Yêu Phu Sủng Thê

Quyển 2 - Chương 38: Kiêu ngạo phản kích



Edit & beta: Thiên Mạn

Lạc Nhất Nhất cũng không quản ánh mắt những người khác, trước kia chiến đấu đều là bị đánh, lần này cũng nên hãnh diện một lần. Thả Tiểu Bạch vẫn luôn ngủ gà ngủ gật trong Phượng giới ra nói: “Tiểu Bạch, ma thú ở giữa liền giao cho ngươi, hỗ trợ vây khốn bọn chúng.”

Tiểu Bạch cao ngạo nói: “Chút lòng thành, không thành vấn đề.” Nói xong chậm rì rì bay đi. Mọi người hãn, thật sự là có chủ nhân thế nào, liền có huyễn thú thế ấy, một tiểu hồ ly đáng yêu lại có khẩu khí lớn như vậy.

Sau đó đối với Phong Liệt nói “Liệt, yêu thú liền giao cho chàng, chàng cũng xuất khẩu ác khí.” Phong Liệt gật gật đầu, phi thân tiến lên. Mọi người nghi hoặc, liếc mắt nhìn một cái, toàn là bản thể ma thú, không chú ý tới có yêu thú cũng hỗn ở trong đó.

Lạc Nhất Nhất đối với Vương Hổ đang chỉ huy đàn huyễn thú kêu lên: “Vương đại ca, đi, chúng ta đi kiếm thú.” Vương Hổ giao phương án chiến đấu cho cấp dưới, rồi thí điên thí điên chạy đến bên người Lạc Nhất Nhất. Mỗi lần nhìn thấy Lạc Nhất Nhất đều có chuyện tốt.

Mọi người hãn, Vương Hổ này bởi vì có đàn huyễn thú, bình thường cũng là rất kiêu ngạo, lúc này đối mặt một tiểu nha đầu lập tức liền biến thành chó săn. Mà tiểu nha đầu này lại bừa bãi, cái gì kêu đi kiếm thú, kia nhưng là ma thú đến công kích bọn họ a.

Lạc Nhất Nhất quay đầu đối Lộ Vân Hổ nói: “Lộ đại ca chúng ta đi trước. Chuyện khác giao cho các ngươi, nếu có ma thú tốt nhớ bắt sống nga, chúng ta cũng nên thay đổi trang bị.” Nói xong, đổi áo giáp thành cực nhanh chi khải bay về phía chiến trường, Vương Hổ cũng mang theo đàn huyễn thú đi theo ở phía sau.

Lộ Vân Hổ vui sướng hài lòng hét lớn: “Mở cửa thành, nghênh địch, toàn bộ phóng ra.”

Rất nhanh mọi người hiểu được vài người trẻ tuổi đáng sợ đến mức nào. Trước không nói Phong Liệt cùng yêu thú thực lực cường hãn đại chiến, một chiêu một cái. Ngay cả Tiểu Bạch Hồ, ở trên không trung không biết làm pháp thuật gì, làm cho yêu thú bọn họ đánh nửa ngày cũng không chết ngừng lại, thường thường còn tự giết lẫn nhau. Có ma thú phát hiện là Tiểu Bạch Hồ động tay động chân, đang muốn công kích, Tiểu Bạch Hồ hư không tiêu thất.

Đang ở mọi người nghĩ, Tiểu Bạch Hồ lợi hại như thế, như thế nào không trực tiếp hạ ảo trận đối với tất cả ma thú đột kích, mọi người thấy đến một màn làm cho người ta mở rộng tầm mắt. Lạc Nhất Nhất ở phía trước đem một ít ma thú thực lực cường hãn tùy tay nhất linh trực tiếp thu phục, sau đó quăng cho Vương Hổ theo ở phía sau, Vương Hổ vui rạo rực tiếp thu. Rất nhanh, Vương Hổ liền đem ma thú bị phục tạo thành tiểu đội lâm thời bắt đầu chiến đấu.

Mọi người không nói gì: “Này TM cũng biết?” Chiến đấu sau một canh giời liền hoả tốc kết thúc. Vương Hổ nhìn đàn huyễn thú lại gia tăng hai vòng, tâm tình thật kích động a. Lúc tất cả mọi người hoan hô mừng chiến đấu thắng lợi.

Lạc Nhất Nhất mở miệng nói: “Đi, chúng ta đi đến ổ ma thú dạo một vòng.” Biểu tình vui sướng của mọi người lập tức cương ở trên mặt, này có phải có chút càn rỡ hay không?

Lộ Vân Hổ cảm xúc ngẩng cao kêu lên: “Hảo, lần này cuối cùng xuất khẩu ác khí.” Mọi người mắt lé nhìn Lộ Vân Hổ, này vẫn là minh chủ cho rằng thiên hạ ta là lớn nhất sao? Như thế nào sau khi nữ tữ trẻ tuổi gọi là Lạc Nhất Nhất đến đây, liền giống như tiểu người hầu?

Lộ Vân Long nói: “Muốn đi cũng không thể tất cả đều đi, sức chiến đấu yếu đều lưu trong thành. Có chuyện gì, các ngươi cũng phải chạy nhanh thông báo.”

Một sự kiện lớn như vậy, bị Lạc Nhất Nhất cùng hai huynh đệ Lộ Vân Hổ nói mấy câu liền quyết định. Lạc Vũ Yên vỗ bả vai Lạc Nhất Nhất hắc hắc cười nói: “Ta với ngươi cùng đi, ngươi không phải là Thuần Thú Sư sao? Dù thế nào cũng phải đưa ta một huyễn thú làm lễ gặp mặt đi.” Lạc Nhất Nhất cười trả lời: “Không thành vấn đề, liền nhìn ngươi bắt được hay không.”

