Yêu Phu Sủng Thê

Quyển 2 - Chương 6: Long Hổ Thành đại chiến cùng ma thú



Lộ Vân Hổ rất nhanh đã đưa đám người có sức chiến đấu tập trung đến cùng nhau. Đại khái chia làm năm đội. Người đội thứ nhất đều có linh lực cao, trang bị huyễn thú thực lực cũng không tệ, nhưng nhân sổ không nhiều lắm. Đội thứ hai lấy huyễn thú loài báo có tốc độ kỳ mau tạo thành. Mọi người đội thứ ba có được loại huyễn thú phi cầm, thực lực so đội thứ nhất tương xứng, nhân sổ so với đội thứ nhất nhiều hơn rất nhiều.

Tiểu đội thứ bốn có vẻ hỗn độn, thực lực so le không đồng đều, nhưng mỗi người cũng đều có huyễn thú riêng, có vài người thực lực của bản thân cùng huyễn thú đều kém rất nhiều, chủng loại huyễn thú của mỗi người cũng không giống nhau. Đội thứ năm là một ít người có sức chiến đấu, linh lực cũng không cao, nhưng nhân sổ phần đông, chỉ có một bộ phận là có huyễn thú.

Lộ Vân Hổ phái đội thứ tam chống cự ma thú không trung, đội thứ tam đối phó loài ma thú phi cầm trên không trung hiển nhiên là kinh nghiệm phong phú, phối hợp rất tốt, căn cứ thuộc tính sở trường bản thân cùng huyễn thú, rất nhanh tách ra lựa chọn đối tượng công kích.

Ở thời điểm ma thú triều dâng tới, tiểu đội thứ nhất cầm ngân chất tấm chắn sắp xếp thành hình chữ nhất, ở chỗ cách ma thú không xa, đem một mặt tấm chắn hướng phía ma thú, tấm chắn được phong phú linh lực bao vây lấy khiến cho ngân quang bắn ra bốn phía, ma thú đang vọt tới đều tránh né không mở mắt ra được, trong lúc nhất thời đại loạn, rất nhiều ma thú dừng lại, nhưng lập tức bị ma thú phí sau đụng ngã, ma thú ngã sấp xuống rất nhanh đã bị ma thú xông lên từ phía sau dẫm đạp mà chết.

Một vòng qua đi, tiểu đội thứ nhất nhanh chóng thoái lui về sau vào trong thành, đem cửa thành đại khai, đội thứ hai chia thành hai tiểu đội tách ra, sáp nhập vào hai bên cửa thành, chính triều ma thú ở cửa thành lại bị rối loạn trận tuyến, mà một bộ phận ma thú bị để vào thành, bị cơ quan trong thành quét một lần, sau đó lại bị đám người đội thứ năm vây ở bên trong quần ẩu. Rất nhanh thú đàn bị đánh chết quá nữa. Người đội thứ nhất và đội thứ tư thừa dịp ma thú đại loạn, nhảy vào thú đàn đại khai sát giới.

Giải quyết xong ma thú trong thành, mở ra cửa thành, mọi người phong dũng mà lên, Cả Lộ Vân Phi đều thừa dịp loạn đi lên. Lộ Phi Hổ có được một đội ngũ thực đáng giá kiêu ngạo, mặc dù là chống lại ma thú so với mình cường đại (mạnh hơn), cũng không có bất luận kẻ nào thoát khỏi chiến trường, cho dù chết cũng sẽ dùng năng lực lớn nhất của mình khiến cho ma thú bị thương nặng. Rất nhanh chiến đấu liền lấy Long Hổ Thành áp đảo thắng lợi mà kết thúc.

Quét tước xong chiến trường, chiến lợi phẩm phân phối cơ bản không có chia đều, đều là ấn cá nhân công tích đến phân phối. Người đội thứ năm nhắc tớithành tích văn hóa đội thứ tư, mà người đội thứ tư ấn tình huống đều đề cao các phương diện chuyển đến đội thứ nhất hoặc đội thứ ba. (Mọi người thông cảm, chỗ này Mạn cũng rối. Đại ý là tản thưởng điểm tốt của các đội khác)

Trải qua Thần Thú Sư hàng phục ma thú, một ít chuyển đến đội thứ hai, một chút phân phối cho người đội thứ năm. Phong Liệt và Lạc Nhất Nhất nhìn nhau cười, Lộ Vân Hổ không chỉ có chiến lược ánh mắt, còn có thể thông qua phương thức này đề cao tính tích cực của đám người.

Mạc Vân say mê nói: "Bọn họ nếu có Luyện Khí Sư như ta vậy, sức chiến đấu khẳng định mạnh hơn so với hiện tại." Lạc Nhất Nhất nói: "Sư phụ, đến lúc đó có người bận. Liệt, chúng ta đi gặp Lộ Vân Hổ đi." Phong Liệt gật gật đầu, ôm lấy Lạc nhất nháy mắt biến mất, Mạc Vân nghi hoặc đi theo đi, sau lưng cảm thấy lành lạnh, sẽ không giống như hắn nghĩ đi.

Lộ Vân Hổ vừa nghe xong các đội báo cáo tình hình chiến đấu, nghe được thủ vệ nói bên ngoài có một lão nhân, một nam tử tuổi còn trẻ ôm một tiểu cô nương muốn gặp hắn, lập tức đã nghĩ đến lúc nãy khi đang ăn mỳ gặp được tiểu nha đầu thực thật tinh mắt kia, lập tức cho người tiến vào.

