An Kỳ Nhi thản nhiên nói: “Tôi không phải là bạn của Vinh Phỉ, tôi là một sát thủ.”
Sắc mặt Quân Dương lập tức thay đổi: “Đuổi giết anh Đình, hại Yến Lục nằm hơn một tháng là cô?”
An Kỳ Nhi không phủ nhận, gật đầu nói: “Đúng vậy.”
Sắc mặt Quân Dương ngày càng kém: “Thật không sai, sát thủ quốc tế. Cố chủ cho cô thù lao bao nhiêu, tôi cho cô gất đôi, cô giết cố chủ của mình đi.”
An Kỳ Nhi cười lạnh, biết anh cố ý nói như vậy. Nhưng cô thừa nhận vụ giết người, quả thật không có gì để nói dối.
Quân Dương "hừ" một tiếng không nói thêm gì nữa, anh Đình, anh Tứ đưa cô gái này trở lại, nhất định là có mục đích.
Nếu không, họ sẽ không dẫn cô ta đến trụ sở của anh.
Trong tay nữ sát thủ này, nhất định là bí mật cực kỳ trọng yếu!
Quân Dương cầm cuộn phim, chỉ vào điểm trắng, nói: “Chip bom cỡ nhỏ trong đầu cô ở vị trí đặc biệt nguy hiểm. Theo quan sát thì hẳn là từ khi sinh ra không lâu đã bị cài vào, hiện tại, chip này đã dính liền với vỏ đại não của cô, thậm chí, còn bị hơn phân nửa vỏ đại não bao trùm...”
“...” An Kỳ Nhi đã hiểu.
Chính là tổ chức sát thủ dùng để phòng kẻ phản bội, một khi có sát thủ phản bội tổ chức, tổ chức lập tức khởi động kíp nổ, sát thủ lập tức tử vong!
An Kỳ Nhi nói: “Tổ chức sát thủ truy sát tôi lâu như vậy, tại sao không cho nổ chip này ngay lập tức?”
Đoàn người cũng chứng kiến sự việc, Lăng Vi nói: “Có lẽ, cô biết bí mật trọng yếu gì đó, mà tổ chức sát thủ của cô muốn moi tin tức hữu dụng gì từ miệng cô?”
An Kỳ Nhi ánh mắt không đổi, thật ra, trong lòng cô cũng đã có đáp án này. lúc Lăng Vi nói ra những lời kia cũng khiến ánh mắt cô hơi run lên.
Quân Dương còn nói: “Vị trí chip trong đầu cô đặc biệt nguy hiểm, rất khó lấy ra. Trên thế giới này, kể cả là bác sĩ thần kinh giỏi nhất cũng không dám bảo đảm có thể thành công lấy chip ra được. Giờ, tôi có thể thử một chút. Nếu như tôi giúp cô lấy chip ra được, cô phải giúp tôi làm hai việc.”
An Kỳ Nhi nhìn anh, tỉnh tảo nói: “Anh nói xem.”
Quân Dương nói: “Thứ nhất, nói hết mọi chuyện cô biết là sở Paolo - Louis cho anh Đình nghe. Thứ hai, nói hết bí mật của cô cho chúng tôi biết, cũng chính là bí mật mà tổ chức sát thủ của cô muốn biết.”
An Kỳ Nhi cười lạnh nhìn anh: “Có thể, nhưng nếu anh không thành công thì sao?”
Quân Dương nói: “Không thành công thì cô sẽ chết ngay lập tức, tôi đảm bảo cô sẽ không phải chịu bất kì đau đớn nào. Nếu lấy ra được, cô sẽ thoát khỏi sự khống chế của tổ chức sát thủ. Tôi khuyên cô mau mau lấy ra, tôi nghĩ tổ chức sát thủ của cô cũng không nhẫn nại được lâu như vậy đâu. Hơn nữa, bây giờ cô đang ở trong tay anh Đình. Tổ chức của cô... sẽ phải lo lắng về việc cô tiết lộ bí mật đến mức nào, cô hẳn sẽ sớm chết thôi.”
An Kỳ Nhi vẫn cười lạnh như vậy: “Lấy đi. Dù sao cũng vẫn là chết...” Lúc này, ánh mắt cô lạnh như hầm băng ngàn năm.
Quân Dương nói: “Để bắt đầu, trước hết cô viết hết bí mật lên giấy, sau đó cho vào tủ sắt, tự cô lập mật mã, sau vào phòng giải phẫu có thể phá giải bằng ngoại lực, vì cho dù phẫu thuật thành công, cô cũng sẽ hôn mê trong thời gian ngắn. Tôi không muốn trong khoảng thời gian cô hôn mê bên anh Đình lại xuất hiện thêm sai lầm gì.”