Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ

Chương 1612: Thế giới của đại thần, chúng tôi không hiểu nha (2)



Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Một đám người dưới đáy trả lời: “Gió bẩn từng trận, dơ bẩn cuồn cuộn, dơ quá hóa mưa.”

Lôi Niểu Niểu giận đến đỉnh đầu bốc khói, những người này, thật là cái gì cũng nói!

Lập tức bắt đầu tranh giải, cô cũng không nói nhảm nhiều, đẩy Lý Thiên Mặc ra dời ghế quả mình đến ngồi bên cạnh máy tính của anh.

Lý Thiên Mặc nói: “Anh đi làm bánh ngọt cho em.” Lôi Niểu Niểu thích ăn bánh ngọt nhất, Lý Thiên Mặc cố ý mua bơ lạt, máy đánh trứng, còn có lò nướng.”

Dụng cụ vô cùng đầy đủ, hàng mới tới hôm nay

Lôi Niểu Niểu khoát tay: “Đi đi đi đi, đừng nướng khét nha!”

Lý Thiên Mặc đưa tay nhéo mặt cô, chỉ bằng thiên tài tính toán là anh còn có thể nướng khét bánh ngọt? Đây tuyệt đối là chuyện không thể nào!

Tranh giải sắp bắt đầu, tiến vào năm phút chuẩn bị.

Tên của chiến đội L-G xuất hiện bên phải màn hình.

Bên trái màn hình xuất hiện tên đội viên chiến đội M-B, người xếp hạng trận đầu lại là --- Tào Duệ!

Lôi Niểu Niểu mở to hai mắt cẩn thận nhìn, đúng là.... Tào Duệ!

Làm sao có thể? Tào Duệ lợi hại như vậy, sao có thể đánh trận đầu chứ? Không phải anh là chủ lực sao?

Ghi chép nói chuyện của chiến đội M-B đối diện cũng nhảy lên vèo vèo.

Những chiến đội vây xem khác cũng nói chuyện trong cùng một ô.

Lôi Niểu Niểu thấy trong chiến đội vây xem có người nói: “Duệ thần, rơi xuống thần đàn rồi, mấy ngày không thể so tài cũng đã bị người ta cướp vị trí. Quá đáng tiếc rồi! Duệ thần chính là đại thần xếp hạng thứ hai! Chỉ ở phía sau Lý Thiên Mặc nha!”

“Còn không phải sao, một đại thần như vậy, bây giờ lại thê thảm đến mức đánh trận đầu, nếu đổi lại là tôi cũng sẽ không chịu được nỗi uất ức này. Chiến đội nổi danh quốc tế nhiều như vậy, sao lại treo cổ chết trên một thân cây nha?”

“Duệ thần, chiến đội GH hoan nghênh cậu!”

“Tới chiến đội IE, cho cậu làm chủ lực đệ nhất.”

Đột nhiên tiểu Thao chen vào một câu: “Chiến đội L-G mở rộng cửa với cậu, mau nhào vào vòng tay ấm áp của anh Mặc chúng tôi đi! BL cái gì quá đáng ghét....”

Tiểu Thao gửi một icon: Một con người nhỏ nhe răng cười, tay giơ lên hình chữ “V”, thắng lợi ----

“Từng người một, cũng đừng ở chỗ này bị coi thường! Duệ thần, cho dù đã chết, cũng phải chết ở chiến đội M-B chúng ta!”

Bên chiến đội M-B kia tràn đầy tiếng mắng.

Còn có một người bỏ đá xuống giếng. chính là “Thần B” cướp vị trí của Tào Duệ kia, miệng đầy ngôn ngữ dơ bẩn, hạ thấp Tào duệ không đáng một đồng.

Bình luận của Thần B bay lên vèo vèo: “Còn là Duệ thần đặc biệt, có thể cần chút mặt mũi không? Một tên nghèo hèn, không phục tới chiến đấu với anh mày!”

thần B: “Cái con mẹ nó, anh mày chờ mày!” Phái sau là một chuỗi dài lời thô tục.

Thần B: “Còn những người xem náo nhiệt kia cũng cút hết cho lão tử, liên quan gì đến các người? Giả vờ nhân hậu, đừng làm trước mặt lão tử, cút hết cho lão tử!”

Lúc này, đột nhiên có người kêu: “A! Trời ạ! Có phải nhìn lầm hay không? Tại sao Mặc thần cũng đánh trận đầu?” Biệt danh của Lý Thiên Mặc “Mặc thần” cũng treo ở trận đầu....

“Con bà nó ---”

“Tại sao hôm nay đại thần đều đánh trận đầu vậy? Duệ thần đã trận đầu, Mặc thần cũng trận đầu à?”

“Mẹ nó --- mù mắt! Mù! Đây là có ý gì nha? Là binh thư gì? Sách lược gì?”

“Không biết, nhất định đại thần có dụng ý của đại thần nha!”

“Thế giới của đại thần, chúng tôi không hiểu nha ---”

Lôi Niểu Niểu cười đau bụng.... trời ạ, cô nào có dụng ý gì nha! Hoàn toàn không có được không vậy? Lý Thiên Mặc đi làm bánh ngọt cho cô đâu, cô chỉ là tranh giải thay anh, chỉ đơn giản như vậy!

Làm thật giống như có âm mưu gì vậy... không phải là tài nghệ của cô kém sao.... có cần phải sợ hãi như vậy không?

Khinh bỉ!

Lôi Niểu Niểu trò chuyện riêng Tào Duệ, chào hỏi với anh: “Anh Tào Duệ, em là Niểu Niểu, Thiên Mặc đi làm bánh ngọt, bây giờ là do em tranh giải. Em tới đánh trận đầu và trận thứ hai, không nghĩ tới sẽ gặp anh.”

Tào Duệ gửi lại một biểu tình sợ hãi: “Là em tranh giải à? Vậy hôm nay anh nhắm mắt cũng có thể thắng rồi.”

“Phốc ---” Lôi Niểu Niểu khinh bỉ nhìn, tâm tình khó chịu: “Em cũng không có dở tệ như vậy! Ít nhất anh cũng phải mở một con mắt chứ?”

“Ha ha ha...” Tào Duệ gửi tới một hàng “Ha ha ha ha ha ha”

Lôi niểu niểu nói: “Anh Tào Duệ, vị trí của anh trong chiến đội cũng bị người ta cướp, cho dù tranh giải cũng không có bao nhiêu điểm, sao lại không đi nha? Tới chiến đội L-G của em, người của chúng em khá tốt. Xếp hạng gì đó cũng không hà khắc như vậy, ai muốn ở vị trí nào đều được. Chủ yếu là chơi, không có hục hặc với nhau như những chiến đội khác.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.