Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ

Chương 1367: Gặp phải một cô nương thích chơi game (1)



Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Mặt Lôi Niểu Niểu đỏ bừng, anh đột nhiên áp sát tơí, làm cho cô cả người nóng lên. Lại bị một nam sinh ngửi tóc... Thật là... Quá ngượng ngùng!

Cô lui về sau một bước.

Trong lòng thầm kêu: Cũng thật may... Trước khi tới đã gội đầu! Bằng không, mũi lại to lên...

“Thức ăn hâm xong chưa?” Lý Thiên Mặc cầm nồi múc ra thức ăn, cô nương này cũng tạm được, mới vừa rồi từ phòng bếp chạy ra, dưới tình thế cấp bách còn biết tắt lửa.

Lý Thiên Mặc cầm hai cái chén, hai đôi đũa, anh nhìn thức ăn cô mang tới. Có sủi cảo, có canh... Còn có thịt xào chua ngọt, gan heo xào, thịt xào tỏi, và một...Túi dưa leo.

Đều là món anh thích...

Anh bưng mâm thức ăn, hỏi cô: “Lúc cô mua thức ăn là hỏi tiểu Vi sao?”

Lôi Niểu Niểu gật đầu: “Ừ, tôi cũng không biết cho mua cho anh cái gì, nên gọi điện thoại hỏi chị dâu. Chị ấy nói anh thích ăn những thứ này, tôi liền mua mỗi thứ mua một phần.”

“Cám ơn cô, tôi thật sự rất đói.”

Lôi Niểu Niểu ngẩng đầu, nhìn anh cười một tiếng.”Anh còn tức giận phải không? Ngày hôm qua tôi đã hại anh thua giải đấu.”

Lý Thiên Mặc để đồ ăn lên bàn uống trà nhỏ, anh ngồi ở ghế sa lon nói: “Sau đó, tôi đã thắng, còn tức giận cái gì.”

Lôi Niểu Niểu cao hứng: “Tôi vốn là muốn nói, nếu anh còn tức giận, tôi sẽ cùng anh nghiên cứu một chút kỹ xảo chiến đấu, không đúng, là tôi chăm chỉ luyện tập, cũng có thể thành cao thủ hỗ trợ anh đánh tranh giải.”

Cô giơ lên mười ngón tay thon thon của mình, nói: “Tốc độ tay của tôi đặc biệt nhanh, bạn học đều nói tôi lợi hại. Ở trường học, tôi luôn giành được giải nhất trong các cuộc thi đấu”

Chân mày Lý Thiên Mặc nhấc lên, nhìn chăm chú vào tay cô: “Tôi xem một chút...”

Anh đưa tay, nắm lấy đầu ngón tay của cô, móng tay của được cắt tỉa vô cùng ngay ngắn, không giống cô gái hay giữ móng tay rất dài, còn thoa dầu sơn móng tay, ngón tay cô sạch sẻ, chỉnh tề, đầu ngón tay ở dưới, móng tay ở trên, nhìn một cái liền biết là một cao thủ thường xuyên đánh bàn phím.

“Cô chơi trò gì?”

Lôi Niểu Niểu nói: “Tôi cái gì cũng chơi, Huyễn Tưởng, Chiến Thần, Thư Kích Chiến.”

“Đều là trò chơi cạnh tranh mạnh mẽ? Lợi hại...” Đều là trò chơi anh thích, loại này trò chơi không dễ để chơi a...

“Lúc nữa chúng ta chơi thử một lần.” Lý Thiên Mặc muốn xem một chút tốc độ tay của cô rốt cuộc nhanh được bao nhiêu. Hơn nữa, cô gái này nhìn một cái liền thấy rất thông minh, dạy cô học, hẳn cũng không tốn sức. Mặc dù để cho cô trở thành cao thủ như anh, không phải là điều có thể, nhưng là, cùng cô chơi một vài trò chơi, hẳn là cũng không tệ.

Lý Thiên Mặc vẫn đang nắm ngón tay của cô xem, nhìn một chút, anh đột nhiên nghĩ tới một chuyện... rồi bỗng nhiên đứng dậy: “Cô ăn trước một chút gì... Tôi đi thay quần áo...” Anh chỉ mặc áo choàng tắm, mới vừa rồi cuống cuồng bắt ong mật... Sau đó, anh liền quên mất!

Hai cái mặt bị đốt đến đỏ bừng, Lôi Niểu Niểu vội vàng gật đầu: “Đi nhanh đi nhanh ——” tỏ ra dáng vẻ sao cũng được, tùy tiện vẫy vẫy tay với anh.

Lý Thiên Mặc trở về phòng, sửa soạn hết nửa buổi, anh thay một bộ quần áo thường ngày đi ra. Lôi Niểu Niểu ngẩng đầu, chỉ thấy anh mặc một bộ đồ thể thao màu trắng, áo trắng và quần đùi màu trắng, rất anh tuấn, rất có năng lượng...

Bỗng cô đỏ mặt, cười híp mắt nhìn anh: “Mau tới dùng cơm đi, anh đói bụng lắm hả?”

Lý Thiên Mặc đi tới bên cạnh cô ngồi xuống, ngượng ngùng nói: “Tôi mới vừa dọn tới đây ở, ngay cả bàn ăn đều chưa kịp mua.”

Lôi Niểu Niểu cười nói: “Thứ bảy tôi cùng anh đi mua.” Cô nói đặc biệt tự nhiên a, âm thanh vừa đủ... Để cho lồng ngực của Lý Thiên Mặc nóng lên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.