Yêu Sâu Nặng: Đế Thiếu Âm Thầm Cưng Chiều Vợ

Chương 539: Cố ý mưu sát! (1)



Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Một cước này của Diệp Đình như phá lôi, như kình phong vậy!

‘Bành…’ một phát, kinh tâm động phách!!! Lôi Tuấn, Vinh Phỉ lúc này mới nhận ra, Diệp Đình đã muốn đạp một cước này từ rất lâu rồi. Cú đạp vô cùng ngoan độc, xương sườn của Hứa Tử Huân như muốn gãy ra vài chiếc!

“Ách…” Hứa Tử Huân bị ngã nằm trên đất, đau đớn khiến trên trán chảy ra mồ hôi hột, xương như muốn nứt ra…

Vừa rồi anh ta đã ngất đi một lần, nhưng đột nhiên nhìn thấy Lăng Vi đi ra từ trong xe, trong tiềm thức nghĩ đến Lăng Vi có thể xảy ra chuyện ngoài ý muốn… Anh ta cố gắng khiến cho mình tỉnh táo lại, vọt đến trước tiên, kết quả, lại nhìn thấy… Lăng Vi chủ động dựa vào trong ngực Diệp Đình.

Anh ta thật sự không dám tin tưởng vào mắt mình…

Anh ta cũng không muốn tin tưởng vào những gì mình nhìn thấy, nhất định là anh ta hôn mê, là ảo giác, nhất định anh ta vẫn chưa tỉnh táo lại.

Hai vệ sĩ của Hứa Tử Huân vọt đến, Hứa Tử Huân giơ tay ngăn cản bọn họ.

Anh ta cố nén đau bò dậy, Diệp Đình lại đạp một cước lên mặt anh ta!

“Bên kia sao vậy? Đánh nhau sao?” Bảo an trường đua xe cầm gậy chạy qua bên này. Ám vệ bên người Diệp Đình trong nháy mắt chắn trước mặt.

Rất nhiều người cũng chen tới xem, mới vừa rồi bọn họ nhìn thấy rõ, lập tức có người nói: “Tiện nam nhân đó thật sự đáng đánh! Thi đấu nguy hiểm như vậy mà còn cố ý đụng vào xe người ta, căn bản cũng không phải là muốn cướp đường đua! Anh ta là cố ý muốn lấy mạng người ta! Quá rác rưởi, anh ta không xứng là một tay đua xe!”

Hứa Tử Huân nằm trên mặt đất đau đớn không nhúc nhích được, vệ sĩ của anh ta đỡ anh ta dậy.

“Tiểu Vi… Anh có lỗi… Anh thật sự không biết em ở trong xe…” Thanh âm của anh ta run rẩy kịch liệt… lảo đảo bò dậy, đứng ở trước mặt Lăng Vi.

Ngọn lửa trong người Lăng Vi bốc lên ngùn ngụt: “Hứa Tử Huân! Tôi không có ở trong xe, anh liền có thể đâm vào người ta sao? Anh biết người trong xe là Diệp Đình, vì vậy anh muốn đâm chết anh ấy!”

Thân thể Hứa Tử Huân chao đảo một cái.

Lăng Vi cắn răng nghiến lợi, hận đến ngứa răng: “Hứa Tử Huân! Chúng ta đã kết thúc, tôi có chồng, tôi yêu anh ấy! Mong anh không cần lấy danh nghĩa yêu tôi để che lấp đi hành vi ghen tỵ trả thù của mình! Anh ác độc với Diệp Đình bao nhiêu, tôi chán ghét anh bấy nhiêu! Tôi hận anh không thể chết đi! Hận anh không cút xa tôi một chút, hận sao anh không vĩnh viễn không xuất hiện trước mặt tôi! Anh chính là đồ nhỏ mọn, ích kỷ, tự đại tự cuồng… một năm qua lại với anh chính là Lăng Vi tôi mù mắt! Anh thay đổi, tôi biết hết, Hứa Tử Huân bây giờ quá đáng sợ! Mong anh cách xa chúng tôi ra một chút!”

“Vi Vi, thật sự em đã hiểu lầm anh… anh là nhất thời xung động…”

“Nhất thời xung động? Thật sự là vậy sao? Nhất thời xung động thì tại sao anh biết Diệp Đình đến đây đua xe? Cơ hội này anh đợi bao nhiêu lâu rồi? Anh ấy lên xe trước anh, còn đội mũ bảo hiểm! Anh cũng biết người trong xe là anh ấy? Anh thật sự là nhất thời đến đây sao?”

Lăng Vi siết chặt quả đấm muốn đấm vào anh ta! Nhưng cô thật sự cảm thấy cả người anh ta đều dơ bẩn không muốn động tay vào!

Hứa Tử Huân đau lòng ôm đầu… trong nội tâm đã hoàn toàn tan vỡ!

Lăng Vi nghiến răng nghiêm giọng nói: “Hôm nay chính là Diệp Đình không sao, nếu anh ấy bị chút xíu thương tổn nào, tôi nhất định sẽ tự tay cầm đao giết anh!”

“Vi…”

Hạ Tiểu Hi hung hăng đẩy Hứa Tử Huân một cái: “Từ nay về sao mong anh đứng cách xa Tiểu Vi một chút! Trên người anh có vi khuẩn lây truyền, chính anh không biết sao?”

Cô ta hung tợn cắn răng trợn mắt nhìn Hứa Tử Huân: “Hứa Tử Huân, cho đến bây giờ anh còn không biết rõ sao? Cho dù Tiểu Vi không có ở trên xe, anh cũng không thể tùy tiện đâm người khác! Anh đúng là mất trí rồi! Anh đồ rác rưởi, khốn kiếp, biến thái!”

Huyết dịch Hứa Tử Huân cháy bùng.

Đau đớn trên người không bằng một phần vạn đau đớn trong lòng.

Anh ta biết trong chiếc xe kia là Diệp Đình, anh ta nhìn thấy Diệp Đình liền hận không thể đâm chết anh ta!

Mới vừa rồi anh ta hưng phấn đỏ cả mắt lên!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.