Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ

Chương 1553: Bạch Bình, SSS (1)



Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Lý Thiên Mặc chỉ dùng năm phút đã đột phá được vào tưởng lửa của chiến đội quốc tế.

Anh nói với Diệp Đình: “Anh, em vào đây.”

Diệp Đình nói: “Anh cũng vào. Giờ vào xem trước xem tần số là bao nhiêu, có quy luật không.”

Lý Thiên Mặc nói: “Được, em đi xem trước, anh ở trên xe không tiện. Anh chờ tin của em nhé.”

Diệp Đình lên tiếng “được”, bây giờ, anh ở trong xe, không lập tức xâm nhập vào kho dữ liệu. bởi vì, sợ có gì đột phá.

Nhỡ đâu dừng xe ngay, hoặc xóc nảy, một khi tay của anh bất ổn, không cẩn thận chạm vào sóng thăm dò của đối phương, vậy thì phiền toái...

Một khi đối phương phát động cảnh báo, rất có thể anh và Lý Thiên Mặc sẽ bị bắt!

Diệp Đình không hành động thiếu uy nghĩ, có Lý Thiên Mặc ở đây, vấn đề sẽ trở nên khác biệt.

Lý Thiên Mặc tránh phải tránh trái, gần như hai giây lại phải né một sóng! Cũng có sóng đánh vào anh, anh phải cắt đứt tín hiệu của mình!

Đợi khi sóng qua, anh lại tiếp tục đi về phía trước.

Lý Thiên Mặc dò xét như thế được một hồi, hai giây lóe lên, hai giây lóe lên, cứ thế đi trong tần số cao mười phút, đột nhiên -------

Sóng âm phát ra tiếng xoẹt xoẹt, gần như mỗi giây phải né một lần!

Trán Lý Thiên Mặc đổ mồ hôi, đột phá cường độ cao dài suốt mười phút vừa rồi đã khiến anh rất phú sức, tốc độ bây giờ còn nhanh gấp đôi ban nãy!

Mồ hôi của anh càng lúc càng nhiều, bởi vì, đại não con người dưới tình xuống phải tập trung tinh thần cao đó, chức năng các cơ quan khác sẽ tạm thời bị ức chế. Ví dụ như, anh đã không còn nghe thấy bất cứ âm thanh gì xung quanh.

Mồ hôi anh thuận theo trán chảy xuống, sắp nhỏ vào mắt!

Giờ tốc độ của sóng vô cùng nhanh! Ngay cả thời gian chớp mắt anh cũng không có, anh mở to hai mắt nhìn chằm chằm những sóng tần kia.

Lôi Niểu Niểu thấy mà nôn nóng, sợ mồ hôi rơi vào mắt anh, như vậy sẽ ảnh hưởng đến sự phát huy của anh!

Nếu cảnh báo vang lên, khẳng định Lý Thiên Mặc sẽ bị bắt. Lôi Niểu Niểu cầm một tờ giấy, muốn lau mồ hôi cho anh, nhưng... cô lại không dám chạm vào anh.

Lúc này sức tập trung của Lý Thiên Mặc rất cao, bất kỳ động tác nhỏ nào của cô cũng có thể hù đến anh!

Lôi Niểu Niểu không dám làm động tác quá lớn, cô suy nghĩ bèn nghĩ ra một cách! Cô cuốn giấy ăn thành một sợi dài và mảnh, cô cầm một đầu giấy, vươn về phía khóe mắt anh, cô nhìn thấy giấy hút mồ hôi đi, mà giấy trong tay cô không hề chạm vào khuôn mặt anh!

Mồ hôi được hút đi! Không ảnh hưởng đến anh! Lôi Niểu Niểu kích động muốn hét to, cô muốn nhảy dựng lên! Cô vội vàng tiếp tục hút mồ hôi giúp anh.

Qua năm phút, âm thanh đánh máy của Lý Thiên Mặc mới dần chậm lại.

Anh nhắm mắt lại, hít sâu một hơi! Năm phút vừa rồi, anh gần như không chớp mắt, lúc này, mắt sắp mù đến nơi!

“Thành công? Anh vào được rồi?” Lôi Niểu Niểu vô cùng hưng phấn, cô vội cầm khăn lau mồ hôi cho anh.

Lý Thiên Mặc nắm chặt tay cô, lúc này mới phát hiện, đầu mình đầy mồ hôi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.