Đôi mắt Diệp Đình đen thẳm, híp lại nói: “Cậu ta viết cái này, là để cố tình cho chúng ta xem, vì trong trụ sở, trừ anh, không ai có thể mở được mật mã cậu ta đã thiết lập.”
Lăng Vi nhíu mi: “Làm sao cậu ta biết anh có thể giải được mật mã của mình? Thân phận hacker của anh, cũng không mấy người ngoài biết!”
Diệp Đình vẽ vòng tròn trên giấy, nói: “Trong trụ sở, việc anh là cao thủ máy tính không phải là bí mật... Em quên lần trước lúc ở trước phòng phẫu thuật, An Kỳ Nhi đã nói thiết lập mật mã két sắt thì có tác dụng gì, Diệp lão đại của các người chỉ mấy giây có thể mở được, An Kỳ Nhi làm sao mà biết anh là cao thủ máy tính, thân phận mà anh chưa từng tiết lộ qua.”
Trái tim Lăng Vi căng thẳng: “Cô ấy biết anh là cao thủ máy tính? Sao lại cố ý nói ra?”
Lăng Vi cảm thấy mình nghĩ mọi chuyện rất đơn giản.
Diệp Đình chưa trả lời, cô đột nhiên lấy điện thoại ra gọi cho nhóm bóng tối: “Trước tiên đừng động đến Dương Tình Minh!”
Anh nói với Lăng Vi: “Chờ đã, để anh suy nghĩ thật kỹ chuyện này.” Những ngày qua, anh bận quá nhiều việc, chuyện này anh chưa cẩn thận nghĩ.
Một lúc lâu sau, Diệp Đình nói: “An Kỳ Nhi cũng có một cái dây chuyền... Điều kiện tiên quyết để lấy dây chuyền ra là để Quân Dương làm phẫu thuật... Nhưng, em thử suy nghĩ xem, một sát thủ, biết trong đầu mình có chip, còn cố ý va chạm đầu, luôn vu cho Tứ ca làm gì đó trong đầu mình là sao?”
Lăng Vi cau mày, nghĩ không ra.
Diệp Đình nói: “Cô ta là cố ý muốn để chúng ta thấy dây chuyền. Sợi dây chuyền này rất có thể không phải của cô ấy... Mục đích lấy dây chuyền ra là để tìm người có dây chuyền khác... Trong chuyện này nhất định có bí mật! Hiện tại, mục đích của An Kỳ Nhi đã đạt được, thân phận của Thiên Mặc đã bị tổ chức sát thủ biết rồi...”
“Chồng, vậy Thiên Ma có bị nguy hiểm không?”
Diệp Đình nói: “Em không phát hiện, hai ngày nay em không gặp cậu ấy sao? Anh đã sớm phái người đưa cậu ấy đến tổng bộ của nhóm bóng tối. Tổ chức sát thủ đột nhiên đến tập kích chúng ta, rất có thể là vì sợi dây chuyền của Thiên Mặc.”
Lăng Vi khẩn trương: “Chồng, họ không biết a cũng có một sợi sao?”
Diệp Đình híp mắt nói: “Anh chưa từng tiết lộ thì sao họ biết, trên thế giới này, không phải ai cũng đơn thuần như Thiên Mặc.”
“Chồng, vậy dây chuyền cất giữ bí mật trọng yếu gì? Anh đã từng nghiên cứu qua chưa? Anh có muốn xem sợi dây chuyền Thiên Mặc đã hủy?”
Diệp Đình không nói gì, ánh mắt khó dò.
Anh tựa như không nghe thấy lời Lăng Vi hỏi: “An Kỳ Nhi lấy sợi dây chuyền ra, một mặt muốn tìm người giữ sợi dây khác, một mặt muốn chúng ta buông lỏng cảnh giác với mình... Cô ta còn cố ý tiết lộ anh là cao thủ máy tính.. Từ ngày bị chúng ta bắt được, cô ta đã bố trí một cái bẫy lớn rồi!”