Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ

Chương 1212: Lão quỷ đa nghi (2)



Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.

Lăng Trí nghe cô nói xong, liền bưng ly trà lên, liếc mắt nhìn Trịnh Minh.

Trịnh Minh nhìn về phía Lăng Trí, cái biểu tình này của Lăng Trí làm ông ta muốn đập ông một trận! Trịnh Minh dùng hai ngón tay, lấy tài liệu bên trong ra...

Là hai tờ giấy. Ông ta nhìn lướt qua tờ giấy lớn tờ giấy nhỏ trong tay, kết quả ——

Ông ta trợn to hai mắt!

“270 triệu?! Ông điên rồi hả?!” Trịnh Minh nhìn chằm chằm vào tờ giấy một lúc lâu, sau đó đập tờ giấy lên trên bàn

Mặc dù hai lô đất này rất đáng tiền, nhưng cũng không có giá trị nhiều như vậy!”

Trịnh Minh thầm tính toán trong lòng, ông ta và Vương Vinh Diệu dự trù mua hai lô đất này, bởi vì nó có thể bán được 250 triệu trở lên. Nhưng đó là số tiền bọn họ bán được, chứ không phải là giá tiền bọn họ dự trù mua hai lô đất này!

Nếu bọn họ dùng 270 triệu mua lại hai lô đất này, lại chuyển tay bán đi, vậy bọn họ sẽ không có lãi lời gì!

Lăng Trí cười nói: “Đây là tài liệu tôi mời luật sư chuyên nghiệp đánh giá cho tôi, thấp hơn cái giá tiền này, tôi sẽ không cân nhắc.”

Trịnh Minh thầm mắng trong lòng: “Bây giờ lão già Lăng Trí này cũng học đòi làm gian! Còn học tìm luật sư thẩm định! Cái lão già này!”

Cục tức trong lòng Trịnh Minh dần phình to ra, nhưng ông ta lại không thể biểu hiện quá mức, vừa nãy ông ta chỉ có một suy nghĩ, mình phải mua được hai lô đất xây dựng này...

Nếu khách hàng bình thường nhìn thấy cái giá tiền này, có lẽ bọn họ sẽ kinh ngạc, nhưng tuyệt đối sẽ không thẹn quá hóa giận.

Trịnh Minh bật cười “Ha ha”

Lăng lão đệ... Cái giá tiền này quá cao, ông nhìn xem...”

Ông ta còn chưa nói hết lời, Lăng Trí đã vung tay lên, cắt đứt lời của ông ta —— “Là cài giá này, một đồng tiền cũng không thể thiếu! Ông không mua, sẽ có người khác cướp lấy!”

Lăng Trí cầm tài liệu trên bàn lên, bỏ vào túi, đứng lên nói: “Trịnh lão ca, ông cứ từ từ suy nghĩ đi, tôi có thời gian, nhưng tôi cũng không thiếu khách hàng. Hôm nay chúng ta nói tới đây thôi.”

Trước khi ông đi ra ngoài, Trịnh Minh nói vọng theo: “Lão đệ, trước ông đừng có gấp. Tôi cũng chưa nói là tôi sẽ không mua, nhưng mà... đây là chuyện làm ăn, một mình tôi không thể làm chủ được. Tôi phải trở về thương lượng với đối tác của tôi.”

Lăng Trí nghiêng đầu, khinh thường nhìn ông ta nói

Ông cứ từ từ thương lượng. Nhưng đừng có chờ đến lúc ông thương lượng xong, tôi đã bán xong hai lô đất này rồi.”

Lăng Trí đi ra khỏi quán trà, Trịnh Minh giận đến mức cầm ly trà lên

Bộp” đập xuống đất!

Trịnh Minh trở về tìm Vương Vinh Diệu thương lượng chuyện mua đất, Trịnh Minh hơi sợ hãi nói

Anh rể, hai lô đất này... vốn là của Lăng Vi. Mặc dù người bán đất là Lăng Trí, nhưng... Lăng Vi không thể không biết người muốn mua đất là chúng ta, phải không? Cho dù cô ta không có đầu óc, thì chồng cô ta cũng không phải là nhân vật bình thường... Chúng ta mua đất phải chú ý cần thận vào, em lo lắng chuyệ trong này sẽ không đơn giản như vậy... Có phải là Diệp Đình thiết kế bẫy rập cho chúng ta nhảy vào hay không?”

Vương Vinh Diệu gật đầu nói

Cái con nhóc Lăng Vi thối tha này! Còn tưởng rằng tôi không biết Sở Minh Y bị người ta bắt đi! Cái đứa con hoang này, còn muốn lừa dối tôi! Nếu cô ta muốn dùng thân phận của Sở Minh Y đến tìm tôi, tôi sẽ "Chăm sóc" cô ta thật tốt!”

Vương Vinh Diệu nghĩ tới chuyện này, liền giận đến nhức đầu.

Trịnh Minh nói

Chúng ta có lá bài tẩy, không sợ cô ta làm ầm ĩ! Chúng ta vẫn nên suy nghĩ chuyện mua đất này đi.”

Vương Vinh Diệu hoàn hồn lại suy nghĩ rồi nói: “Lăng Vi biết cậu là em rể của tôi... cô ta cũng không thể không biết chuyện Lăng Trí trộm bán đất của cô ta được. Lần trước Chu Vân tìm người đánh Lăng Trí, còn muốn ra tay giết người, sao Lăng Vi có thể không cảnh giác cho được?”

“Đúng vậy...” Trịnh Minh như có điều suy nghĩ nói: “Lần trước chúng ta mua đất, là hành động bất ngờ ngoài dự liệu của bọn họ, kết quả không mua được. Vậy bây giờ bọn họ chắc chắn là có phòng bị.”

Vương Vinh Diệu nói: “Mấy ngày nay tôi vẫn đang suy nghĩ về chuyện này... Nếu cậu cũng nghĩ đến, vậy chúng ta phải càng thêm cẩn thận. Bây giờ cậu đi điều tra ngay xem, Lăng Vi và Diệp Đình có biết chuyện Lăng Trí trộm bán đất của bọn họ hay không.”

“Được.” Trịnh Minh đáp lại, đi ra ngoài.

Trịnh Minh điều tra xong, ông ta háo hức đi tìm Vương Vinh Diệu. Trịnh Minh nói: “Mấy ngày gần đây Diệp Đình đều không ở Giang thành, có lẽ anh ta không có tâm tư để ý đến chuyện này. Xế chiều hôm nay, Lăng Vi và Lăng Trí đi đến thủy cung, bọn họ cãi nhau một trận ở thủy cung... cũng vì chuyện đất đai này.”

Vương Vinh Diệu sắc bén hỏi

Lăng Vi biết Lăng Trí muốn bán đất cho chúng ta?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.