Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ

Chương 1653: Tiểu bát đau lòng (1)



Nhóm dịch: Thất Liên Hoa.

Hai ngày này, đoàn người bắt tay vào chuẩn bị vật tư để vào rừng mưa nhiệt đới.

Tiểu tổ Ám Ảnh vãn luôn theo dõi cái gã được gọi là ‘Lão Hắc’ kia, thế nhưng lại không phát hiện gã đi gặp Bạch Bình và hai vị giáo sư.

Chẳng qua có một điều bất ngờ, tiểu tổ Ám Ảnh lại phát hiện ra Giang Quân.

Mặc dù trên mặt Giang Quân đã gắn thêm một bộ râu quai nón, nhưng bọn họ vẫn lập tức nhận ra anh ta, bởi vì họ đã quá quen thuộc rồi.

Tiểu tổ Ám Ảnh báo cáo lại tin tức phát hiện ra Giang Quân với Diệp Đình.

Diệp Đình bảo Giang Quân tới.

Giang Quân nhận được địa chỉ, ngay lập tức liền chạy đến.

Lúc Giang Quân đến thấy trong phòng có đầy người, anh ta có chút kinh ngạc: “Sao mọi người lại đến đây nhiều vậy? Còn nhiều hơn cả bọn tôi…”

Nhóm người Diệp Đình tổng cộng là bảy! Còn bên phía anh ta là sáu người.

“Hai em cũng đến đây làm cái gì? Đây cũng chẳng phải là đi chơi?” Giang Quân nhíu mày nhìn Lăng Vi và Lý Thiên Mặc.

Lăng Vi nói: “Em rất có ích mà! Em phân tích vấn đề tương đối tỉ mỉ.”

Lý Thiên Mặc nói: “Em cũng có ích! Chưa từng nghe đến kỹ thuật hacker của em sao, tìm đâu ra được một người siêu đẳng như em trong thời gian ngắn thế này được chứ.”

Giang Quân bất đắc dĩ lác đầu một cái, anh ta nói tin tức chính mình tra được cho mọi người. Anh ta nói: “Mấy hôm nay tôi tra được đám người này có thể muốn vào rừng mưa nhiệt đới. bọn chúng muốn di dời những người bị hại vào trong căn cứ.”

Diệp Đình gật đầu, chuyện này cũng giống tin tức mà bọn họ điều tra được.

Giang Quân nói: “Tôi đã báo cáo với cấp trên về tình hình này, rất nhanh sẽ có thành viên của chiến đội quốc tế cải trang đến tiếp viện.”

“Tốt.” Diệp Đình cũng chia sẽ những tin tức mà bọn họ lấy được với Giang Quân, Diệp Đình nói: “Chúng tôi bắt ép được một gã trưởng đội tuần tra được gọi là’Lão Hắc’, gã này là người phụ trách quan trọng của chuyến vào rừng mưa nhiệt đới lần này. Đám người này vô cùng xảo quyệt, cho đến nay vẫn chưa để lộ ra vị trí giam giữ Bạch Bình và hai vị giáo sư, cho nên chúng tôi quyết định trước tiên đi cùng chúng vào rừng mưa nhiệt đới, đợi đến thời cơ thích hợp sẽ cứu người về.”

Giang Quân gật đầu nói: “Cũng được, các anh làm rất tốt. Các anh đi cùng đám người này vào rừng mưa nhiệt đới, nhất định phải thật cẩn thận. Những kẻ này đều hung ác cùng cực, vì tiền mà chuyện gì cũng đều có thể làm được.”

Lý Thiên Mặc hỏi anh ta: “Anh Quân, anh không đi cùng bọn em sao?”

Giang Quân lắc đầu nói: “Anh không đi cùng được. Anh và đồng nghiệp của anh đã làm cảnh sát mấy năm rồi, điệu bộ giơ tay nhấc chân cũng là dáng vẻ của cảnh sát. Cho dù chúng ta có cực lực che giấu cũng khó mà tránh khỏi sẽ lộ ra sơ hở.”

Đoàn người đồng loạt gật đầu, vẫn là anh Quân thận trọng.

Lăng Vi nói: “Anh Quân nói đúng, vậy chúng ta vẫn sẽ giữ nguyên kế hoạch vào rừng mưa nhiệt đới. Anh Quân, còn anh hãy mang theo máy định vị, đi theo sau theo dõi hành tung của bọn em. Lúc nào bọn em dự định hành động thì sẽ gửi tín hiệu cho anh.”

“Được!”

Giang Quân và đoàn người thương lượng xong xuôi liền trở về đội ngũ cảnh sát của mình.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.