“Kẻ địch có phải cố ý lừa chúng ta hay không?” Lôi Niễu Niễu hoảng sợ nhìn Diệp Đình và Lăng Vi: “Bọn họ cố ý dùng hai xe chở xăng này để dụ chúng ta rời đi...
Cô nói nhỏ bên tai Diệp Đình và Lăng Vi: “Bọn họ chỉ muốn bắt thím Kỷ Nhu của em đúng không?”
Lăng Vi và Diệp Đình nhìn nhau, nếu... quả thật như vậy... vậy thì phiền toái lớn lắm.
Lôi Thiêu Triệt nhất định gặp nguy hiểm.
Kỷ Nhu sinh con cho Lôi Thiêu Triệt... chuyện này không mấy ai biết đến.
Sao lại bị bọn chúng biết được?
Dù đoán người biết Lôi Tuấn và Lôi Đình là Kỷ Nhu sinh ra nhưng không ai biết Kỷ Nhu dùng tế bào t*ng trùng của Lôi Thiêu Triệt mà.
Lăng Vi càng nghĩ càng cảm thấy khủng hoảng, bí mật này, ngoại trừ Lôi lão gia, Lôi Thiếu Tu, Lôi Niễu Niễu, Lôi Tuấn, Lôi Đình còn cả cô và Diệp Đình thì cũng chỉ có Kỷ Như, Bách Phong biết, còn lại không ai biết.
Mặc dù Lôi Thiêu Triệt còn sống chỉ sợ ông cũng chẳng biết mình có con đúng không?
Lúc Kỷ Nhu dùng t*ng trùng của ông để thụ thai thì chính ông cũng không biết.
Trước mặt ngay cả Lôi Tuấnd cũng không biết thì càng không thể người bên cạnh ông biết, vậy kẻ địch làm sao mà biết đây?
Lăng Vi cảm thấy cả người tê dại: “Lên xe trước rồi nói.”
Trở lại trong xe, đột nhiên Lăng Vi nghĩ tới một chuyện: “Không đúng, không đúng...”
Lăng Vi nắm tay Diệp Đình nói: “Ông xã, anh nghĩ lại xem, lúc trước khi Lôi Tuấn và Lôi Đình chưa biết sự thật, chúng ta gọi điện thoại bảo bọn họ đưa bảo mẫu đến thủ đô, trên đường tiểu Tuấn đến thủ đô không phải bị người ta chặn đường sao?”
Diệp Đình gật đầu: “Trước đó bọn anh suy đoán người chặn đường có thể là chú nhỉ, hiện tại xem ra... không phải là chú ấy, đoán chừng là nội gian hoặc thủ hạ của hắn.”
Lăng Vi hoảng sợ gật đầu: “Lúc đó chúng ta chưa xác định được sự thật thì kẻ địch làm sao mà biết đây?”
Ch nên càng không thể là người Lôi gia tiết lộ bí mật, bởi vì lúc đó mọi người chưa ai biết sự thật này, làm sao mà để lộ ra được.
Hiện tại xem ra nội gian này... đúng là thần thông quảng đại. Vào trước khi bọn họ điều tra ra chân tướng kẻ nội gian đã biết hết sự thật rồi.
Đột nhiên Diệp Đình nói: “Tên nội gian này nhất định không ít tuổi, hơn nữa biết rất nhiều chuyện năm đó. Nói không chứng là người bên cạnh ba mẹ chúng ta hoặc là người tứng có quan hệ với Louis.”
Lăng Vi rất muốn nói... dì Bách biết mà... nhưng lại nghĩ không đúng... dì Bách Phong bị giam cầm, bà và Kỷ Nhu bị ngăn cách với thế giới bên ngoài hơn 20 năm, bọn họ vừa được cứu ra, căn bản không có năng lực lớn như vậy.
Đột nhiên Diệp Đình nói: “Anh có cảm giác không hay...”
Lăng Vi nhìn anh, thấy sắc mặt anh càng ngày càng trầm, anh chưa nói gì mà sắc mặt càng ngày càng tệ.
Một lúc lâu anh mới nói: “Kẻ địch quá mạnh mẽ và tinh ranh vượt qua sức tưởng tượng của chúng ta.”