Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ

Chương 184: Muốn chơi thì hãy chơi luôn một vố lớn đi! (2)



Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Đó là đoạn… Lăng Vi và Hoa Thiếu Kiền đứng ở cửa ‘căn phòng bí mật’ trong thư viện, hai người đang thì thầm cái gì đó, sau đó Hoa Thiếu Kiền đi vào ‘căn phòng bí mật’ kia…

Rồi lại đi ra, hai người đi tới một góc… sau đó, Lăng Vi đưa Hoa Thiếu Kiền đến bệnh viện, và lúc ký tên, cô đã tự xưng mình là bạn gái của Hoa Thiếu Kiền...

Sau khi phát lên truyền hình, toàn bộ quần đảo Aili cũng đều bùng nổ!

“Người phụ nữ kia, cũng quá không biết xấu hổ! Câu tam đáp tứ! Thủy tính dương hoa!”

“Cô ta nhất định chính là một kẻ ma quỷ! Lại có thể làm ra cái chuyện bại hoại danh tiếng như thế này!”

“Cô gái này điên rồi sao? Chồng cô ta là Diệp Đình của Đỉnh Phong Quốc Tế! Ông trời ơi, Diệp Đình chính là nam thần của tôi! Cô ta lại còn làm loạn sau lưng nam thần của người ta! Thật sự không thể tha thứ được!”

“Người phụ nữ kia quá đê tiện! Mau kéo cô ta đi xử lý!”

Tất cả sự chú ý của Judy răng hô đều dừng lại ngay đúng đoạn Hoa Thiếu Kiền đi vào ‘căn phòng ngầm’ kia.

Đầu óc cô ta xoay chuyển, Hoa Thiếu Kiền đang làm gì? Ăn cắp tài liệu nội bộ?!

Judy ngay lập tức nhớ lại bản thiết kế của Lăng Vi!

Khó trách... Khó trách!

Một nhà thiết kế thực tập nho nhỏ như cô ta… chỉ dùng đúng một buổi tối mà đã hoàn thành xong bản thiết kế, lại còn làm cho tất cả mọi người đều hài lòng!

Ăn gian! Đây chính là đang ăn gian! Là giám đốc Hoa trộm tài liệu cho cô ta!

Cô ta làm không tệ, sao có thể làm được thế?!

Trừ phi cô ta là thần tiên!

Judy lập tức gửi email cho bộ trưởng hai hộ thiết kế.

Cáo trạng trước, cũng chỉ là chuyện cá nhân, mà đoạn video lần này, lại liên quan đến lợi ích của Laroe!

Cho dù công ti không khai trừ Lăng Vi, nhưng cái hạng mục này, cũng không thể để cho cô ta được?

Gửi email xong, Judy lại cảm thấy chưa đủ ‘hỏa lực’, liền nghĩ đến rose…

Rose mở bưu kiện ra, nhìn video, không khỏi cong môi cười lạnh một tiếng.

Ăn gian! Ăn cắp tài liệu nội bộ của công ti…

Đập chế Lương Cửu, tiền thưởng của hạng mục lần này, cô ta hoàn toàn có thể giành được!



Phòng làm việc của tổng giám đốc Laroe, Louis đang phê duyệt công văn tài liệu, hung hăng bả gãy cây bút trong tay.

“Hoa Thiếu Kiền? Lăng Vi!”

Henry đang nằm trong ngực người đẹp thưởng thức rượu ngon, nhận được điện thoại của trợ lý, sắc mặt ngay lập tức biến đổi: “Rốt cuộc cmn là chuyện gì đang xảy ra?”

Một bên khác, Diệp Đình đang bận rộn công việc đến mức chân cũng không kịp chạm đất, trợ lý Kiệt Sâm đưa anh xem một đoạn video.

Sắc mặt Diệp Đình âm trầm đến mức đáng sợ! Trong đôi mắt phượng toàn sự tức giận đến cùng cực!

VIB… Các ngươi chưa biết sự lợi hại của bản thiếu gia sao?

Muốn chơi với tôi?

Tốt, vậy thì liền chơi một vố lớn luôn đi!

Ban đêm, trong phủ của nữ vương quần đảo Aili, đang mở một bữa tiệc long trọng.

