Những nhà báo nổi tiếng trong nước đều được mời đến.
Hội trường vô cùng xa hoa, tổ chú ngay tại hội quán xa hoa thuộc tập doành Đỉnh phong, lúc này diện tích hội quán cực kì lớn, nhiều vị trí ngồi, trông cực kì khí phái.
Diệp Đình cũng tự mình tham gia chiêu đãi.
“Diệp tiên sinh, xin hỏi tại sao anh lại tham gia chiêu đãi lần này?”
Camera nhắm ngay ba người, ngay cả Lăng Vi đứng bên phải Diệp Đình cũng nổi bật.
Sắc mặt Diệp Đình lạnh lùng, môi mỏn nhếch lên, nhìn thoáng qua phóng viên kia.
Mọi người đều biết Diệp tiên sinh khiêm tốn, chưa bao giờ tham gia hoạt động công chúng, càng không nói đến việc tiếp đón truyền thông.
Thậm chí người phòng viên kia cảm thấy nhất định sẽ không trả lời vấn đề của anh ta.
Kết quả thật ngoài dự kiến của mọi người.
Diệp Đình nói: “Vì phu nhân của tôi.”
Đèn flash nháy điên cuồng.
Hội trường kinh ngạc, không ai dám tin đây là lời của Diệp tiên sinh, không hề lớn lối, không hề che giấu càng không hề trả lời cho qua.
Cứ nói bình thường mấy chữ như vậy.
Vì phu nhân của tôi.
……..
Đột nhiên hội trường tĩnh lặng, sau đó lại hỗn loạn rồi: “Không đúng… ngày hôm qua có người đưa tin nói…. Diệp tiên sinh và phu nhân đã ly hôn… là tin giả sao?”
“Ai biết có phải bịa đặt hay không?”
Lúc này Jayson vung tay lên áp chế dự luận của mọi người, giống như đưa tay mời phóng viên: “Mời vị phóng viên kia đặt câu hỏi.”
Vị phóng viên kia đứng lên hỏi: “Diệp tiên sinh, xin hỏi quan hệ giữa anh và phu nhân như thế nào?”
Diệp Đình ôm lấy Lăng Vi, hôn nhẹ lên trán cô: “Như anh thấy đấy.”
….
Âm thanh đèn flash không thể ngăn nổi tiếng hít không khí của mọi người…
Sao lại trả lời như vậy chứ?
Đại nhân vật như Diệp tiên sinh bị cho đội nón xanh không phải nên tức giận, mắng mỏ đôi gian phu dâm phụ sao?
Sao hỏi xong hai vấn đề, tiết tấu liền thay đổi vậy?
Không phải bọn họ đến nhầm hội trường đấy chứ?
Thậm chí có phóng viên còn dụi mắt.
Lú này có phóng viên hỏi: “Diệp tiên sinh, xin hỏi anh nhìn bức hình phu nhân cùng người đàn ông khác, tâm trạng lúc đó của anh là gì?”
Sắc mặt Diệp Đình tối đi, phóng viên kia lập tức nghĩ tới: “Nhất định vừa nãy là giả vờ, nhìn xem, sắp lộ tẩy rồi.”
Diệp Đình mặt lạnh: “Tức giận.”
Phóng viên kia vội hỏi: “Là phu nhân khiến cho danh dự của anh bị vấy bẩn sao?”
Diệp Đình thờ ơ nhìn người kia, khinh thường nói: “Tức giận vì có người bẻ cong sự thật.”
“…”
Hiện trường vang lên âm thanh bàn tán: “Sao vậy?”
Chiêu này hình như không giống ý bọn họ muốn cho lắm.
“Xin hỏi sự thật nào bị bẻ cong vậy.”
Diệp Đình vươn tay về phía Giang Quân: “Vị này chính là anh trai của phu nhân nhà tôi.”
“Sao cơ?”
“Anh sao?”
Diệp Đình mời Giang Quân nói chuyện, Giang Quân liền nói: “Tám năm trước tôi và phu nhân Lăng Vi quen nhau,lúc cô ấy 14 tuổi thì có giúp đỡ cô ấy tiền học phí, mãi đến khi cô ấy 18 tuổi thì trở thành quan hệ anh em.”
“Sao cơ?” thân phận của Diệp phu nhân là gì, tới mức cần người khác giúp đỡ tiền học phí?
Có phóng viên điều tra biết ba mẹ của Lăng Vi chính là người thành lập nên Long Đằng.
“Xin hỏi Diệp phu nhân, cô và cảnh sát Giang quen nhau lâu chưa?”
Lăng Vi nhìn người nọ: “Anh nghi ngờ lời tiên sinh nhà tôi sao?”
“…”
Phóng viên kia nghẹn họng.
Jayson mời anh ta ngồi xuống, để vị khác đặt câu hỏi.
Người phóng viên kia hỏi Lăng Vi: “Quen nhau với cảnh sát Giang lâu như vậy, tiên sinh nhà cô có biết không?”