Huyễn thú Phượng Loan của Lạc Vũ Thần cũng vây quanh Lạc Nhất Nhất hỏi: “Thối xà kia đâu, sẽ không cúp đi, như thế nào vẫn không thấy.” Lạc Nhất Nhất buồn cười nói: “Cái gì thối xà, người ta là Long được không. Lần trước gặp chút chuyện, cùng Chíp Bông đều lâm vào ngủ say, bây giờ còn không tỉnh.” Phượng Loan gật gật đầu: “Quả nhiên là con rồng vô dụng.” Lạc Nhất Nhất cười lắc lắc đầu, nếu Đằng Long nghe thấy, khẳng định lại muốn cùng nó đấu một phen. Bất quá đối thực lực của Phượng Loan tiến bộ vẫn là rất vừa lòng.

Khi nói chuyện, Lộ Vân Hổ cùng Lộ Vân Phi đã điều phối xong nhân viên, Lộ Vân Hổ mang theo người có sức chiến đấu mạnh theo Lạc Nhất Nhất đi ổ ma thú, Lộ Vân Phi mang những người còn lại tiếp tục làm tốt công tác phòng ngự.

Ma thú tán phân tán lạc chạy trốn, nhìn thấy nhiều người đuổi theo như vậy, liều mạng trốn về phía trước, rất nhanh liền đi tới chỗ sâu trong rừng rậm. Loáng thoáng thế nhưng có thể nhìn thấy một tòa thành nhỏ, lúc mọi người chuẩn bị hướng thành nhỏ tiến lên, một nam tử áo xám diện mạo âm lãnh xuất hiện ở trước mặt.

Nhìn đám người Lạc Nhất Nhất, mặt không chút thay đổi nói: “Lá gan không nhỏ, nếu đưa lên cửa, liền giải quyết hết toàn bộ các ngươi.” Chung quanh lập tức trào ra rất nhiều ma thú, bộ mặt dữ tợn hướng mọi người vây lại.

Lạc Nhất Nhất lớn tiếng nói: “Các ma thú này đã bị khống chế, không cần lưu thú sống, toàn diệt. Nam tử áo xám kia giao cho ta cùng Liệt.” Mọi người vừa nghe, lập tức bắt đầu chiến đấu, Lộ Vân Hổ bĩu môi, minh chủ như hắn giống như không có uy tín nhiều lắm.

Lạc Nhất Nhất cùng Phong Liệt rất nhanh chống lại nam tử áo xám, hai người không dám khinh thường, bởi vì hắn làm cho người ta cảm giác giống như là Mị Cơ và hắc y nam tử gặp được ở yêu giới lần trước.

Nam tử nhìn Lạc Nhất Nhất cùng Phong Liệt nói: “Là các ngươi đánh Mị Cơ và Cuồng Xà thành trọng thương? Hai cái ngu ngốc kia thật đúng là yếu, nếu sớm bảo ta đi, thu phục yêu giới còn không phải chuyện trong chốc lát. Thế nhưng phái ta đến đối phó nhân loại như đàn kiến này.”

Lạc Nhất Nhất cười lạnh nói: “Ngươi thật đúng là đồng bọn của chúng. Vậy thì để ta, nhân loại như con kiến này đến giải quyết ngươi.” Nam tử áo xám nhíu mày nói: “Ta là Bụi Vô, không cần đánh đồng ta cùng hai tên ngu ngốc kia.”

Tiểu Bạch ghé vào trên vai Lạc Nhất Nhất, thống khổ nhíu mày nói: “Nhất Nhất, ảo thuật của ta đối hắn không có tác dụng, hắn có thể khống chế tâm trí con người, các ngươi cẩn thận một chút, ta đi giúp bọn Lộ Vân Hổ.”

Lạc Nhất Nhất điểm điểm, cùng Phong Liệt rất nhanh tiến lên. Băng Phách còn không có đụng tới Bụi Vô, hắn đã biết mất, đảo mắt đã xuất hiện ở sau lưng Lạc Nhất Nhất và Phong Liệt. Đối Lạc Nhất Nhất cùng Phong Liệt thả ra một luồng linh lực hùng hậu. Hai người còn không kịp phản ứng, vòng tay trên tay Lạc Nhất Nhất tự động mở ra quang thuẫn, giúp hai người chặn công kích. Lạc Nhất Nhất kinh hỉ nói: “Hiện tại có thể tự động mở ra.”

Băng Phách hừ lạnh nói: “Ta nếu đã thức tỉnh, phá vòng tay dung hợp với ta đương nhiên cũng có ý thức, ở thời điểm chủ nhân gặp nguy hiểm đến sinh mệnh, tự nhiên sẽ tự động mở ra.” Lạc Nhất Nhất ngượng ngùng nở nụ cười hai tiếng, thật là không trải qua người ta đồng ý, chẳng những làm tan người ta, còn tách ra một bộ phận dung hợp với vòng tay phòng ngự.

Bụi Vô cười lạnh nói: “Trên người xú nha đầu ngươi còn không thiếu bảo bối, bất quá rất nhanh sẽ không còn là của ngươi.” Lạc Nhất Nhất cùng Phong Liệt ăn ý đổi thành phòng ngự chi khải, để bị tên kia đánh bất ngờ. Tuy rằng Quang Thuẫn vừa rồi là tự động mở ra, nhưng tiêu hao khá nhiều linh lực.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.