Trong cung đình sắc trắng nguy nga, nữ vương Ethel ngồi trên vị trí cao nhất của đại điện, mặc dù đã năm sáu mươi tuổi, thế nhưng làn da, khí sắc của bà lại vô cùng tốt.

Tổng thống, thủ tướng, các nội chính đại thần đều nâng ly rượu, trò chuyện với nhau…

Lăng Vi hỏi Diệp Đình: “Sao nữ vương Ethel lại mời chúng ta tới tham dự yến hội?”

Diệp Đình cười một tiếng: “bởi vì bà ấy có chuyện muốn cầu tôi làm.”

“Ah~?” Lăng Vi cho là mình nghe nhầm, thế nhưng chỉ một lát, cô liền phát hiện, trước kia cô đúng là quá đơn thuần…

“Tham kiến nữ vương điện hạ” Lăng Vi được Diệp Đình dẫn đến trung tâm đại điện, nữ vương Ethel lại chủ động đưa tay về phía cô, Lăng Vi cũng đưa tay tới, Ethel nắm lấy tay cô, hiền hòa nói: “Nhìn thử đôi tay nhỏ xinh này một chút, nhỏ nhỏ trắng trắng, vừa hay ta có một chiếc vòng tay rất hợp với ngươi.”

Vừa nói, vừa sai người bưng mâm lên.

Trong chiếc mâm màu vàng đặt một chiếc vòng tay bạch kim được nạm một viên kim cương tinh xảo.

Cao quý đến mức khiến người khác không nỡ chạm đến.

Lăng Vi cũng không dám nhận thứ đồ quý trọng như vậy, liền ngẩng đầu nhìn về phía Diệp Đình.

Diệp Đình không có một biểu tình gì, giống như việc này là chuyện đương nhiên.

“Chiếc vòng này… thật là hợp với cô.” Ethel đích thân đeo vòng cho Lăng Vi, xoa xoa bàn tay nhỏ bé trắng trẻo của cô, hòa ái nói: “Chiếc vòng tay này là do đại sự Philly thiết kế, ta vô cùng thích nó. Luôn muốn tặng nó cho một cô gái xinh đẹp… Hôm nay cuối cùng nó cũng tìm được chủ nhân của mình rồi.”

“…” Lăng Vi hơi khụy gối: “Cảm ơn nữ vương bệ hạ.”

Ethel cười với cô một tiếng, lại nhìn sang Diệp Đình, hạ giọng nói với anh câu gì đó mà Lăng Vi nghe không rõ.

Lúc này, bạn gái của Louis, Henry đến mời Lăng Vi lên sân thượng ngồi một chút.

Trong lòng Lăng Vi biết, cánh đàn ông có chuyện cần thương lượng, thế nên cô liền đi theo nữ quyết ra sân thượng bên ngoài.

Vừa đi tới sân thượng, chỉ thấy trên đỉnh đầu có mấy chiếc máy bay chiến đấu đang ‘xoành xoạch’ gào thét lao đến!

Chỉ chốc lát sau, liền nghe thấy tiếng huyên náo bên trong đại sảnh.

Lúc Lăng Vi vào được bên trong, chỉ thấy sắc mặt thủ tướng đại nhân Horca đại biến!

Tất cả mọi người đều đang nhìn ông ta!

Phi cơ chiến đấu vẫn vang dội ầm ầm bên tai, giống như bất cứ lúc nào cũng có thể bắn lửa phá không mà vào!

Bầu không khí của yến hội nơi này, cũng khẩn trương đến cực điểm!

Khuôn mặt Horca dữ tợn đến mức đáng sợ! Thế nhưng, đến khi ông xa nghe được tiếng ‘ầm’ nổ vang, bỗng chợt giật nảy mình, sau đó, có người gọi điện thoại cho ông ta, vị trí mà phi cơ chiến đấu thả bom nổ tung… chính là biệt thự tư nhân của ông ta!

Mặt Horca đầy kinh hoảng!

Trong lòng hoảng hốt!

Phi cơ chiến đấu vẫn còn đang gào thét ‘ầm ầm’ bên tai! Giống như chỉ cần ông ta vừa có hành động, thì căn nhà của ông ta ngay lập tức sẽ bị nổ thành bụi phấn.

