Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ

Chương 1597: Đào hố, lấp đất chôn xong (1)



Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Bạn ký giả kia của Lý Thiên Mặc nhận được điện thoại lập tức như đánh máu gà vậy!

“Để cho tôi đi vào, để cho tôi đi vào, bên trong thi xong rồi, tôi là ký giả đặc biệt lần này nha!” tiểu Lộ kích động nha!

Ánh mắt tiểu Lộ sáng lên,, máu gà khắp người không ngừng chảy ra ngoài nha!

Hiệu trưởng Yến đại bảo an ninh để cho tiểu Lộ đi vào. Các ký giả của những trường học khác mời cũng đều đi vào theo.

Tiểu Lộ chen đến bên cạnh Lý Thiên Mặc giới thiệu với cậu: “Vị này chính là hiệu trưởng Lương, ái tài nóng lòng! Phải nói xin lỗi với học sinh của tôi ngay trước mặt tất cả các thí sinh.”

“Phốc ---” Tiểu Lộ phun, lúc nãy trong điện thoại không phải nói như vậy nha.

Tiểu Lộ đưa micro tới trước mặt hiệu trưởng Lương: “Hiệu trưởng Lương, ngài là hiệu trưởng của B đại, là tấm gương của tất cả học sinh, mời ngài nói những lời khích lệ vá áy náy với học sinh đi.”

Hiệu trưởng B đại giận đến cả người run rẩy, nhưng mà, ông cố nén, giả vờ cười, hắng giọng nói: “Thí sinh tại chỗ, các em tham gia cuộc tranh giải lần này, nói rõ thực lực của các em đều ở trên người khác! Cho dù lấy được thứ hạng gì, các em đều là tấm gương của những bạn học khác!”

Lý Thiên Mặc ở bên cạnh nói: “Mời ngài nói chuyện chính.”

“...” Gương mặt già nua của hiệu trưởng Lương B đại đỏ bừng giống như cái mông khỉ vậy.

“Ách... lúc nãy tôi nói.... nếu toàn bộ 33 học sinh của Yến đại thông qua cuộc thi, tôi mời đoàn người ăn bữa tiệc lớn!”

“Di? Không đúng nha?” Lôi Niểu Niểu ngồi ở số 36 đột nhiên nói: “Hiệu trưởng Lương, lúc nãy ngài không có nói như vậy nha!”

Lôi Niểu Niểu đứng lên nói: “Mấy chục học sinh chúng tôi đều nghe rõ đây!”

Cô nhìn hiệu trưởng Lương, vô cùng nghiêm túc nói: “Lúc nãy ngài nói là sẽ xin lỗi chúng tôi! Thầy Lý của chúng tôi nói: Tôn nghiêm vô giá! Chúng tôi trẻ tuổi, chúng tôi xúc động, nhưng mà, chúng tôi có tôn nghiêm! Thầy Lý của chúng tôi yêu cầu ngài nói xin lỗi chúng tôi ngay trước mặt toàn thể thí sinh, ngài sẽ không quên nhanh như vậy chứ?”

Cô nói xong, nhin2sang những bạn học khác: “Lúc nãy có phải hiệu trưởng Lương nói như vậy hay không?”

“Dạ!” Các bạn học đồng thanh!

Không chỉ có học sinh Yến đại trả lời, ngay cả những bạn học sinh khác cũng đều cùng nhau hô lên: “Nói xin lỗi, nói xin lỗi! Phải nói xin lỗi! Thầy Lý nói đúng, mặc dù chúng tôi trẻ tuổi, nhưng mà chúng tôi có tôn nghiêm! Tôm nghiêm của chúng tôi, không cho phép bất cứ ai chà đạp!”

Sắc mặt hiệu trưởng B đại đen như đáy nồi!

Ông nhìn về micro, nói từng chữ từng chữ: “Các bạn học Yến đại, thật xin lỗi! Là tôi xem thường các bạn!”

Nói xong, rời đi ---

“Ngao ngao --- thắng lợi!” Các học sinh Yến đại cũng điên rồi! nháy mắt vây quanh Lý Thiên Mặc, các bạn học hưng phấn nha! Còn kém không có ôm Lý Thiên Mặc ném lên trời.

Hiệu trưởng Yến đại vui mừng nha! Lập tức quyết định mai phải tiến hành buổi lễ ban thưởng ở đại lễ đường trong trường học ngày mai.

Phó hiệu trưởng ngáy mắt, ông vẫn còn đang ngây ngẩn.

Đây rốt cục là chuyện gì? Ông là phó hiệu trưởng Yến đại, ông đều không hiểu rõ..... tại sao 33 người học sinh Yến đại bọn họ đều thông qua cuộc thi chứ?

Thần kỳ, thần kỳ.... ông run run, vạn lần không nghĩ tới, cậu nhóc Lý Thiên Mặc này lại lợi hại như vậy...

Câu thơ kia viết được nha ----

“Trúc mới cao hơn cành trúc cũ, toàn nhờ cái kiềng mà nâng đỡ.” Quyển kinh sư dễ gặp, người sư khó cầu nha.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.