Lộ Vân Hổ vừa thấy Lạc Nhất Nhất, liền thân thủ muốn ôm nàng, bị Phong Liệt một cái né tránh, xấu hổ bắt tay rụt trở về, các đội trưởng đều còn chưa đi, khó được gặp lão đại của mình kinh ngạc, đều cười ha ha, đơn giản cũng không đi rồi. Lộ Vân Hổ rít gào một tiếng: "Cười cái gì cười, đều câm miệng cho lão tử" Bất quá hảo cảm với Lạc Nhất Nhất cũng không bởi vậy biến mất, hành động vừa rồi cũng đã biết hắn không phải đối thủ của vị nam tử đầu bạc kia.

Lạc Nhất Nhất đơn giản giới thiệu một chút, liền nhập thẳng chủ đề: " Năng lực chỉ huy của Lộ thành chủ thật lợi hại, đại chiến lần này thật là phấn khích." Lộ Vân Hổ cười hắc hắc, còn chưa kịp khiêm tốn một chút, chợt nghe Lạc Nhất Nhất vừa chuyển, tiếp tục nói: "Một đội ngũ tốt như vậy, nếu như Lộ thành chủ có Thuần Thú Sư và Luyện Khí Sư thực lực cao, cùng năng lực chỉ huy của Lộ thành chủ, tin tưởng nhất định đánh đâu thắng đó không gì cản nổi, không biết Lộ thành chủ vì sao không giống các thành khác cùng liên hợp lại"

Nghe nói như thế, đại bộ phận mọi người cho rằng ba người bọn họ ba là tới khuyên nhủ Long Hổ Thành hướng minh chủ thần phục, nhưng Lộ Vân Hổ hòa Lộ Vân Long cũng không nghĩ như vậy, trước kia minh chủ phụ cận phái người xuống, đều là tư thái cao cao tại thượng. Một bộ dáng ta chỉ là đáng thương các ngươi mà thôi. Cho nên Lộ Vân Phi mở miệng hỏi: "Không biết vài vị từ đâu tới đây?"

Lạc Nhất Nhất cười khẽ: "Đi ngang qua, cảm thấy Long Hổ Thành không giống người thường, nay trùng hợp gặp ma thú đột kích, đối năng lực thực chiến của các vị rất bội phục, cho nên mới đến quấy rầy thành chủ." Mọi người ngay từ đầu đều nghĩ Phong Liệt hoặc Mạc Vân mới là thủ lĩnh, nhưng từ khi tiến vào, hai người đều một bộ dáng không thèm để ý.

Phong Liệt còn ngại trà người ta không tốt, tự mình từ không gian giới chỉ lấy ra lá trà vội vàng pha trà cho Lạc Nhất Nhất, Mạc Vân thì không biết ở suy nghĩ cái gì. Lúc này mới phát hiện chỉ có Lạc Nhất Nhất là nhân vật chính.

Mọi người vốn là người không bám vào một khuôn mẫu, nghe đến Lạc Nhất Nhất nói vậy, cũng không có bởi vì nàng là một oa nhi mà khinh thị. Một đội trường tức giận nói: "Theo chân bọn họ liên hợp có cái gì tốt, một đám lỗ mũi hướng lên trời, khinh thường người khác, cảm thấy trang bị chúng ta kém, huyễn thú kém."

Tứ đội trưởng tiếp tục nói: "Cũng không phải là muốn cho chúng ta làm vật hi sinh, chiến lợi phẩm cũng là người khác chọn hết không cần cho chúng ta." Vừa nói xong, ngũ đội trưởng sảm hòa nói: "Chúng ta hiện tại thật tốt a, ấn công tích bản thân mà phân phối, thực lực cao lấy tốt, bản thân không bản lĩnh không có cũng trách không được người khác."

Nhị đội trưởng thống lĩnh huyễn thú cùng tam đội trưởng có được không trung phi cầm thì trầm mặc hơn, hai đội tiếp tế tiếp viện càng ngày càng theo không kịp. Hàng phục huyễn thú thực lực cao, Thuần Thú Sư không thể thu phục, đội không trung phi cầm cùng đội huyễn thú đều giảm bớt rất nhiều.

Lộ Vân Long khoát tay áo nói: "Được rồi, được rồi, một đám ở trước mặt khách nhân kể khổ, cũng không sợ người chê cười." Lạc Nhất Nhất cười nói: "Cùng người hào sảng như vậy giao tiếp mới thống khoái."

Lộ Vân Hổ ha ha cười nói: "Tiểu nha đầu nói rất đúng, ta nói Vân Long, ngươi chính là một gương mặt nhăn mặt nhăn, cũng không ngại mệt. Tiểu nha đầu, hắn gọi Lộ Vân Long, bình thường cứ như vậy, ngươi đừng để ý." Ai ngờ Lộ Vân Long lập tức tiếp lời nói: "Ngươi gọi ta là gì, còn có, ta là ca ca ngươi."

Lộ Vân Hổ đầu vung: "Cái gì ca ca không ca ca, ngươi không phải so với lão tử đi ra sớm nửa nén hương sao?" Lộ Vân Long vỗ cái bàn cả giận nói: "Sớm đi ra một cái chân cũng là đại." Lạc Nhất Nhất nhìn hai người không nói gì, vừa mới còn cảm thấy Lộ Vân Long có vẻ giống phần tử trí thức, không nghĩ tới cũng là một kẻ dở hơi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.