Đúng lúc này... đột nhiên, cô nhìn thấy trong đám ngườu có một thân hình cao lớn quen thuộc – Lý Thiên Mặc vung nắm đấm!
Là Lý Thiên Mặc -----------
Lý Thiên Mặc lấy một địch tám a! Đám trẻ to xác của hai phòng ngủ lập tức đánh lại anh...
Lôi Niểu Niểu gấp gáp, đạp dép chạy như bay xuống lầu.
Bọn họ có tám người! Lý Thiên Mặc chỉ có một mình, anh đúng là điên rồi!
Lôi Niểu Niểu vừa chạy xuống lầu, vừa không ngừng não bổ... Lý Thiên Mặc không chừng đã bị đánh cho mặt mũi bầm dập... chắc đã bị đánh thành bánh thịt...
Kết quả ra xem, ôi... Lý Thiên Mặc thật dữ dội! Trái một cước, phải một cước!
Lôi Niểu Niểu nhìn ngây người, không ngờ Lý Thiên Mặc cao gầy nhã nhặn như thế, lại biết đánh nhau?
Nhưng, anh có thể đánh, cũng không thể địch nổi đối phương nhiều người a! Đối phương cũng gina lận, bọn họ cùng xông lên chứ không đánh riêng lẻ.
Trong nháy mắt Lý Thiên Mặc vị vây lại, một nắm đấm nện lên đầu Lý Thiên Mặc.
Lôi Niểu Niểu hét lớn: “Dừng tay lại cho tôi!”
Lôi Chân nhỏ giọng rầm rì: “Niểu Niểu, cậu thiên vị quá đấy... ban nãy Lý Thiên Mặc đánh người, sao cậu không bảo dừng tay, Lý Thiên Mặc vừa bị đánh, cậu đã bảo dừng tay... Đúng không?”
Lôi Niểu Niểu hất cằm, nói: “Đúng! Bà đây thích vậy đây, có sao không!”
Lúc này, người trông coi ký túc chạy ra, một đám người được gọi đến phòng làm việc của hiệu trưởng phê bình, giáo dục!
Phó hiệu trưởng nhìn tình hình, lập tức nổi trận lôi đình.
Lúc này, Lý Khắc Gia vô cùng thành thật nói: “Hiệu trưởng, Tứ đệ của em bị thương, không phải vị tiên sinh này đánh, mà là bị cốc của Lôi Chân đập vào...”
Phó hiệu trưởng tức giận đến trợn trắng mắt! Ông chỉ vào Lý Thiên Mặc, hỏi anh: “Em học khoa nào? Sao tôi nhìn em quen mắt vậy?”
Lý Thiên Mặc: “...”
Anh chính là học sinh của Yến Đại... lần trước cùng Diệp Đình, Lăng Vi đi qua phòng hiệu trưởng... vả lại, anh là thiên tài khoa máy tính, cũng rất nổi tiếng ở Yến Đại...
Phó hiệu trưởng lập tức nhớ ra: “Lý Thiên Mặc! Chẳng phải em tốt nghiệp rồi sao? Tại sao lại chạy về trường? Còn đánh nhau?”
Lão đại của Lý Khắc Gia lập tức bắt lấy đề tài câu chuyện: “Phó hiệu trưởng! Người này không phải sinh viên trường ta, là người bên ngoài vào đánh sinh viên trong trường! Cần giao cho cảnh sát bắt anh ta đi ngồi tù!”
Lý Thiên Mặc nói: “Ai bảo tôi không phải nhân viên của trường?” Anh lấy ra giấy chứng nhận: “Giáo sư... khoa máy tính!”
Lý Thiên Mặc nói: “Vừa làm thủ tục làm giáo sư.” Phó hiệu trưởng còn chưa biết là hiệu trưởng đại nhân đã mời anh...
Nhân tài như Lý Thiên Mặc, ai mà không muốn cướp lấy chứ!
Vẻ mặt phó hiệu trưởng lập tức ôn hòa: “Thiên Mặc a...Sinh viên đầu gấu như vậy thì phải dạy dỗ cho tốt nhé... Em thân là giáo sư, cái đó... lần sau tốt nhất là dạy dỗ bằng miệng, còn đánh người... chính sách quốc gia còn chưa cho phép!”
Lý Thiên Mặc đen mặt. Nhóm Lý Khắc Gia phản kháng: “Phó hiệu trưởng ----- không thể thế này a! Quá bất công!”
Phó hiệu trưởng lập tức lạnh mặt.
“Ầm ĩ cái gì chứ?” Ông vung tay lên: “Tám người các em, mỗi người viết cho thầy bản kiểm điểm 15000 chữ! Mau đưa bạn này đến phòng y tế đi!”
Mặc dù đám Lý Khắc Gia không phục, nhưng vẫn đưa lão tứ đến phòng y tế.
Lôi Niểu Niểu và Lý Thiên Mặc đi ra khỏi phòng hiệu trưởng, Lôi Niểu Niểu hừ một tiếng: “Em chợt nghĩ đến một câu nói bỏ lửng!”
Lý Thiên Mặc nhìn sang cô, Lôi Niểu Niểu ngoài cười như trong không cười nói: “Lý Thiên Mặc làm giáo sư ----- dạy hư học sinh!”
Lý Thiên Mặc: “...”
Vì theo đuổi cô gái này, anh cũng đủ liều! Vừa kiêm chức làm giáo sư, vừa kiêm chức CEO bộ phận kĩ thuật của Long Đằng.