Yêu Phượng Tà Long

Chương 13: Lợi tức



Giờ phút này Lầu 3 Lãnh Nguyệt lâu nhã gian , bốn dung mạo khác nhau nhưng lại đồng dạng đều là nam tử tuyệt mỹ hoặc ngồi hoặc nằm, tất cả đều là một bộ dạng thả lỏng tư thái .

“Tà, nghe nói ngươi ở trước mặt mọi người trên đường cái cùng Sở gia nhị tiểu thư ôm ấp ?”

Bắc Thần Dục một bộ dáng cảm thấy hứng thú, bọn họ đều biết danh dự Tà ...... Ân...... Không tốt, cho nên không có nữ tử nào nguyện ý thân cận hắn, tuy rằng thân là hoàng tử, lại bị phong làm Minh Vương, không có người để mắt , mà Tà lại vừa vặn không thích thiếu nữ tử , cho nên cho tới bây giờ, không thấy hắn cùng nữ tử nào thân mật, nay cư nhiên có lời đồn như vậy , đúng là khó thấy được!

Tử Minh Tà tựa nhuyễn tháp, thản nhiên liếc mắt một cái, một ngụm uống cạn ly rượu, sau đó ly rượu trong tay thẳng tắp bay về phía Bắc Thần Dục, trong ánh mắt bình thường , mặc kệ Bắc Thần Dục trốn tránh như thế nào cũng không khỏi , cuối cùng đơn giản không né, vầng sáng màu lam bao phủ toàn thân, Bắc Thần Dục cư nhiên là tông cấp huyền sư!

Nhìn dáng vẻ của hắn, cũng bất quá 20 ,cư nhiên cùng Thái Tử thiên phú tương xứng!

Hét thảm một tiếng, Bắc Thần Dục ai oán người trên nhuyễn tháp vẫn mang bộ dạng thờ ơ ,“

Tà, ra tay quá nặng đi?”

Mặc dù có huyền lực hộ thể, vẫn rất đau a! Minh Hạo cười ha ha,

“Dục, dạo này ngươi bát quái vậy ?”

Đồn đãi đều đã khuyếch đại, chuyện này cũng không biết có vài phần thực vài phần giả, dù sao lấy tính cách Tà sẽ không coi trọng nữ nhân !

Bắc Thần Dục hừ lạnh một tiếng, không thay đổi tính cách bát quái của mình , nhìn Li Diễm một bên , thần bí hề hề hỏi,

“Li Diễm, ngươi nhất định biết đi? Nói một chút đi!”

Li Diễm nhìn Tử Minh Tà một cái, trầm mặc không nói, chuyện của chủ tử hắn vẫn không lên nói lung tung !

“Này, ngươi......”

Bắc Thần Dục vừa định nói hắn không có suy nghĩ, đã thấy Tử Minh Tà đột nhiên ngồi dậy,

“Ách...... Tà, ngươi như thế nào?”

Sở Tiếu Tiếu hôm qua muốn đi Lãnh Nguyệt lâu, liền bị Tử Minh Tà cản đường, đi không thành , vì thế hôm nay lại mang theo Minh Yên ra cửa.

Lãnh Nguyệt lâu là chỗ ăn chơi cao cấp , trang hoàng lịch sự tao nhã cao quý, tới nơi này đều là quan to quý nhân, giống như thanh lâu nhưng khác thanh lâu thông thường , nam nữ đều có thể đi vào thưởng thức các tiết mục các cô nương biểu diễn , nếu có yêu cầu đặc thù cũng có thể thỏa mãn !

Chính là chưa từng nghĩ Sở Luyến Nguyệt cùng Thái Tử cũng đến đây , bất quá Sở Tiếu Tiếu không có thấy hai người, mà là nha đầu thiếp thân của Sở Luyến Nguyệt Tiểu Hỉ .

Tiểu Hỉ khinh thường nhìn Sở Tiếu Tiếu, trào phúng nói,

“Nhị tiểu thư cư nhiên cũng tới nơi này, không phải là vì Thái Tử ở đây đi ? Ta khuyên nhị tiểu thư vẫn đừng nằm mơ nữa , chỉ có tiểu thư nhà ta mới xứng đôi với Thái Tử điện hạ!”

Sở Tiếu Tiếu nhíu mày, giống như hôm nay Lãnh Nguyệt lâu có rất nhiều nữ tử, đều là ngóng trông muốn gặp Thái Tử đi! Nàng không hiểu được, rõ ràng chính Tà có sức quyến rũ thôi! Như thế nào đều nhìn Thái Tử ?

Hí mắt nhìn vẻ mặt cao ngạo của nha hoàn, Sở Tiếu Tiếu trong lòng khinh thường , thật đúng là chủ nào tớ đấy !

Bất quá, Sở Luyến Nguyệt nàng muốn chậm dãi vui đùa cùng cô ta , nha hoàn này chắc động vào không sao nhỉ , trước thu ít lợi nhuận ? Nghĩ tới khuân mặt nàng càng thêm ngọt ngào , giương mắt nhìn lên trên liền thấy đôi đồng tử vàng bạc , sửng sốt một chút, trên mặt tươi cười tăng thêm nhưng ấm áp .

Ngẩng đầu nhìn người trước mắt , ngọt ngào nói,

“Tỷ tỷ, bên trong có người mời ngươi đi vào!”

“Ân?”

Tiểu Hỉ sửng sốt một chút, quay đầu nhìn thoáng qua cửa quan mở hé , quay đầu lại hoài nghi nhìn Sở Tiếu Tiếu, có thể ở lầu 3 đều là thân phận đều tôn quý , làm sao có thể tìm nàng? Hơn nữa có người tìm nàng nàng cũng không biết, tiểu yêu nữ này làm sao mà biết ?

