bên nhau, cũng phải xem Hoắc Minh Dương có đáp ứng hay không. ‘Đủ rôi, con đừng làm loạn nữa, Minh Dương đã nói rất rõ ràng” Ông không cho cô hồ ngôn loạn ngữ nữa, dứt khoát nói một tiếng, khiến cho lời cô nói không có bất kỳ ý nghĩa nào.

Đây chính là lựa chọn tốt nhất, đối với nhà họ Hoắc cùng nhà họ Tô đều tốt.

Tô Thanh Anh nhìn bố Tô, nước mắt lập tức rớt xuống, “Có phải bố cảm thấy con làm bố mất mặt hay không” Trừ câu này, cô nói không có ích gi.

Nhìn dáng vẻ hai bên đều đã đáp ứng chuyện này, bất kể cô muốn cùng Hoắc Minh Dương ở bên nhau như thế nào, đều sẽ có khó khăn.

Bố Tô không nói gì, nhưng thái độ cùng giọng điệu, rõ ràng là khẳng định, nghĩ hết cách cùng người nhà họ Hoắc giữ khoảng cách nhất định, nhưng hết thảy thất bại, một điểm cân nhắc cuối cùng là nhà họ Hoắc cùng nhà họ Tô nhiều năm vẫn qua lại thân mật như vậy.

Mới không xé rách mặt nói chuyện.

Thấy Tô Thanh Anh không sao, Hoắc Minh Dương liền rời đi trước.

Ngay cả câu nói lời từ biệt cũng không nói, bà Hoắc thấy vậy vội vàng đuổi theo.”Con làm gì vậy, con đi ra như vậy khiến cho Tô Thanh Anh nghĩ như thế nào, con có suy nghĩ cảm nhận của nó hay không?” Lúc nói lời này bà rất tức giận, không biết tại sao, nghĩ đến biểu hiện bây giờ của Hoắc Minh Dương cùng Tô Thanh Anh khiến cho bà thất vọng hẳn, lập tức già đi hẳn mấy tuổi, không biết nên làm cái gì.

“Mẹ không cần quan tâm nhiều như vậy, chỉ cần chăm sóc tốt sức khỏe của mình, chuyện khác cũng không cần mẹ bận tâm” Mẹ Tô ở trong phòng bệnh an ủi Tô Thanh Anh, cô con gái yêu dấu bị bệnh, đến bây giờ bà mới nhín chút thời gian đi xem thử.

Không biết lòng bà bao lớn, nhưng tóm lại là mẹ ghẻ bị Tô Thanh Anh chọc tức, có mẹ ruột ở đây, Tô Thanh Anh cùng mẹ ruột chung đụng hòa hợp rất nhanh.

Rốt cuộc quan hệ thân sơ xa gần vẫn có quan hệ rất lớn, ban đầu cô cảm thấy mình bất kể làm gì đều có thể tử tế sống chung cùng người này, bây giờ bất quá cũng chỉ như vậy.

“Con không muốn nói gì, thật rất mệt mỏi, nhức đầu lắm, chuyện giữa hai chúng con, đã ép con không thở nổi” Tô Thanh Anh nhắm mắt lại, không muốn nói với bất kỳ ai cái gì, trong đầu tất cả đều là bóng dáng Hoắc Minh Dương, thần thái cùng cử động người kia, khiến cho cô lo lắng mất mát.

“Con đừng suy nghĩ nhiều như vậy, sớm nghỉ ngơi.” mẹ Tô Thanh Anh nói xong, trước hết ra khỏi phòng bệnh, phải biết đối với bà mà nói, có rất nhiều chuyện phải hoàn thành, nhưng bây giờ ngay cả một chút cũng không làm được.

Không nói những thứ khác, chỉ nói quan hệ nhà họ Hoắc cùng nhà họ Tô, nếu Tô Thanh Anh nằm ở trên giường chưa gượng dậy nổi như vậy, chắc là sau này cũng rất khó hòa thuận hợp tác nữa.

Nhà họ Hoắc cũng hiểu rất rõ điều này, từ sau khi thông báo cô liền chạy tới, một mực ở đây không đi đâu.

Hai nhà cố gắng duy trì quan hệ lẫn nhau như vậy, bắt đầu không ngừng tìm phương pháp sinh tồn thích hợp.

