Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ

Chương 1370: Trò chơi kiểm nghiệm năng lực (2)



Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Lý Thiên Mặc trong đầu nghĩ... Tên tiểu tử xếp hạng mười kia, đang ngồi ngay bên canh cô đó...

Anh làm bộ không biết gì: “Được, tôi giúp cô thu thập anh ta.” Anh nói những lời nghĩa hiệp. Lôi Niểu Niểu vội vàng đem cái ghế hướng bên cạnh nhường chỗ cho anh. Lý Thiên Mặc đem ghế của mình dời tới trước máy vi tính.

Mấy vòng tranh đấu, anh ung dung đem chính “Mình” đánh gục... Bởi vì, đối phương không có online... Không thể chấp nhận liền, chính anh thiết lập bộ sách võ thuật, làm sao chính anh lại không biết.

“Woa! Lợi hại!” Lôi Niểu Niểu mắt như nở đầy hoa đào: “Anh thật là nhanh a! Ha ha ha —— bà rốt cuộc báo được thù, ha ha ha...” Lôi Niểu Niểu vui vẻ ôm chầm Lý Thiên Mặc: “Đại thần, xin nhận của ta một cái ôm!”

Ô ô ô... Cô xúc động nói: “Cao thủ trong trường học của tôi, tôi cũng mời mấy lần, nhưng không có ai có thể đánh bại được tên tiểu tử này. Chúng tôi chuyên chọn lúc anh ta không online để đánh, nhưng vẫn là không có thắng nổi. Tiểu tử này thật không biết xấu hổ, rõ ràng anh ta có thể xếp trước hạng ba, nhưng thế nào cũng ngăn không cho tôi xếp trước hạng mười!”

Lý Thiên Mặc bị cô ôm, ngay lập tức cảm giác một trận mùi thơm, ấm áp cuốn lấy anh. Mồ hôi hột từ trán anh nhỏ xuống...

Cô ôm anh cười một hồi, đặc biệt kích động muốn nói cho cả thế giới: “Bà rốt cuộc tìm được cao thủ, tiêu diệt cái tên tiểu tử vô lại kia!”

Tất cả mọi người chơi trò này đều biết: “Mạc Hoang cản trở Niểu Niểu Hàn Yên cô hai tháng”

“...” Lý Thiên Mặc nháo tâm, đây là muốn bại lộ a...

Vội vàng tắt trò chơi: “Cô đã đánh bại anh ta, chúng ta thử trò khác.”

“Chớ!” Lôi Niểu Niểu đẩy anh ra, lại ngồi trước đầu máy vi tính: “Tôi muốn thử một chút, xem tôi đánh được hạng mấy.”

Trước mấy tên người chơi, tất cả tuyến đầu đều ở đây. Ai cô cũng khiêu chiến, lại đánh tới hạng ba!

Lôi Niểu Niểu tức giận!: “Mình rõ ràng có thể đánh tới hạng ba! Lại phải giậm chân tại hạng mười một lận hai tháng!” Cô nghiến răng nghiến lợi!

Lý Thiên Mặc vội vàng tắt trò chơi: “Bớt giận... Chúng ta chơi trò khác.”

“Ừ!” Lôi Niểu Niểu cũng không quấn quýt trò này nữa, cô vốn chính là cô nương rộng rãi.

Cô vui vẻ đối với Lý Thiên Mặc, nói: “Tôi mong được nghỉ hè ngay lập tức, tôi rất muốn theo anh học kỹ thuật hắc khách. Anh xem tôi có đủ tư chất hay không, nếu tôi học tốt, không những vậy, tôi còn có thể giúp anh tranh giải thắng trở lại. Như vậy, tôi sẽ không mắc nợ anh.”

Lý Thiên Mặc nghiêm túc suy nghĩ một chút, gật đầu: “Dựa vào tốc độ tay của cô, thao tác hẳn không vấn đề gì, chủ yếu còn phải xem năng lực vận dụng và năng lực trí nhớ của cô.”

Hai người bọn họ đang nói chuyện bỗng điện thoại di động của Lý Thiên Mặc reo, anh cầm lên nhìn một cái, là bạn đại học cùng phòng “Lương Tử.”

Anh nhận điện thoại, liền nghe được Lương Tử nói: “Lão Tam muốn tìm anh liều mạng!” Lão Tam chính là Hàn Phi Tử.

Tiếp đến, liền nghe trong điện thoại Hàn Phi Tử tử rống to: “Chuyện gì đã xảy ra? Anh định để cho mọi người cười nhạo sao —— anh nhanh chóng lên đó cản trở cô nương Hàn Yên đó! Cô ấy lên một lượt đến hạng ba rồi!”

Lý Thiên Mặc: “...”

Lôi Niểu Niểu: “...”

Lý Thiên Mặc “囧 囧” nhìn Lôi Niểu Niểu.

Lôi Niểu Niểu cười lạnh, nói: “Điện thoại của anh... âm thanh thật là tệ... Lần tới đổi cái tốt tốt một chút.”

Lý Thiên Mặc lập tức chán ghét: “quảng cáo điện thoại di động XX, điện thoại của chúng tôi tuyệt không lọt âm!”

...

Lý Thiên Mặc suy đoán, cô gái này giận không kềm được, giơ tay lên, tát vào mặt anh một cái: “Ba —— “

Kết quả, Lôi Niểu Niểu đứng lên, nâng lên bắp chân đạp cái ghế ra sau. Cô mím chặc môi, hất càm, vẫy vẫy tóc ngắn, từ bên cạnh anh đi tới cửa. Cô mở cửa, đi ra ngoài: “Ầm” —— mặc kệ cửa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.