Trên màn hình lớn, bắt đầu con số 2 sau đó là một dãy số 0.
Rose nói: “Đây là 2.000 vạn!”
Dãy số tiếp theo cũng bắt đầu từ con số 2 và sau đó là một dãy số 0.
“Cái này cũng là 2.000 vạn!”
Rose quay đầu, nhìn thẳng Lăng Vi, nói: “Có người gửi cho cô 2 lần 2.000 vạn. Hai lần 2.000 vạn đấy. Mời cô giải thích một chút 4.000 vạn này ở đâu ra?”
Lăng Vi nhìn chằm chằm con số, cuối cùng cũng hiểu.
thì ra hôm qua có người cướp thẻ của cô là vì thẻ ngân hàng và bản thảo trong túi.
Ahaa.. tăng ca, thay đổi bản thảo đều là cái cớ.
Hãm hại cô cấu kết đối thủ làm hại lợi ích của công ty mới là trọng điểm của bọn họ.
Khó trách hôm nay trong phòng hội nghị tất cả đều là đại lão công ty.
Giống như hỏi tội phạm nhân, tam đường hội thẩm đối với cô.
“Lăng Vi, cô tiết lộ cơ mật công ty, cô còn gì để nói?’
Ngược lại Lăng Vi rất bình tĩnh, Rose muốn đổ tội danh này cho cô làm cô cả đời này không được tốt?
Quả thực là nằm mơ!
Lăng Vi cô dễ bắt nạt vậy sao?!
Rose cứ thế nhìn chằm chằm Lăng Vi.
Giống như hổ rình mồi đưa tay chỉ Lăng Vi: “Hơn mười ngày trước, đột nhiên thẻ ngân hàng của cô tăng thêm 2.000 vạn, đây là một tài khoản dấu tên, ngay cả nhân viên kỹ thuật công ty đều không phá giải được! Nếu không có quỷ, vì sao account này phải mã hóa?! Người này cho cô 2.000 vạn, nửa tháng sau cô lại đẩy số tiền này đi ra ngoài. Nếu không phải cô chột dạ, vì sao cô muốn chuyển tiền ra ngoài?”
Mọi người đều căm tức nhìn Lăng Vi!
Chỉ có Diệp Đình điềm đạm ngồi đó. Đôi mắt trói chặt ở trên người Lăng Vi, phảng phất như muốn tạo thành bức tường lửa bảo vệ cô ở bên trong.
Nhưng mà không ích gì.
Rose giơ thẻ ngân hàng, chỉ vào màn hình lớn, nhìn Lăng Vi: “Cô còn giảo biện sao? Vừa chuyển tiền đi, tài khoản khác lại gửi tới 2.000 vạn nữa. 2.000 vạn này vẫn còn trong thẻ của cô, cô giải thích thế nào?”
Lăng Vi chỉ cảm thấy buồn cười!
Tiền đó là Diệp Đình cho cô chơi cổ phiếu.
Lần đầu tiên, cô viết giấy nợ cho anh cũng nói nửa tháng sau trả lại. Cô đầu cơ cổ phiếu kiếm hơn 700 vạn., nhưng mà để ở tài khoản thị trường chứng khoán không lấy ra. Nửa tháng cô liền trả tiền vốn cho anh. Ai mà nghĩ Diệp Đình lại nói với cô: “Tiền tiêu vặt tháng sau.”
Vẫn như cũ là 2.000 vạn.
Mà tài khoản của Diệp Đình vẫn luôn mã hóa, hiện tại không thể nói ra.
Mọi người ở đây chỉ có Diệp Đình và Henry còn lại ai cũng dùng ánh mắt phẫn nộ muốn giết người nhìn Lăng Vi.