Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ

Chương 1724: Dựa vào mặt kiếm cơm (2)



Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Mấy lần Tiểu Bạch chọn nói thật lòng, bầu không khí dần nóng lên. Tiểu Bạch lại bị quay trúng, An Kỳ Nhi hỏi: “Có còn nụ hôn đầu không?”

Tiểu Bạch lập tức muốn khóc: “Không còn...”

Dâng cho Jason rồi...

Lăng Vi hung hăng trừng mắt nhìn anh, cả giận: “Quá không trong sạch!”

Lại quay chai rượu trúng Tiểu Bạch, Lăng Vi hỏi: “Dâng cho ai?”

“...” Tiểu Bạch muốn khóc: “Có thể không trả lời không?”

Nếu anh nói anh bị một đại lão gia hôn, liệu mấy người phụ nữ đã lập gia đình này có chỉnh chết anh không?

Tiểu Bạch nói: “Em chọn mạo hiểm.”

Lăng Vi nói: “Vậy em phải hôn một cô gái, chọn một trong số những người ở đây thôi!”

Tiểu Bạch đổ mồ hôi, anh kéo kéo cà vạt, cảm thấy nóng đến không thở nổi.

“Khụ khụ -----“ Anh hắng giọng ho, vờ tăng thêm lòng dũng cảm cho mình: “Em hôn ai, người đó không được tức giận nhé! Còn nữa, chồng các chị không được trả thù em, biết chưa?”

Anh vừa nói, vừa cười ha ha trong lòng, em gái Lạc, anh đến đây -----------

Mặc dù trong lòng nghĩ vậy, nhưng Tiểu Bạch vẫn hơi ngượng ngùng. Anh nói: “Vậy, em sẽ nhắm mắt lại, em sờ trúng ai, em sẽ hôn người đó. Không ai được tức giận nhá!”

Anh vừa nói vừa liếc nhìn chỗ ngồi của Lạc Y. Anh nhớ kĩ vị trí, rồi nhắm mắt lại.

Anh vừa nhắm mắt lại, nghe thấy tiếng mọi người cười.

Tiểu Bạch mặc kệ, làm bộ sờ sờ chỗ Lạc Y, sau đó anh miết môi, bỗng hôn về phía Lạc Y.

Lạc Y thấy anh nhào về phía bên này, cô tiện tay cầm lấy thứ gì đó ở trên kệ sách sau lưng.

“Bốp –“ một tiếng, đám người ngây ra.

“A ui --------“ Thứ gì vậy? Sao đau thế?

Mọi người vội nhìn kĩ, thấy Lạc Y cầm cây xương rồng!

Lùm cây xương rồng to đùng dán trên mặt Tiểu Bạch! Tiểu Bạch còn vểnh đôi môi lạp xưởng lên, mặt vui như hoa.

Ha ha ha...

Ôi mẹ ơi, buồn cười chết mất. Lăng Vi cười đến ngã ra, những người khác cũng cười ngặt nghẽo, ai cũng cười ngã trái ngã phải.

Tiểu Bạch kêu oai oái: “B...u...ô...n...g...t...a...y...”

Anh không dám há mồm ra! Quá đau!

Lạc Y vội buông tay, bốp, cây xương rồng, rơi xuống đất, cô không ngờ đến a! Hoàn toàn không ngờ, cô không biết là cô cầm cây xương rồng...

Cô chỉ thấy Tiểu Bạch nhào về phía cô, trong tình huống cấp bách, tiện tay bắt lấy thứ gì đó ngăn lại.

Lạc Y buông lỏng tay, thấy trên môi và mũi Tiểu Bạch, toàn gai ngọn!

Lạc Y rất muốn cười, nhưng lại rất áy náy a...” Thật xin lỗi, tôi không cố ý...”

Cô chỉ chỉ mặt đất: “Thật sự tôi không cố ý cầm cây xương rồng đâm anh, tiện tay thôi... tôi chỉ tiện tay thôi...”

Tiểu Bạch bĩu môi, anh không dám động đậy a! Quá đau ----

Lăng Vi vội nói: “Mau đưa Tiểu Bạch đi bệnh viện, những cái gai kia rất khó nhổ ra!”

Mọi người nhanh chóng đưa Tiểu Bạch đến bệnh viện, trong lòng Tiểu Bạch khổ a... đây là mệnh gì vậy...

Hay là cô gái thiên sứ kia nhìn anh không vừa mắt, nên mới đùa ác anh như thế!

Anh phải dựa vào mặt để kiếm cơm đấy!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.