Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ

Chương 1239: Quan tâm ấm áp (1)



Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.

Mặt của Ninh Hạ thật là nóng! Cô vừa tắm vừa nghĩ, cái này có tính là dùng chung một phòng tắm với người đàn ông bên ngoài kia không?

Mặc dù cô đang đóng cửa, nhưng mà.... lị giống như người bên ngoài có thể nhìn thấy cô vậy, thật là xấu hổ chết được.... Lúc nãy đầu óc của cô bị vào nước, tại sao phải ở nhà anh?

Ở lại thì ở lại, tại sao còn phải tắm? Còn chầm chiếc quần sọt của anh.... chờ anh cô trở lại, cô lại về nhà rồi tắm không được sao? Căn bản là không phải đầu óc cô bị vào nước! Mà là đầu cô bị cánh cửa kẹp rồi...

“Ai nha...” Cô đang muốn gội đầu, đột nhiên phát hiện, nước quả thật là rất nóng! Ô ô.... cô chỉ là suy nghĩ chút chuyện thôi, sao lại đối xử với cô như vậy?

Cô chỉnh độ nóng thấp, chu miệng nghĩ. Cũng là bởi vì, hôm nay bọn họ ẵm mèo về, lúc ôm con mèo hoang nhỏ đi bệnh viện, cả người rất bẩn thỉu, cô và Giang Quân lại cùng tắm cho nó, phải giằng co đến mấy tiếng đồng hồ. Bây giờ cô quả thật... còn hôi hơn con mèo nhỏ lúc nãy nữa....

anh sẽ không suy nghĩ nhiếu chứ? Ngô.... thì ra thích một người lại quan tâm đến suy nghĩ của người khác như vậy sao? Trước kia cho tới giờ cô cũng không có như vậy...

Cô để vòi sen phun nước xuống, đột nhiên phát hiện một cây bàn chải đánh răng trên cái kệ rửa mặt bên cạnh, bàn chải đánh răng màu hồng.... còn để trong cái ly màu cam hồng, hiển nhiên cái ly cũng là mới.... Nháy mắt mặt của cô đỏ bừng, lúc nãy khi cô đi tới, Giang Quân lén lút đưa cho cô một cái khăn tắm mới.... cái khăn này cũng màu hồng nha....

Những thứ này của anh.... là chuẩn bị cho ai? Không biết có phải.... cố ý chuẩn bị cho cô không?

Chẳng lẽ anh đã tiên tri được trước, hôm nay cô phải ở nhà anh không đi? Hay là biết trước nhất định cô sẽ ở nhà anh?

Ninh Hạ hoàn toàn không đoán được... tâm tư của người này rất tinh tế. Cô lằng nhằng trong phòng tắm không muốn đi ra ngoài. Thật là bất tiện.... mặc dù cô cầm cái quần sọt của anh đi vào, nhưng cô lại không dám mặc.

Tắm xong, cô chà sơ nhà tắm một lần, bởi vì ở đó có rất nhiều tóc của cô.... Lát nữa anh còn phải vào tắm, để cho anh thấy nhiều tóc của cô như vậy, thật là lúng túng nha...

Ninh Hạ chẩn bị xong, lại tùy tiện xối nước một lần, lúc này mới lau khô mình, cô lại cầm quần jean của mình mặc lại, cũng còn tốt hơn mậc cái.... quần sọt đó của anh, mặc dù rất lớn, nhưng mà.... tóm lại là vẫn phải lộ ra rất nhiều.

Cô đang mặc quần đâu, đột nhiên cô kêu:A...“. Má ơi! Cô bị tới kinh nguyệt! Máy tới thì tới nha, sao lại không chào hỏi trước chứ nha?

Ô ô.... lại là ở nhà của một người đàn ông, cô nam quả nữ sống chung một phòng! Đây là muốn hại chết mình nha?

Giang Quân lập tức gõ cửa: “Sao vậy? Ngã xuống sao?” Giang Quân nghĩ, ngày mai phải mua một tấm đệm chống trơn.

Ninh Hạ thật là muốn điên lên! Lời này để cho cô nói như thế nào nha? Cô cô.... cô... cô xấu hổ đến muốn độn thổ, run rẩy nói: “Cái đó... anh quân, em em...”

Em không ra....

Giang Quân ở bên ngoài nói: “Em nói cái gì? Anh nghe không rõ?”

Ninh Hạ ném quần jean qua một bên, trùm khăn tắm lên mở cửa ra khe nhỏ, lộ ánh mắt ướt nhẹp, tội nghiệp nhìn Giang Quân.

Trên mặt Giang Quân tràn đầy vội vàng: “Sao vậy?”

Ninh Hạ nuốt nước miếng, ấp úng nói: “Người thân nhà em tới...”

“A?” Giang Quân nhìn ra bên ngoài: “Đã trễ thế này... là ba mẹ em đến sao? Anh đi đón bọn họ.”

“Phốc --- không phải!” Ninh Hạ muốn cười lăn, bị anh ngây ngô chọc như vậy, không còn xấu hổ nữa.... cô cắn răng, lấy can đảm nói: “Người thân mà một tháng tới một lần đó!”

Nếu là anh lại không hiểu nữa, cô cũng không biết nên nói như thế nào.... thật là muốn khóc lớn một trận.... là người nào thất đức viết kịch bản như vậy nha, bà muốn liều mạng với mi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.