Sở Tiếu Tiếu nhìn nàng, trên mặt như trước vẫn lộ vẻ mỉm cười ngọt ngào, ánh mắt ngập nước trong suốt thấy đáy , hồn nhiên vô tội, làm cho người ta không tự giác liền tin lời của nàng, mặc dù cho đó là lời nói dối !

Tiểu Hỉ đẩy cánh cửa phía trước , đập vào mắt đầu tiên là Bắc Thần Dực ở gần cửa nhất , một đôi mắt hoa đào đầy phong tình , cái mũi kiên định , môi đỏ răng trắng , ái muội tươi cười .

Tiểu Hỉ có chút mặt đỏ, khẩn trương bắt tay sang hông nhún chào ,

“Công tử, tìm nô tỳ có việc sao?”

Có người coi trọng nàng lại là người như vậy , nếu là nói vậy...... Nghĩ tới ánh mắt lộ ra một tia vui sướng.

Sở Tiếu Tiếu giương mắt đem tình huống trong phòng xem cho rõ ràng , trừ bỏ Bắc Thần Dục, còn có một người nàng không biết , đó là Minh Hạo, khuân mặt góc cạnh rõ ràng , mũi cao thẳng tắp , khóe miệng hơi dương , thản nhiên tươi cười, nhưng mang theo vẻ xa cách .

Tiếp theo đó là Li Diễm đã gặp qua , mày kiếm sắc lạnh , khuân mặt như đao khắc , môi đỏ mím lại , cũng là một mĩ nam!

Tử Minh Tà tầm mắt vẫn dừng ở trên người Sở Tiếu Tiếu , trong mắt mang theo ý cười thản nhiên , nhưng lại khiến cho Bắc Thần cùng Minh Hạo tò mò !

“Tỷ tỷ, ngươi đi vào a! Như vậy mới khiến cho người ta trông tỷ lớn lên như thế nào !”

Thanh âm mê hoặc Tiểu Hỉ nhấc chân bước vào .

Hướng Minh Yên nháy mắt , Minh Yên hiểu ý nhẹ nhàng đóng cửa lại .

Bắc Thần Dục nhìn Sở Tiếu Tiếu bộ dáng ngọt ngào dễ thương , nhịn không được hướng nàng ôn nhu cười ,

“Tiểu muội muội, lại đây ca ca ôm một cái!”

Tay vừa vươn đi, liền cảm giác được một trận đau nhức,

“A...... Tà, ngươi làm cái gì a?”

Vì sao mỗi lần gặp mặt hắn là hắn lại một thân thương tích ?

Minh Hạo nhìn cảnh này , lại nhìn cảnh kia , tựa hồ có chút hiểu được, lại có chút như lọt vào trong đám sương mù.

Sở Tiếu Tiếu hướng về phía Bắc Thần Dục cười cười, sau đó đi tới hướng nhuyễn tháp , trèo lên , Bắc Thần Dục cả kinh, hắn sợ Tà sẽ một chưởng đem tiểu muội đáng yêu này chụp bay ra ngoài !

Sở Tiếu Tiếu nhào vào trong lòng Tử Minh Tà , cọ cọ làm nũng , hai mắt đáng thương hề hề nhìn hắn,

“Tà, cái nữ nhân kia khinh dễ người ta !”

“Ca ba”,

cằm rớt, Bắc Thần Dục xoa xoa mắt, hắn không hoa mắt đi? Tà cư nhiên ôn nhu đem tiểu muội muội kia ôm vào lòng .

Minh Hạo cũng bị cho cú sốc, ngay cả Li Diễm cho dù đã chuẩn bị tâm, lý đến cũng không tránh được sửng sốt , bọn họ đều biết Tử Minh Tà ghét nhất là nữ nhân hay tiểu hài tử vô dụng yếu đuối , mà tiểu cô nương này cả 2 loại đều mang , Tử Minh Tà lại không có phản ứng , cũng trách không được bọn họ khiếp sợ !

Tử Minh Tà đem thân hình nhỏ nhắn của nàng ôm vào trong lòng , khẽ cười nói,

“Kia oa nhi muốn nàng như thế nào ?”

Con ngươi yêu dị nhìn về phía Tiểu Hỉ, làm cho Tiểu Hỉ nhịn không được run rẩy , từ trong mộng cảnh bừng tỉnh .

“Ngươi...... Tiểu yêu nữ, ngươi lừa...... A......”

Sở Tiếu Tiếu nhìn người phía trước khí tuyệt bỏ mình , bất mãn trừng mắt nhìn Tử Minh Tà oán giận nói,

“Ngươi như thế nào liền một nhát giết nàng ?”

Nàng muốn chậm rãi tra tấn nàng ta !

Tử Minh Tà hôn lên đôi môi phấn nộn của nàng ,

“Ra tay nhanh một chút!”

“A......”

Một tiếng kêu sợ hãi, mấy mấy người dời tầm mắt về phía Minh Yên đang hoảng sợ , Minh Yên rụt mắt lại , hỏi câu hỏi nghi vấn trong lòng ,

“Nhị hoàng tử không phải phế vật sao?”

Sở Tiếu Tiếu nhíu mày,

“Minh Yên!”

Cảm giác được sự tức giận của nàng , Minh Yên cảm thấy chính mình mắc lỗi , dù sao hiện tại nhị hoàng tử cũng là người trong lòng của tiểu thư , nàng làm sao có thể nói như vậy ?

“Thực xin lỗi, tiểu thư, ta......”

Sở Tiếu Tiếu khoát tay,

“Tốt Được rồi chuyện này không cho phép nói lung tung !”

Minh Yên gật gật đầu, trong lòng lại nghĩ nguyên lai tiểu thư cùng nhị hoàng tử giống nhau !

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.