Cô đã không còn bất kỳ thứ gì khiến cho Hoắc Minh Dương bận tâm, bây giờ còn lại bất quá là tư cách thanh mai trúc mã.Bố, con sẽ không bỏ qua” Không biết lấy lên dũng khí bao lớn, cô mở miệng nói, cảm giác dạ dày nhộn nhạo, khiến cho cô chịu không nổi.

“Đừng tỏ ra uất ức như vậy, bất kể như thế nào, con đã làm làm hết sức mình, theo ý trời!” Bà cười nói, định hóa giải lúng túng, nơi này một nhà ba người, bà giống như là một người ngoài, nói chuyện cũng không có ý nghĩa, không tìm được đề tài, nhưng cũng không muốn khiến cho mẹ ruột Tô Thanh Anh chiếm thượng phong.

Rõ ràng Tô Thanh Anh phẫu thuật liền gọi điện thoại cho bà, kết quả bây giờ đến, phẫu thuật đều đã xong theo kế hoạch làm việc.

“Được rồi, bà có thể đi về nghỉ ngơi, con gái tôi tôi tự mình chăm sóc là được” Bà Tô ngẩng đầu đối diện mẹ ghẻ Tô Thanh Anh, mặc dù nhìn trẻ hơn mấy tuổi, nhưng trên thực tế cách biệt xa lắc.

Hai người trong bệnh viện huyên náo một hồi, Tô Thanh Anh vốn đã rất khó chịu lúc này cảm thấy đầu sắp nứt ra.

“Mẹ, mẹ trở về đi thôi” Tô Thanh Anh vừa mở miệng, nhưng là đuổi mẹ ruột mình đi, ngay cả mẹ ghẻ cô cũng sửng sốt, sau đó đắc ý nhìn mẹ ruột cô một cái, đứa trẻ nói như vậy, bà cũng không có lý do gì ở mãi chỗ này.

Nghe thấy Tô Thanh Anh muốn mình trở về, bà dù sao cũng sửng sốt, “Mẹ muốn tự mình chăm sóc con” Bây giờ nói chăm sóc hơi muộn, ban đầu cô nghĩ hết cách để cho mẹ mang cô rời đi mà không được, bây giờ đã không có nhiều mong đợi như vậy đối với bà.

Chỉ cần có thể cùng Hoắc Minh Dương, những thứ khác không quan trọng, nhất định chính là thích người đàn ông đó điên rồi.

“Được rồi, mẹ đi trước, nếu con vui vẻ, mẹ cũng vui vẻ.” Cô lúc nói lời này, ánh mắt đong đầy nước mắt, không nói ra lòng chua xót khó chịu bao nhiêu.

Nhưng Tô Thanh Anh không quan tâm.

Sau khi mẹ ruột Tô Thanh Anh rời đi, phòng bệnh cuối cùng cũng yên tĩnh.

Hoắc Minh Dương đã khiến cho người nhà họ Tô nhức đầu, người đàn ông này làm đủ tất cả chuyện nhà họ Tô không muốn anh làm.

Ban đầu lúc tay Tô Thanh Anh còn tốt, kết quả bị anh làm hại không thể đánh đàn nữa.

Đây đối với một người đàn bà mà nói tàn nhẫn bao nhiêu, không cần nói cũng biết.

Nhưng nhiều năm sau, cũng không thấy anh có bất kỳ bận tâm cùng hối hận, một thái độ dửng dưng như thường lệ, nhà họ Tô nắm thái độ Hoắc Minh Dương không đúng, cũng coi như không rõ rốt cuộc nhà họ Hoắc mong muốn cái gì.

Chỉ có thể mò mẫm như kẻ mù sang sông, cảm giác có cái gì hữu dụng kịp thời chia sẻ cùng bọn họ.

Lựa chọn của Tô Thanh Anh là bất ngờ, có thể tìm được người đàn ông như Hoắc Minh Dương, làm sao có thể buông tay.

Giống như trong gia đình, tìm được một người đàn ông n giống như Hoắc Minh Dương so với lên trời không dễ dàng hơn bao nhiêu.

