Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ

Chương 1474: Nguy hiểm (2)



Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Diệp Đình đẩy cô trở về: “Em trở về đi!” Nhưng Lăng Vi lắc đầu: “Hai chúng ta cùng đi, càng có thể phân tán được sự chú ý của anh ta. Anh ta chỉ có một khẩu súng! Hai chúng ta sẽ có cách đánh lạc hướng anh ta.”

Diệp Đình không muốn để cô tới, nhưng lúc này mặt sẹo đã cầm súng chỉ vào bọn họ: “Đừng đi quá nhanh! Quỳ xuống! Quỳ xuống —— Tôi bảo hai người quỳ xuống!”

Tất cả mọi người đều hít ngụm khí lạnh, Diệp Đình và Lăng Vi đều không do dự nào, khuất tất quỳ xuống. Tất cả mọi người đều bị shock lại hít một hơi khí lạnh!

Tiểu Đông Ni khóc “hu hu “, luôn miệng gọi: “Cha... cha... mẹ... mẹ...”

Lăng Vi giơ tay lên ra hiệu cho bé đừng khóc: “Đừng sợ, bây giờ cha mẹ sẽ tới cứu con.”

Diệp Đình và Lăng Vi quỳ dưới cơn mưa to, nước mưa đã thấm ướt cả người bọn họ! Bọn họ quỳ dưới đất, mưa to quật vào trên mặt, đến ngay cả mắt cũng không mở ra được.

“Ha ha ha ——” mặt sẹo ngông cuồng cười to: “Đầu gối của đàn ông bằng vàng(*)! Hôm nay đại tổng tài quốc tế Đỉnh Phong, còn không phải đang quỳ trước mặt ông đây!”

(*)Ý muốn nói đàn ông chỉ đứng không quỳ

Giang Quân hận không thể bắn một phát súng đánh gục mặt sẹo, nhưng mặt sẹo đang nhìn chằm chằm vào anh ta, anh ta động cũng không dám động, chỉ cần anh ta hơi nhúc nhích, mặt sẹo sẽ nổ súng ngay lập tức!

Mấy cảnh sát bên cạnh cũng đều tức giận đến nỗi hai mắt đỏ ngầu lên! Nhưng mặt sẹo là kẻ cực kỳ hung ác, mấy cảnh sát đều không dám hành động thiếu suy nghĩ!

Lăng Vi và Diệp Đình quỳ xuống đất, hai người bọn họ nắm chặt tay nhau, Lăng Vi thấp giọng nói: “Chồng, anh hãy đi đổi tiểu Đông Ni trước đi, em sẽ giả vờ đau bụng, thu hút sự chú ý của anh ta.”

“Được!” Trong lòng Diệp Đình đang cực kỳ khó chịu, vợ anh vĩnh viễn đều không sợ gặp bất kỳ trắc trở gì, cô là người bạn tâm giao của anh, mặc kệ gặp phải bất kỳ khó khăn vướng mắc gì, bọn họ đều phải kiên định nắm tay nhau, cùng nhau đối mặt với khó khăn!

Diệp Đình giơ hai tay đặt ra sau ót lần nữa, lê bằng đầu gối đi về phía trước.

Lôi Đình đột nhiên chạy đến bên cạnh Lăng Vi, cô ấy cũng quỳ xuống. Hoa Thiểu Kiền chạy theo tới cũng nửa quỳ ở bên cạnh cô ấy, anh ta đưa tay ra ôm lấy cô ấy. Lôi Đình lặng lẽ rơi nước mắt, chiếc ô trong tay cũng rơi xuống, Lăng Vi vội vàng nhặt chiếc ô lên, che ở trên đỉnh đầu cho cô ấy.

Lăng Vi lấy ô che chắn, nhân cơ hội nói với Lôi Đình một câu. Lôi Đình chấn giật mình, vội vàng gật đầu.

Diệp Đình đã lê đầu gối đi tới bên cạnh tiểu Đông Ni, anh đưa tay ôm lấy tiểu Đông Ni. Mặt sẹo lập tức chĩa súng vào huyệt Thái dương của Diệp Đình: “Không phải anh rất có bản lĩnh sao? Không phải anh rất lợi hại sao? À? Lợi hại cho ông đây xem nào!”

Mặt sẹo buông tiểu Đông Ni ra, rồi nắm lấy cổ áo của Diệp Đình. Anh ta cầm súng chĩa vào đầu của Diệp Đình, nghiến răng nghiến lợi! Vẻ mặt dữ tợn giống như quái thú.

Đột nhiên, Lôi Đình phía sau lưng thét lên “Á... á...” thảm thiết, Diệp Đình nghiêng đầu, nhìn thấy dưới chân Lôi Đình chảy đầy máu... cô ấy đang ôm bụng, ngã xuống trên đất.

Lăng Vi và Hoa Thiểu Kiền đều sợ đến choáng váng: “Vợ! Vợ —— “

Lăng Vi hét to: “Tiểu Đình! Tiểu Đình! Em không thể sinh lúc này được! Đứa bé mới được bảy tháng, có phải cô ấy sắp sinh non rồi hay không!”

“Bác sỹ! Bác sỹ —— ở đây có ai là bác sỹ hay không?” Lăng Vi trắng bệch mặt, ngay cả môi cũng đã trở nên xám trắng.

Hoa Thiểu Kiền điên cuồng gào thét xung quanh: “Bác sỹ! Bác sỹ —— có bác sỹ ở đây hay không?”

Lôi Niểu Niểu cũng sợ đến choáng váng, cô ấy liều mạng chen vào đám người, vọt tới bên cạnh Lôi Đình: “Chị! Chị —— chị đừng dọa em! Em đưa chị đi bệnh viện!”

Hai chân của Hạ Tiểu Hi cũng đang run run, cô ấy run run rẩy rẩy chạy về phía trước, nhìn thấy Hoa Thiểu Kiền đang đưa tay luồn qua đôi chân của Lôi Đình, muốn bế ngang cô ấy lên.

“Á —— Thiểu kiền! Đau quá... em đau quá!” Lôi Đình thống khổ hét toáng lên! Lăng Vi, Lôi Niểu Niểu, Hạ Tiểu Hi đều vây quanh cô ấy: “Đừng sợ, bây giờ chúng ta sẽ đi đến bệnh viện!”

“Ai cho các người đi? Pằng ——”Tiếng súng đinh tai nhức óc chợt vang lên ở sau lưng, tất cả mọi người đều ngây người!

Lăng Vi quay đầu, nhìn thấy mặt sẹo đang chỉ súng trong tay lên phía bầu trời, nổ một phát súng.

Mặt Sẹo cười to: “Sinh con? Không tệ không tệ, sinh ở nơi này đi, đúng lúc tôi cũng muốn xem đứa trẻ vừa mới sinh ra, bị đập nát đầu sẽ có dạng gì.”

Dáng vẻ của anh ta cực kỳ kinh khủng, ánh sáng trong mắt, giống như là ác quỷ bò ra từ trong địa ngục!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.