Sau khi yến hội kết thúc, đến chiêu, tin tức giải trí có đăng nữ vương bệ hạ triệu hai vợ chồng Diệp Đình vào tiếp kiến, hai người ân ái có thừa, ngọt ngào thân mật. Diệp Đình còn đồng ý tham gia một đoạn phỏng vấn đặc biệt.

“Xin chào các vị khán giả, người xem truyền hình, đây là đài truyền hình THB. Tôi là MC Barbara. Hôm nay tôi mời được một vị khách quý đặc biệt, tổng giám đốc Đỉnh Phong Quốc Tế —— Diệp Đình tiên sinh!” MC sắc mặt đỏ bừng, ánh mắt quyến rũ, khó kìm nén được vẻ kích động trên mặt.

Người đàn ông mặc bộ quần áo cao cấp phảng phiu đang ngồi ở đó quả thực quá anh tuấn, quá mê người! Quá có khí độ! Barbara chỉ cảm thấy hô hấp của mình trở nên dồn dập, ánh mắt không thể nào tập trung vào bản thảo được nữa, ngay cả giọng nói cũng không tự chủ mà trở nên nhẹ nhàng hơn.

Cũng có không ít người xem được đoạn tin tức giải trí được phát trên ti-vi này, cuộc phỏng vấn này được quyết định tạm thời, cho nên cũng phát sóng trực tiếp.

Tầm giờ này, mọi người đều đang ngồi ở bar uống rượu, nói chuyện phiếm, là khoảng thời gian náo nhiệt nhất.

Có không ít người tập trung uống rượu với nhau, vừa bàn bàn tán tán vừa xem tiết mục giải trí.

MC Barbara cố nén tâm tình đang kích động, quay sang Diệp Đình, lễ phép nói: “Diệp tiên sinh, ngài luôn luôn khiêm tốn, ngài có thể đồng ý cuộc phỏng vấn của chúng tôi, thật sự khiến cho chúng tôi thụ sủng nhược kinh!”

Ống kính phóng thật to hình ảnh của Diệp Đình! Diệp Đình ngồi trên một chiếc ghế salon màu nâu nhạt, anh mặc âu phục màu đen, hai chân gác lên nhau. Khuôn mặt lạnh lùng, tuấn khốc vô cùng mê người, đôi mắt phượng hẹp dài đầy tia sáng của trí tuệ, ánh mắt không gợn chút hoang mang, mặc dù anh nhàn nhã gác chân này lên chân kia, thế nhưng sống lưng vẫn thẳng tắp, thể hiện ra một cỗ quý khí lạnh lùng mà bất cứ ai cũng không thể chạm tới được.

“Khí phách!”

“Quá đẹp trai!” Phái nữ ngồi trước ti-vi đều mắt A mồm O mở to mắt nhìn!

Trong quán bar truyền đến những tiếng hoan hô: “Dáng vẻ của đại boss của Đỉnh Phong Quốc Tế lại đẹp trai đến như vậy! Đúng là đòi mạng! Leonardo (1) tôi cũng không cần! Tôi chỉ muốn anh ấy!~”

(1)một diễn viên, nhà sản xuất phim, nhà hoạt động môi trường người Mỹ.

Ánh mắt các cô gái đều tóe lửa.

Có mấy cô nàng còn nhảy lên cổ vũ nhiệt tình.

Trong mắt MC Barbara cũng phát nhiệt, nhìn chằm chằm Diệp Đình, khuôn mặt tươi cười, hỏi: “Diệp tiên sinh, khoảng thời gian gần đây, mọi người đều hứng thú với cuộc sống riêng của ngài, ngài có thể trò chuyện đơn giản về quan hệ giữa ngài và nữ sĩ Lăng Vi được hay không?”

“Chúng tôi là vợ chồng.”

Mặt Barbara đầy vẻ mong đợi nhìn anh, không nghĩ tới… sau khi anh nói xong câu này, liền không nói thêm gì nữa…

Barbara cũng câm nín luôn!

Mới vừa rồi quả thực cô ta nói là anh hãy trò chuyện đơn giản… thế nhưng, anh nói cũng quả thật hơi ‘đơn giản’ thì phải…

“A~… Quan hệ giữa ngài và phu nhân vô cùng thân mật, có đúng vậy không?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.