Nói tóm lại bất kể làm chuyện gì, đều có người ủng hộ, điều này làm cho cô bao nhiêu lợi thế, chẳng qua là nên làm sao bắt lấy Hoắc Minh Dương, đây đúng là một vấn đề, “Bố, con nhất định phải lấy được Hoắc Minh Dương.” Cô nói xong, cảm giác lập tức hiểu rõ tâm tư của mình, ngoại trừ gả cho Hoắc Minh Dương, không có bất kỳ điều gì những người khác có thể khiến cho cô phân tâm.

Đại khái là thái độ cùng giọng điệu cô bây giờ quá mức kiên định, bố Tô đã hạ quyết tâm, ‘Được, nếu con muốn cùng Hoắc Minh Dương ở bên nhau, vậy bố nhất định giúp con” Không đành lòng nhìn dáng vẻ con gái bây giờ, cuối cùng ông hạ quyết tâm nói với Tô Thanh Anh.

Đã không có cách, cũng không có đường lui, ngoại trừ trợ giúp Tô Thanh Anh lựa chọn một con đường thích hợp nhất cho cô, còn lại cũng chỉ có như vậy.

Mặc dù không biết là biện pháp gì, nhưng nhìn dáng vẻ ông bố cũng biết, chuyện này nhất định là đáng tin.

Đi theo gật đầu một cái, sau đó an tâm nhắm mắt lại nghỉ ngơi dưỡng sức.

Cha mẹ họ Tô từ trong phòng bệnh đi ra ngoài, mẹ ghẻ Tô Thanh Anh vội vàng nói, “Làm sao bây giờ, làm sao anh đáp ứng dễ dàng như vậy, anh xem Hoắc Minh Dương rõ ràng không muốn” Bà cũng có thể nhìn ra được, đó là điều nên hiểu rõ ràng, Tô Thanh Anh đã biết kết quả nhưng làm thế nào cũng không muốn đối mặt.

Không ngừng trốn tránh một số thứ, căn bản không cần thiết sợ như vậy, biết rõ có một số thứ, chỉ cần là mình muốn, hoàn toàn có thể lấy được dễ như trở bàn tay.

Đại khái là tính cách Hoắc Minh Dương, khiến cho Tô Thanh Anh không có cách nào chống đỡ, cảm giác bây giờ bất kể làm gì, đều đã không cầm chặt được nữa.

“Bà cũng không thể trơ mắt nhìn nó chết đi” Đứa trẻ như vậy, dáng vẻ rời khỏi Hoắc Minh Dương sẽ chết, khiến cho ông không cách nào an tâm, càng không có cách nào cự tuyệt, ‘Chúng ta đến lúc đó đi tìm luật sư Hà, chỉ cần cô ta có thể ngoan ngoãn rời đi, những thứ khác đều là chuyện nhỏ.” Đúng vậy, chỉ cần người đàn bà Hoắc Minh Dương thích rời đi, cũng sẽ không có bất kỳ vấn đề gì nữa, bất kể là đối với nhà họ Tô hay là nhà họ Hoắc, đây đều là lựa chọn tốt nhất, hơn nữa không có ngoại lệ.

Bố Hoắc cầm điện thoại gọi cho bà Hoắc.

Đuổi theo con trai đi ra ngoài, bà Hoắc vốn là tức cành hông, bây giờ thấy nhà họ Tô điện thoại, càng tức giận hơn không ít”Tổng giám đốc Tô, xin lỗi, tính khí Minh Dương nhà chúng tôi này đã làm tôi tức chết, làm gì cũng hồ đồ ngu xuẩn” Đây quả thật là không phải tin tốt, đối với nhà họ Hoắc mà nói, căn bản không cần Hoắc Minh Dương tính tình càn quấy như vậy, chỉ sẽ khiến cho người khác nhìn đã thấy chưa được dạy dỗ đàng hoàng.

Giống như tất cả mọi người nhà họ Hoắc, cũng sẽ không đồng ý Hà Vân Phi vào cửa nhà họ Hoắc, nhưng Hoắc Minh Dương, cho dù không cho vào cũng không ngăn được, sớm muộn anh cũng phải làm cho cô trở thành mợ cả danh chính ngôn thuận.

Bà hết sức thuyết phục nhưng không thấy hiệu quả.

Đáng chết, biện pháp đối kháng nhà họ Hoắc cũng không có, chẳng qua là đơn thuần cảm thấy cái gì nên làm cái gì không nên làm, cắm đầu làm không màng kết quả.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.